Edit:Linhlady
Phòng phát sóng trực tiếp đều đang chờ mong xem trò hay, một phen làm ầm ĩ.
Kỷ Vô Ngu nhìn Thân Thân gần ngay trước mắt, đôi môi hồng thuận thuật kia gần ngay gang tấc, hắn chỉ cần cuối xuống một chút, có thể thuận lợi hôn lên đó.
Nhưng mà, hắn sẽ không làm như vậy.
Khi Thân Thân còn chưa nhớ ra hắn là ai, khi Thân Thân còn chưa hiểu được “Thích” cùng “Yêu” là gì, hắn sẽ không làm như vậy.
Mạc Vân Quả im lặng nhìn Kỷ Vô Ngu, cô và hắn dựa vào rất gần, cô còn có thể nhìn thấy lông mi của hắn đàn run run.
Giờ khắc này, Mạc Vân Quả đột nhiên cảm thấy thật lâu thật lâu trước kia, cô cùng hắn cũng có lúc đối diện như vậy.
Kỷ Vô Ngu than nhẹ một hơi, đem môi dời lên vị trí trán cô.
“Thân Thân, nếu đây là chuyện em muốn, anh giúp em.”
Kỷ Vô Ngu dời môi đi, cười tươi nói một câu như vậy.
Mạc Vân Quả nhìn hắn, không nói gì.
Kỷ Vô Ngu cũng không nói gì, tất cả giống như chưa từng phát sinh.
Lúc sau, Kỷ Vô Ngu đưa Mạc Vân Quả về nhà.
Mà chính hắn, lại suốt đêm chạy tới công ty, mở hội nghị, đêm nay, văn phòng của hắn, đèn đuốc sáng trưng.
Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả trôi qua quá nhẹ nhàng, nói nhẹ nhàng không bằng nói trôi qua có quy luật đi.
Mỗi ngày tan làm đều có Kỷ Vô Ngu làm bạn, còn Mạc Vũ cũng không biết mỗi ngày bận cái gì, Mạc Vân Quả thường xuyên không thấy được bóng dáng của anh.
Một tuần sau, khi Mạc Vân Quả còn không kịp phản ứng lại, nhiệm vụ đột nhiên được nhắc nhở hoàn thành.
Đó là một ngày, Mạc Vân Quả đang cùng Kỷ Vô Ngu ăn cơm chiều.
Không giống với quán ăn trước kia, lúc này Kỷ Vô Ngu trực tiếp mang cô đi tới nơi cao nhất của S thị, đó là biệt thự tư mật thuộc về Kỷ Vô Ngu.
Biệt thự tọa lạc ở tầng cao nhất của công ty, thường ngày đều không có người tới đó.
Kỷ Vô Ngu tự mình xuống bếp làm đồ ăn, nhìn qua rất ngon miệng.
Kỷ Vô Ngu một bên cùng Mạc Vân Quả nói chuyện, một bên giúp cô gắp đồ ăn.
Sau bữa tối, Kỷ Vô Ngu cũng không mang cô về nhà mà giữ cô ở lại.
“Thân Thân, cảnh sắc nơi này có phải rất đẹp không?” Kỷ Vô Ngu hỏi.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua đô thị đèn đuốc sáng trưng, “Ừ” một tiếng.
Kỷ Vô Ngu lại cười khẽ, hắn hỏi: “Thân Thân sẽ nhớ anh sao?”
Nhưng mà còn không chờ Mạc Vân Quả trả lời hắn, hắn còn nói thêm: “Anh sẽ nhớ Thân Thân, ừm...... Còn sẽ luôn chú ý Thân Thân.”
Mạc Vân Quả còn muốn nói gì đó, liền nghe thấy Đoàn Tử một tiếng: “Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành! Sắp bắt đầu truyền tống, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng!”
Quần chúng phòng phát sóng trực tiếp vẻ mặt mộng bức, không biết đã xảy ra chuyện gì, mà Mạc Vân Quả cũng như thế.
Người duy nhất biết tất cả đó là Kỷ Vô Ngu, hắn cũng thấy được hệ thống nhắc nhở,tất cả đều nằm trong dự kiến của hắn.
Kỷ Vô Ngu lập tức đem Mạc Vân Quả ôm vào lòng, ôn nhu đến cực điểm nói: “Chờ anh.”
Cùng lúc đó, Đoàn Tử bắt đầu đếm ngược.
“Ba......”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng một vạn phân tình yêu!”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng một tấn linh dịch ngàn năm!”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng một tấn hoàng kim!”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng một tòa lâu đài băng sơn!”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng.......”
Liên tiếp đánh thưởng tức khắc spam, trong đó còn kèm theo một đám “Nắm thảo!” trong phòng phát sóng trực tiếp.
Mạc Vân Quả dưới tình huống như thế, thoát ly vị diện.
Sau khi Mạc Vân Quả rời đi, Kỷ Vô Ngu ôm Mạc Vân Quả, nói với tiểu Q nói: “Đi thôi.”
“Đúng vậy, chủ nhân.”
Nơi này rộng như vậy, chỉ có hai người ôm nhau sưởi ấm......
- ------
Edit: Đến ngoại truyện ta thích nhất, khích động.....