Edit: Linhlady
- ---------------------------????
Mạc Vân Quả lấy một ly nước ấm, uống một chút, cô cũng không phải người thích nói chuyện, Y Tường Vi cũng không nói lời nào, ừ…… cô vẫn chuyên tâm uống nước đi, lúc nãy ăn quá nhiều có chút khát.
Thời gian chầm chậm trôi đi, ước chừng hơn mười phút sau, Y Tường Vi chậm rãi thở dài một hơi.
“Cảm ơn.” Cô ấy nói như vậy.
Mạc Vân Quả uống một ngụm nước ấm, lên tiếng “Ừ.”
Y Tường Vi giật giật khóe miệng, người này thật đúng là không khách khí.
Y Tường Vi hít sâu một hơi, như là nghĩ thông suốt cái gì, cô ấy ngẩng đầu im lặng nhìn Mạc Vân Quả hỏi: “Tôi có thể ở lại nơi này sao? Phòng tôi ở đến hạn, tôi…… Còn không có tiền……”
Mạc Vân Quả buông cái ly, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Y Tường Vi, chỉ hỏi một câu, “Cô sẽ nấu cơm sao?”
“Sẽ sẽ sẽ!” Y Tường Vi điên cuồng gật đầu.
“Được.” Mạc Vân Quả lên tiếng, từ đêm nay xem ra, cô không nên tùy ý đi ra ngoài, ừ…… Bị người vây xem cảm thụ có chút không vui.
Y Tường Vi không thể tin tưởng nhìn Mạc Vân Quả, cô ấy không nghĩ tới Mạc Vân Quả chỉ đơn giản đồng ý như vậy!
Nếu không phải cô ấy thật sự cùng đường, cô ấy cũng sẽ không tùy tiện đưa ra yêu cầu này.
“Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn!” Y Tường Vi liên tục nói vài câu cảm ơn, cô ấy biết, những ngày tiếp theo cô ấy ít nhất không cần ăn ngủ đầu đường.
Mạc Vân Quả lại ôm gối, cái miệng nhỏ nhắn lại tiếp tục uống nước, ừ một tiếng.
Y Tường Vi cảm thấy hôm nay Mạc Vân Quả có chút kỳ quái, ở trong ấn tượng của cô ấy, cô kiêu căng ngang ngược, sẽ không giống trước mắt như vậy, ừ…… Đáng yêu?
Y Tường Vi lắc đầu, đem cái từ “Đáng yêu” này vứt ra đầu, cái từ này thật sự không thích hợp một đại mỹ nữ.
Thật ra cô ấy không biết, còn có một từ, gọi là “Ngốc manh”.
Mạc Vân Quả cũng mặc kệ Y Tường Vi nghĩ như thế nào, cô uống xong nước ấm, lúc này mới buông cái ly, đứng dậy chuẩn bị đi phòng ngủ, ngủ.
Y Tường Vi nhìn Mạc Vân Quả muốn vào phòng, vội vàng hỏi: “Cái kia…… Tôi ở nơi nào a?”
Mạc Vân Quả xoay người nói: “Phòng rất nhiều.” Ý tứ là ngươi tùy tiện chọn.
Y Tường Vi sửng sốt, gật gật đầu, Mạc Vân Quả thấy cô ấy không có vấn đề, liền xoay người vào phòng ngủ.
Y Tường Vi nhìn căn phòng đóng cửa, trong đầu về Mạc Vân Quả càng cảm thấy khí hiểu, nhưng theo sau lại tưởng tượng, trước kia cô ấy chỉ biết cô qua miệng người khác, cũng chưa từng tiếp xúc qua, không lẽ cô chân chính là như thế này?
Y Tường Vi xoa xoa cổ tay, nơi đó nghiễm nhiên đã xanh tím.
Cô ấy thở dài một hơi, chọn một phòng, cũng chuẩn bị ngủ.
Lúc này trở lại trong phòng Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, có chút vui vẻ, ừm…… Phòng phát sóng trực tiếp khen cô thông minh!
“Ha ha! Tiểu Quả Quả, ngươi quả thực quá thông minh! Đem đại mỹ nữ lưu lại, chúng ta liền có thể mỗi ngày nhìn đến cô ấy! (~ ̄▽ ̄)~”
“A ha ha? Đại mỹ nữ chính là đẹp mắt a a a!”
“Ừm…… Hơn nữa ta cảm giác tính cách cũng không tồi gia! Là đồ ăn của ta, hắc hắc ha ha!”
“Lầu trên ngươi đủ rồi!”
“Ai, ta cảm thấy đại mỹ nữ khẳng định bị khổ thật nhiều, vừa rồi những người xấu kia niết tay cô ấy thật đỏ, cô ấy cũng đều không có khóc.”
“Đúng vậy, rõ ràng nước mắt ở vành mắt đảo quanh, nhưng lại không rơi xuống.”
“Nhìn ra được, nữ hài kia thực kiên cường.”
“Ừ…… Đại mỹ nữ là xinh đẹp, tiểu Quả Quả nhà ta là manh! Vẫn là thích tiểu Quả Quả nhà ta nhiều hơn một ít! Hắc hắc hắc! Tiểu Quả Quả, mau tới moah moah ta một cái!”
“Xú không biết xấu hổ!”
- ------