Edit: Linhlady
Nói đến nguyên chủ, cũng là một người thú vị.
Cha mẹ nguyên chủ vào năm cô ấy mười lăm tuổi bị tai nạn xe cộ qua đời, công ty bảo hiểm cùng chủ xe bồi không ít tiền, tính ra cũng đủ cho nguyên chủ sống một thời gian dài.
Nhưng cô tình nguyên chủ lại là người đặc biệt coi trọng tình cảm, sau khi mất đi cha mẹ, cô ấy thương tâm muốn chết, vừa lúc gặp được Lăng Khanh An bị vứt bỏ, cô ấy mang hắn về, xem như có điểm dựa vào.
Đương nhiên, nguyên chủ cũng thật sự thích Lăng Khanh An, xem hắn như con ruột mà đối xử.
Bất kể hắn có yêu cầu gì, cô ấy đều sẽ thỏa mãn hắn.
Chỉ là hai năm gần đây, tình yêu của nguyên chủ nảy mầm, cô ấy thích một người đàn ông, bất đắc dĩ người kia không thích nguyên chủ.
Cái này cũng chưa tính, người này vẫn luôn mập mờ, lấy tiền của cô ấy……
Ừm…… Sau đó, nguyên chủ biến thành không có tiền.
Mạc Vân Quả xem xét lại tài sản hiện có của nguyên chủ, thật tốt, còn có hai ngàn 700 bảy đồng linh ngũ giác, thật là…… Có tiền.
Mạc Vân Quả sau khi biết chuyện này, lập tức có suy nghĩ tìm cách kiếm tiền, chỉ có kiếm tiền, mới có ăn ngon.
Còn về nhiệm vụ gì đó, ăn no mới có sức lực.
Nhiệm vụ lần này xem như đơn giản, tên là “ Cứu rỗi kẻ nói dối”, thực chất là để Lăng Khanh An nói thật mười câu.
“Lần đầu tiên nhìn thấy thế giới kỳ ba, lúc này, ta chỉ nghĩ cho 666”
“Tấm tắc, lực nói dối là cái quỷ gì? Lại nói tiếp, ta còn có điểm tò mò.”
“Ta cũng muốn nhìn xem, nói dối cùng nói thật va chạm sẽ thành như thế nào, 23333333333”
“Chỉ có mình ta tò mò Lăng Khanh An dùng cách thức gì để nói dối thôi sao?”
“Ta cảm thấy thế giới này ta có thể học được rất nhiều thứ, tỷ như nói, làm sao để nói dối mà không bị phát hiện nhỉ!”
“Ta cảm thấy, năng lực xem mặt đoán ý của ta sẽ tăng lên!”
“Nhưng mà ta chỉ tò mò phản ứng của tiểu Quả Quả 2333333333”
Mạc Vân Quả căn bản không thấy bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, cô còn đang suy nghĩ, dùng cách nào kiếm tiền.
Cô trời sinh sức lực lớn, nếu không, đi sàn đấu đánh người kiếm tiền?
Cái gọi là phương pháp kiếm tiền nhanh, đơn giản có vài loại, đánh bạc, cướp bóc, gạt người!
Nghĩ tới nghĩ lui, đại khái chỉ có cướp bóc là việc cô có thể làm đi……
Đang lúc Mạc Vân Quả suy xét nên đi cướp ngân hàng hay không, Lăng Khanh An từ trong phòng đi ra.
“ Mẹ, người……”
Lăng Khanh An vừa thấy Mạc Vân Quả nháy mắt đổi sắc mặt, biểu tình vốn dĩ đang đắc ý nháy mắt trở nên ai oán vô cùng.
Hai hàng lông mày nhăn lại có vẻ u sầu, đôi mắt kia, không nói sao cho hết ủy khuất cùng bất mãn.
Lăng Khanh An chậm rãi đi qua ngồi xuống, sau đó hơi cúi đầu, nhún vai.
“ Mẹ, mới vừa rồi con gọi cho thầy giáo, học phí, ngày mai nhất định phải nộp……”
Lăng Khanh An vừa nói một bên trộm ngắm Mạc Vân Quả, quan sát sắc mặt của cô, bất đắc dĩ chỉ nhìn thấy một khuôn mặt lạnh nhạt.
Mạc Vân Quả nhìn “ Con trai” trước mắt, nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Chúng ta còn có hai ngàn 700 bảy đồng linh ngũ giác.”
Lăng Khanh An:……
Lăng khanh an đương nhiên sẽ không tin tưởng Mạc Vân Quả nói, từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng sống qua cảnh không có tiền.
Hắn chỉ cho rằng, Mạc Vân Quả đang tìm cớ thoái thác.
Lăng Khanh An giương mắt nhìn Mạc Vân Quả, trong mắt ẩn ẩn ngấn lệ lập loè.
“Con biết đến, mẹ sau khi nghe người ra nói, cảm thấy con không phải con ruột, cho nên mới……”
Mạc Vân Quả:……
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả không phản ứng, không ngừng cố gắng nói: “ Mẹ có thể chi nhiều tiền cho người đàn ông kia như vậy, lại không muốn cho con 500 đồng, con……”