Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 501: Chương 501: Chương 502




Edit: Linhlady

Lời nói còn chưa nói xong, đã bị Mạc Vân Quả đánh gãy.

“Đúng vậy.” Mạc Vân Quả mười phần nghiêm túc trả lời lại.

“Cái…… Cái gì?” Trong lúc nhất thời Lăng Khanh An không kịp phản ứng lại.

Mạc Vân Quả không ngại bồi thêm câu giải thích: “Tiền đều bị người đàn ông kia tiêu hết.”

Lăng Khanh An:……

“ Người đàn ông kia tiêu thật nhiều thật nhiều tiền, cho nên ta không có tiền.”

Mạc Vân Quả lại tiếp tục nói.

Lăng Khanh An tiếp tục trầm mặc, hắn suy nghĩ, xem xét xem Mạc Vân Quả nói thật hay giả.

Lăng Khanh An biết, vì theo đuổi gã đàn ông kia, Mạc Vân Quả đã dùng mọi cách lấy lòng, hình như đã mua rất nhiều thứ tốt, chỉ là ngày thường hắn không hay để ý, cho nên không biết cô mua những thứ gì.

Hiện giờ vừa nói Mạc Vân Quả như vậy, Lăng Khanh An liền có chút hoài nghi, chẳng lẽ, thật sự không có tiền?

“Có hoá đơn không?”

Lăng Khanh An thu hồi lại dáng vẻ đáng thương vừa rồi, ngược lại bình tĩnh hỏi thêm.

Mạc Vân Quả hồi tưởng một chút, gật đầu, sau đó đứng lên đi vào phòng mình.

Ước chừng ba phút sau, Mạc Vân Quả cầm một cái hộp ra, bên trong đủ loại hoá đơn lớn lớn bé bé.

M

ạc Vân Quả đem hộp đưa cho Lăng Khanh An, ý bảo hắn lật xem.

Lăng Khanh An tiếp nhận hộp, mở ra vừa thấy, ha hả!

“Mẹ, còn…… Thật hào phóng a……”

Lăng Khanh An gần như nghiến răng nghiến lợi nói.

Cùng lúc đó, Mạc Vân Quả nghe được giọng nói Đoàn Tử nhắc nhở.

“Đinh! Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 10%.”

Nói cách khác, những lời này, Lăng Khanh An thật lòng nghiêm túc.

Mạc Vân Quả vô tâm cắm liễu, vốn đang để ý vấn đề tiền nong, hiện tại vì tiến độ nhiệm vụ lại cảm thấy vui sướng.

“Oa! Lợi hại, như vậy cũng có thể TM!”

“ Cái này cũng coi như một câu nói thật! Xem như có kiến thức mới!”

“Phốc, có thể tưởng tượng lúc này nội tâm Lăng Khanh An có bao nhiêu buồn bực.”

“Đáng thương cho tiểu Quả Quả nhà ta, muốn mở hình thức kiếm tiền.”

“Nguyên chủ làm quá, muốn khi tiểu Quả Quả nhà ta tới còn 23333333333”

“ Lầu trên sao ta lại có cảm giác ngươi đang vui sướng?”

“Có sao có sao? ( mặt vô tội)”

Mạc Vân Quả vừa vặn thấy được một màn này, nội tâm không hề dao động, một chút cũng không muốn cười!

Lăng Khanh An liên tục xem hoá đơn, một đống lớn lớn bé bé này tính ra, cũng có trăm vạn.

Mẹ tốt của hắn nha, vì gã đàn ông kia, thật đúng là bỏ được!

Nguyên chủ là một tác giả, ngày thường chỉ viết viết, nhiều năm như vậy, tuy rằng không thành thần, cũng không thành tiểu thần, nhưng vẫn có fan của riêng mình.

Từng ấy năm tới nay, cũng hoặc nhiều hoặc ít có tiền để dành, hơn nữa lúc trước tiền bảo hiểm cha mẹ để lại cùng tiền bồi thường, cũng có mấy trăm vạn.

Lăng Khanh An bình thường cũng tiêu không ít tiền, tiền nuôi dưỡng hắn, hiện giờ lại vì người đàn ông ki tiêu nhiều như vậy, nếu mà tính toán ra, thật đúng là không có bao nhiêu tiền.

Ý thức được Mạc Vân Quả cũng không nói dối mình, Lăng Khanh An đột nhiên có một loại cảm giác bất đắc dũ thật sâu, hắn làm sao lại có một người mẹ không có tâm nhãn như vậy?

Người đàn ông kia vừa nhìn đã biết không thích cô!

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lăng Khanh An lại không có ý định nói cho Mạc Vân Quả suy nghĩ này.

Hắn đem hộp khép lại, đặt ở trên bàn, sau đó dựa vào trên sô pha, giống như vô tình nói: “ Mẹ, con chỉ cần 500 đồng……”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn Lăng Khanh An, nửa ngày sau, mới từ trong bóp tiền rút ra năm tờ một trăm đồng đưa cho hắn.

“ Mẹ, mẹ...… Thật là một người tốt……”

Lăng Khanh An nhanh chóng cầm tiền, ý cười doanh doanh lại ý vị thâm trường nói.

Mạc Vân Quả:…… Cũng không nghe được giọng Đoàn Tử nhắc nhở.

Cái này cũng có ý nghĩa, Lăng Khanh An không phải nói thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.