Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 232: Chương 232: Nghe nói.. Ngươi không có tiểu đinh đinh? (32)




Editor: @ArtHau

Beta: @Aki Re

Không phải đó là chuyện xảy ra với cô sao?

Cùng một nam nhân như nam thần ở bờ biển...... Thiếu chút nữa thôi là cô đã ngủ cùng hắn.

Sắc mặt Tô Mộc đỏ bừng, cúi đầu hoảng loạn nhìn hoa văn trên quần áo của mình, ngập ngừng nói: “Không..... Không có xảy ra chuyện gì........ Ta liền đi tới bên hồ, rất nhanh liền rời đi, người khác cũng không nhìn thấy, sự tình cũng không phát sinh cái gì......”

Ân, bây giờ người đang lạy ông tôi ở bụi này lại thành cô.

“Không có việc gì thì tốt.” Thẩm Nam Tiên môi mỏng mỉm cười, quan tâm nói, chỉ có thể làm người khác không nhịn được tán thưởng một câu, vị Thiếu trang chủ này thật là một người tốt.

Mà vị người tốt kia, lại rất sung sướng khi nghĩ đến bộ dáng cô thẹn thùng lại có tật giật mình...... Thật đúng là đáng yêu, nhưng mà lại làm người ta không nhịn được muốn khi dễ cô một chút.

Bầu không khí kì lạ giữa Thẩm Nam Tiên và Tô Mộc........ Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lỗ Vô Thủ cảm giác chậm chạp trở về, Thẩm Nam Tiên này làm cho hắn rất kiêng kị, bất luận người ngoài đánh giá Thẩm Nam Tiên tốt cỡ nào, nhưng Lỗ Vô Thủ chính là từ nhỏ đã được sư phụ hắn ném vào dã thú lâm bồi dưỡng, một loại trực giác của dã thú, theo bản năng của hắn đều cảm thấy Thẩm Nam Tiên rất nguy hiểm, cùng hắn đối mặt là chuyện Lỗ Vô Thủ chưa từng nghĩ tới, hắn chuẩn bị rời đi, Thẩm Nam Tiên đúng lúc gọi lại.

“Lỗ công tử.”

Lỗ Vô Thủ không thể không dừng lại, “Thiếu trang chủ...... Có việc?”

“Lỗ công tử nếu ngươi vì mất đi trong sạch mà canh cánh trong lòng....” Đầu tiên Thẩm Nam Tiên đồng tình than một tiếng, lại thân thiện nói: “Thẩm gia trang chúng ta sẽ ra mặt, cho Hoàng Phủ gia ngươi có tiếng nói, đương nhiên phương pháp tốt nhất cũng là làm Hoàng Phủ cô nương đối với ngươi phụ trách.”

Muốn điên nữ kia phụ trách hắn!?

Lỗ Vô Thủ lập thức phản ứng lớn nói: “Không cần! Ta...... Ta chỉ không cẩn thận bị điêu nữ kia đánh một cái thôi, không có phát sinh cái gì, không cần nàng ta phụ trách!”

Nói xong, Lỗ Vô Thủ xoay người liền đi.

Lúc này, truyền đến âm thanh Tô Mộc hỏi Thẩm Nam Tiên, “Thiếu trang chủ, nếu sau một tháng có tin tức Hoàng Phủ cô nương mang thai, Hoàng Phủ gia có hay không tìm Thẩm gia gây phiền toái?”

Không đi được bao xa Lỗ Vô Thủ liền dừng bước chân.

“Ta là có hiểu biết đối với Hoàng Phủ gia, bọn họ sẽ không đem việc này lan truyền.”

“Vậy bọn họ sẽ làm như thế nào?”

“Chắc là...... Sẽ vội vàng tìm một vị hôn phu cho Hoàng Phủ cô nương.”

Tô Mộc lại quan tâm hỏi: “Nói cách khác hài tử của Hoàng Phủ cô nương sẽ có một phụ thân không sinh ra mình, Thiếu trang chủ theo như ngươi nói vậy người phụ thân kia đối với con mình không tốt thì làm sao bây giờ?”

Lỗ Vô Thủ cách đó không xa cả người chấn động.

“Đó là chuyện của nhà người khác, chúng ta không thể làm gì hơn.” Thẩm Nam Tiên cũng thở dài, “Nếu đúng vậy, chỉ có thể trách hài tử kia sinh ra liền mệnh khổ, chỉ mong về sau hắn không bị ảnh hưởng bởi gia đình, mà trở nên oán trời trách đất.”

Tô Mộc cũng thương xót gật đầu, “Thiếu trang chủ, ngươi nói rất đúng.”

Này!

Một nam một nữ kia các ngươi là ma quỷ sao!?

Biểu tình Lỗ Vô Thủ dại ra, bước chân mơ hồ, thất tha thất thiểu đi ra sân phòng bếp.

Vì không để Hoàng Phủ Thiết Nữu lại dây dưa với mình, Tô Mộc rất không có lương tâm làm cho Lỗ Vô Thủ đi vào tròng, đương nhiên trong lòng cô cũng sẽ yên lặng cầu nguyện cho Lỗ Vô Thủ, chúc hắn phu thê hoà thuận, phụ từ tử hiếu.

Amen.

Tô Mộc hoảng hốt cảm thấy trên đầu mình phát ra thánh quan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.