Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 274: Chương 274: Trẫm và tướng quân cùng nhau cởi chiến bào (4)




Editor: @-Jenny-

Beta: @Aki Re

Hắn bật cười, “Được thôi, nể mặt mũi của em sẽ không đi nói ra ngoài.”

Tô Mộc lúc này mới một lần nữa bật cười.

Mỗi lần thấy Tô Mặc Thư, Tô Mộc đều phải cảm thán một lần, Tô Mặc Thư không hổ là thiết lập nam chính, áo khoác ngoài màu trắng viền đen, bên trong là áo sơ mi tối màu, quần tây màu đen...... Bộ quần áo này nhìn rất đơn giản không hề phô trương nhưng lại hoàn hảo làm nổi bật lên vóc dáng cao lớn của hắn, thậm chí ngũ quan tinh xảo cũng để lộ ra một tia ôn hòa, nhưng vẻ đẹp hắn cũng có phần nghiêm túc, chẳng hạn như nói hiện tại, nhưng vẻ nghiêm túc cũng chỉ là việc xảy ra trong nháy mắt mà thôi.

Cô để tay lên ngực tự hỏi, quyển sách 《 Nam thần tinh tế yêu ta 》 này có rất nhiều người đọc, Tô Mộc cũng cảm thấy Tô Mặc Thư là người vô cùng hoàn hảo, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn huynh khống của cô, nhưng mà...... Nam chính là của nữ chính, cô thật không có can đảm cùng với nữ chính đoạt nam nhân.

Về phần anh trai thứ hai của cô, Tô Bạch Thư...... Vừa nghĩ đến cái người nhiệt huyết tự đại điên cuồng kia, Tô Mộc lại hoàn toàn không có hứng thú.

“Đại ca, anh sao lại tới chỗ cái cây này ngồi ngẩn người nữa rồi?”

“Đây là ngồi thiền, không phải ngẩn người.” Tô Mặc Thư vươn ngón tay ra chọc chọc cái trán của cô.

Tô Mộc xoa xoa cái trán, còn nói thêm: “Được rồi, anh nói ngồi thiền thì chính là ngồi thiền.”

“Nói đi, hôm nay tới tìm anh là có chuyện gì?”

“Không có chuyện em liền không thể tới tìm anh sao?”

Tô Mặc Thư cười nói: “Không có chuyện gì để nói, em sẽ trốn ở phòng của em chơi game.”

“Em, em chỉ là muốn đến nhìn anh!”

“Những lời này đừng cho Bạch Thư nghe được.” Hai mắt hắn híp lại, cười nói: “Nếu không hắn sẽ lại tìm anh quyết đấu.”

So với Tô Mặc Thư cùng Tô Mộc là anh em cùng cha khác mẹ, Tô Bạch Thư cùng Tô Mộc mới là anh em cùng cha cùng mẹ, bởi vì vậy, Tô Bạch Thư thật không thể lý giải được, là em gái của hắn, nhưng khi chơi với nhau như thế nào luôn có bất hòa?

Một phần giận chó đánh mèo này đương nhiên là đến từ trên người Tô Mặc Thư.

Tô Mộc không muốn nói thêm về Tô Bạch Thư, cô lắc lắc tay Tô Mặc Thư, mỉm cười ra vẻ đáng yêu, “Được rồi được rồi, em đây là có một chút việc tới tìm đại ca... Em nghe nói người trong phòng nghiên cứu khoa học đã nghiên cứu ra sự thay đổi của không gian, em thật sự rất tò mò, đại ca có thể cho em nhìn xem nó có hình dạng như thế nào hay không?”

“Chỉ là nhìn một cái, không phải muốn dùng cái này chạy ra hoàng cung sao?”

Tô Mộc trong lòng lộp bộp một tiếng, đại ca như thế nào liếc mắt một cái liền nhìn thấu mục đích của cô, trên trán cô trượt xuống một giọt mồ hôi lạnh, cô liền nở một một nụ cười càng sáng lạn, “Em làm sao có thể muốn chạy ra hoàng cung? Bên ngoài bởi vì việc phản quân đều không an toàn, sức mạnh của em lại không cao, như này đi ra ngoài không phải chịu chết sao?”

Không, cô là thật sự có khả năng muốn đi chịu chết a!

Nội tâm tiểu nhân của Tô Mộc đã ôm chặt cô sống lại trong vô hạn.

Tô Mặc Thư trầm ngâm trong chốc lát, “Em muốn nhìn một chút cũng có thể.”

Sau khi dứt lời, hắn giang hai tay, một loạt dữ liệu ánh sáng màu lam hiện lên, lòng bàn tay hắn có một chiếc nhẫn đá quý màu lam.

Thời đại này khoa học kỹ thuật đã vô cùng phát triển, tất cả mọi thứ đều có thể chứa trong một cái “ Thu nạp khí” trong trạng thái bị nén, ba anh em bọn họ “Thu nạp khí” đều là một cái vòng tay màu bạc, muốn từ “Thu nạp khí” lấy ra thứ gì, nghĩ đến tên thứ đó là được, trình tự vận hành của “Thu nạp khí” sẽ đem sức nén thành phần tử trạng thái của đồ vật sau đó phóng xuất ra.

Tô Mộc cầm lấy nhẫn trong lòng bàn tay Tô Mặc Thư, ánh mặt trời chiết xạ làm ngọc bích phát ra ánh sáng xinh đẹp, nhưng cô nhìn không ra chỗ nào đặc biệt trên chiếc nhẫn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.