Đúng ngày, Chu Thiên gửi tiền bản thảo, trong tài khoản của Kiều Hân Hân nhiều thêm 400 tệ.
Cô ôm di động nhìn hồi lâu, cuối cùng mình cũng không còn là kẻ không xu dính túi nữa. Cô suy xét, hôm nay có nên ra ngoài ăn một bữa ngon không nhỉ?
Nhưng phát sóng trực tiếp sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ tối...
Nói thế nào nhỉ, cô đã phát sóng trực tiếp bảy ngày ăn mỳ cho người ngoài hành tinh xem, thật vất vả mới có tiền để mua loại đồ ăn khác, không ăn ở trước mặt bọn họ lại cảm thấy có chút đáng tiếc.
Đã nói là sinh hoạt ở trái đất, không thể để cho bọn họ nghĩ rằng ẩm thực của trái đất cũng chỉ có mỳ, khụ khụ.
Bất quá, chuyện ăn cơm chưa cần cô ưu sầu, Lý Mục đã đem cơm trưa từ quán bar trở về.
Anh biết dựa vào tính cách của Kiều Hân Hân, chắc chắn sẽ không theo chân bọn họ qua bên kia để cùng ăn cơm, vậy nên anh ta liền gói một phần về.
Có cá Hương thịt băm, đậu hủ Ma Bà, trứng xào mướp, còn có một phần cơm tẻ cùng lạc ngô.
Trong quán còn bận rộn một số việc, anh chào hỏi Kiều Hân Hân xong liền đi, đồng thời nói sẽ trở về trước 7 giờ tối.
Đồ ăn vẫn còn nóng hổi, Kiều Hân Hân cầm đũa ngồi ăn trong phòng khách. Cô nghĩ, đợi lát nữa sẽ quét dọn toàn bộ tầng một, bằng không, ăn uống miễn phí thế này khiến trong lòng cô áy náy.
Cuối tuần cô không cần bận bịu chạy bản thảo, cũng không có bộ truyện nào muốn vội làm, thời gian trôi qua cực kỳ nhàn hạ.
Sau khi cô đã quét dọn phòng sạch sẽ, liền ngồi nghỉ ngơi trong phòng khách, TV đang phát lại tiết mục giải trí tối qua.
Suy nghĩ một chút, cô vẫn tìm phim 'King Kong', định xem lại kịch bản thêm lần nữa trước khi bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Kỳ thực trong lòng cô hiểu rõ, về cơ bản, những nơi mà cô phải đi khi phát sóng trực tiếp tử vong cũng giống như bối cảnh của thế giới phim và nội dung chính, những chỗ khác có khả năng hoàn toàn không được biết đến. Tựa như Lý Mục nói vậy, phim có phát triển theo con đường kia hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào năng lực cá nhân của Kiều Hân Hân.
Buổi tối cô sẽ phải tiến vào thế giới kia, mà chờ đợi cô đến tột cùng sẽ là điều gì? Hết thảy đều không có ai có thể nói cho cô biết.
Kiều Hân Hân vừa xem phim, vừa lật xem ghi chép của Lý Mục, ở trên những bước ngoặt quan trọng gạch vài cái.
Đại khái hơn 4 giờ Lý Mục mới về, anh đeo một chiếc ba lô màu đen, đặt trên bàn trà.
Kiều Hân Hân đang nằm ngủ trên ghế sofa, Lý Mục đi chậm lại, đắp một tấm chăn mỏng lên người cô.
Anh rón ra rón rén về lại chính phòng của mình.
Chỉ còn 3 tiếng nữa là sẽ phát sóng trực tiếp, để cho cô ấy ngủ một giấc thật tốt đi.
Ở trong phòng riêng, Lý Mục giúp cô điều chỉnh trò chơi một chút, lần phát sóng trực tiếp tử vong này, dù cảm giác đau đớn rất thấp, vẫn có thể hấp dẫn không ít người xem.
Hiện tại, việc anh ta cần làm là kiểm tra những số liệu sẽ xuất hiện ở bên người Kiều Hân Hân, nếu có thể, phải đảm bảo đây sẽ là một lần phát sóng trực tiếp xuất sắc.
Kiều Hân Hân ngủ hơn 2 tiếng đồng hồ, lúc cô tỉnh dậy vừa khéo là 6 giờ 15 phút, TV ở phòng khách không biết đã bị tắt đi từ lúc nào. Cô ngồi dậy, hơi hơi cử động bả vai dưới.
Trên bàn trà có một chiếc ba lô màu đen, trong lúc cô đang xuất thần, Lý Mục liền bưng chén trà từ trong phòng đi ra.
“Ba lô này được chuẩn bị cho cô.”
Anh đi tới trước mặt Kiều Hân Hân, đưa chén ra.
“Cảm ơn anh.”
Vừa tỉnh ngủ, miệng lưỡi đều khô, Kiều Hân Hân một hơi uống cạn chén trà. Cô đặt chén lại ở trên bàn, tò mò đánh giá ba lô màu đen trong tay.
Hình như ở trong có đồ vật.
Sau khi mở ra, cô nhìn thấy đèn phim, la bàn, sôcôla, ba lô không lớn, đeo trên người tuyệt nhiên không quá gây chú ý.
Lý Mục nói khẽ: “Cô có thể bỏ thêm vài đồ dùng cần thiết khác, chờ về sau đạt được 3 sao, có thể mua nhẫn tùy thân tại trung tâm thương mại của TV Thái Dương, đến lúc đó sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.”
“... Nhẫn tùy thân?”
“Ừ, có thể thả rất nhiều đồ vào trong nhẫn, là một phòng lưu trữ di động.”
Bình thường Kiều Hân Hân hay xem truyện tranh cùng tiểu thuyết, đối với 'không gian tùy thân', cô một chút cũng không xa lạ gì! Trước kia vẫn cho rằng mấy thứ này đều là hư cấu, không ngờ chúng thật sự tồn tại trong thế giới hiện thực!
Thời gian không sai biệt lắm, Lý Mục nhắc nhở cô đi sửa sang một chút.
Kiều Hân Hân vọt đi tắm rửa, lúc đi ra, cô mặc quần áo ở nhà đơn giản, dù sao sau khi tiến vào phim, cô cũng sẽ mặc quần áo của nữ nhân vật chính...
Kiều Hân Hân đặt mấy thanh sôcôla vào trong ba lô màu đen, mặc dù trong phim cô gần như sẽ không cảm thấy đói, nhưng vẫn nên chuẩn bị sẵn mấy thanh, biết đâu lại cần dùng đến thì sao?
Đúng 7 giờ tối, cô mở phòng phát sóng trực tiếp.
Mà phân loại vị trí đề cử của các kênh đã được thay đổi vào lúc 3 giờ chiều, vậy nên đã có rất nhiều khán giả tới sớm để đợi.
Khoảnh khắc phòng phát sóng trực tiếp mở ra, Kiều Hân Hân liếc mắt nhìn thấy số người lưu trữ đang không ngừng tăng lên!
4051, 4056, 4110...
Cô liền sợ ngây cả người.
Lý Mục đã về tới phòng của mình, anh nhìn Kiều Hân Hân trên màn hình, chỉ biết rằng cô sẽ kinh ngạc như vậy.
Phát sóng trực tiếp cũng đã lâu, lượng lưu trữ phòng của Kiều Hân Hân chỉ miễn cưỡng vượt hàng trăm, hôm qua lại nghỉ ngơi một ngày, mà ngày hôm nay mở phòng liền phát hiện số người đã biến thành 4000, hơn nữa tốc độ biến hóa của số lượng người lưu trữ hoàn toàn có thể tính bằng giây.
Kiều Hân Hân lại nhìn số người xem trực tuyến -- 30559!
3 vạn! 3 vạn! Số người xem trực tuyến đã vượt quá 3 vạn!
[Phát sóng trực tiếp tử vong: Cô ấy đến từ trái đất].
Thời điểm sáng lập: 12 giờ 30 phút tối ngày 11 tháng 7 năm 1103 thuộc kỷ nguyên mới.
Thể loại: Sinh hoạt/ Nuôi dưỡng Nữ Thần (hot)/ Trái đất.
Tên chủ kênh: Kiều Hân Hân.
Thông báo: Đúng 7 giờ tối hôm nay sẽ mở ra phát sóng trực tiếp tử vong ~.
Điểm nhân khí: 8500.
Người xem trực tuyến: 31775.
Người lưu trữ: 4155.
Tại mục thể loại của Kiều Hân Hân, chương trình nuôi dưỡng nữ thần vốn có một chữ 'mới' theo sau, bởi nó là kênh vừa được đẩy ra vào tháng 7, mà nay chữ đã được thay đổi lại thành 'hot' -- Trong nửa tháng ngắn ngủi, kênh này đã trở thành một kênh hấp dẫn tại TV Thái Dương.
Mọi người đều thích xem nuôi dưỡng nữ thần, hồi trước Kiều Hân Hân bị ẩn giấu vài ngày, nhân khí hoàn toàn không sánh được với những chủ kênh tân binh khác. Nhưng lúc này đây lại không giống thế nữa, Lý Mục đã sắp xếp một vị trí đề cử cho cô, tăng mạnh tỉ lệ được chú ý giúp cô.
Kiều Hân Hân gần như có thể đoán trước rằng, chờ sau khi chương trình phát sóng trực tiếp tử vong bắt đầu, điểm nhân khí của phòng sẽ liên tục tăng cao!
[Hân Hân ~~~ Rốt cuộc cũng được gặp lại chị rồi ồi ồi ~~~~]
[(⊙v⊙) Đây chính là vị chủ kênh tới từ trái đất sao? Thật đúng là một cô gái mềm mại nha ~ 23333.]
[Oaaaa, chủ kênh này thật xinh đẹp! Cô thật sự muốn tiến vào phim kinh dị ư?]
[Nghe nói phim ảnh của trái đất tương đối thú vị, không có quá nhiều tình tiết bàn tay vàng ~~]
[← Năm ngoái tôi cũng từng để tâm tới một vị chủ kênh tử vong người trái đất, tiếc là người nọ chỉ vừa quay được một kỳ, phòng phát sóng trực tiếp đã bị đóng cửa vĩnh viễn.]
[Là ai thế? Vì sao lại bị vậy?]
[Có bát quái! Nói mau nói mau, chuyện gì đã xảy ra?]
[Lỗ tai của tôi đã dựng lên rồi nè!]
[Ách, hình như người nọ vi phạm điều khoản thì phải? Đó là chuyện nội bộ, ai mà biết được, dù sao sau khi người đó viết bài xin lỗi thanh minh liền biến mất.]
Kiều Hân Hân nhìn khối vuông màu xanh, bình luận đã hoàn toàn che lấp hình ảnh của máy quay, cô suy nghĩ một chút, vẫn quyết định chỉnh màu của bình luận nhạt đi.
Bình luận được viết tới tấp, Kiều Hân Hân không còn xem rõ nữa, cô đành phải trực tiếp nhìn khu bình luận, dùng ngón tay lướt bình luận.
Như vậy chắc sẽ không bỏ qua quá nhiều thông tin, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài ID quen thuộc, Kiều Hân Hân biết những người hâm mộ thế hệ đầu đều ở đây.
Phát sóng trực tiếp đã bắt đầu, cô lộ ra nụ cười tiêu chuẩn đối với ống kính: “Chào buổi tối, hôm qua nghỉ ngơi một ngày, tôi rất nhớ mọi người.”
[Êm tai êm tai êm tai êm tai êm tai êm tai!!]
[Quả nhiên là một cô gái mềm mại... Giọng cũng mềm mại như thế... Thật muốn véo mặt chị một cái!]
[Thực không thể tưởng tượng nổi bộ dạng thét chói tai của cô ấy trong thế giới khủng bố này...]
[Chủ kênh xoxo(*) ~~~]
(*) 么么哒: Một kiểu hôn dễ thương trong giới Trung Quốc, được sử dụng giữa những người thân thiết với nhau. Có thể hiểu là x (hôn) o (ôm).
Những lời kia của Kiều Hân Hân nhìn thì như đang khách sáo, nhưng đó thật ra là câu cô muốn nói với thế hệ fan đầu tiên.
Theo chân chương trình phát sóng trực tiếp của cô cho tới tận bây giờ, cô rất cảm ơn sự hiện diện không ngừng của bọn họ ở bên cô. Bình luận của bọn họ đã bị chôn vùi ở trong một đám người, cô thậm chí còn chẳng thấy được, nhưng cô nhất định muốn nói cho bọn họ biết -- Đối với tôi, mọi người là đặc biệt.
Khi phòng phát sóng trực tiếp chỉ có vài chục điểm nhân khí, khi chính bản thân cô cho rằng mình sẽ không thể qua được kỳ thực tập, 30 vị khán giả kia đã không rời không bỏ, cùng cô đi tới một giây cuối cùng.
Cô vốn chính là một người cảm tính, nên những lời này, cô chỉ nói ở trong lòng.
[QAQ Cảm động quá...]
Từ trước tới nay, bình luận trong phòng sẽ không vì ai mà dừng lại, Kiều Hân Hân nhìn chằm chằm vào khu bình luận, nhìn thấy ID của Ô Ô.
“Ô Ô đừng khóc, hôm nay cậu không cần đi xem trận đấu sao?”
Kiều Hân Hân càng ngày càng giống một vị chủ kênh đích thức, cô rất ít khi chủ động nói chuyện cùng khán giả, mà hôm nay người xem đặc biệt nhiều.
Cô phát hiện ra, chính mình không có chút khủng hoảng nào.
Quả nhiên, cô đã quen với việc làm chủ kênh sinh hoạt cho người ngoài hành tinh sao?
Hoặc có lẽ... Hết thảy những thứ này đều là hư cấu đối với cô, dù gì, những người ở bên kia máy tính cũng là người ngoài hành tinh sống ở hệ ngân hà xa xôi.
[QAQ Không! Hôm nay em liền ở chỗ này! Chỗ nào cũng không đi! Hân Hân cố lên, chị là tuyệt nhất đó!]
[Tôi cảm thấy Hân của tôi muốn nổi tiếng nha... Thật kích động!]
[Chúng ta cũng xem như là thế hệ fan thứ nhất nhỉ? 23333~~]
Khi những người hâm mộ thế hệ đầu tới phòng phát sóng trực tiếp đều bị điểm nhân khí làm cho phát hoảng, bọn họ cũng không biết chuyện đề cử, chỉ cảm thấy nhân khí của phòng tăng vọt trong nháy mắt! Cảm giác này... Thật sự rất sảng khoái!
Lý Mục nhắc nhở: “Cô phải đi rồi.”
Màn hình trước mặt Kiều Hân Hân xuất hiện một nơi để in dấu tay, cô đeo ba lô thật tốt, trong ánh nhìn chăm chú của những vị khán giả đang vạn phần chờ mong, cô khai mạc chương trình phát sóng trực tiếp tử vong đầu tiên trong đời.
Rất nhiều người.
Bất kể là số người lưu trữ hay số người xem trực tuyến, đều đang không ngừng tăng lên.
Cô vẫn nhìn khu bình luận, tựa như đang chờ cái gì.
Kiều Hân Hân rất rối rắm, rốt cuộc cô có nên hô thử một tiếng hay không?
Nhưng hiện tại trong phòng phát sóng trực tiếp đang có nhiều người như vậy, nếu cô gọi cái tên kia, có phải sẽ khiến người khác chú ý không?
Lý Mục liên tục để ý tình huống ở bên này, phát hiện Kiều Hân Hân còn đang do dự. Anh ta nhắc nhở: “Chúng ta giành được khoảng 5 tiếng đồng hồ đề cử, tranh thủ diễn thật đặc sắc mỗi phút mỗi giây, mới là biện pháp tốt nhất để cô lưu lại người hâm mộ.”
“Ừm...”
Kiều Hân Hân khẽ gật đầu, cô biết hiện tại mình phải đi.
Chỉ là... Có chút mất mát.
Trước đây trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có một mình hắn, cô sẽ luôn luôn không cảm thấy tịch mịch. Mà hiện tại số xem đã vượt quá 4 vạn, cô lại chẳng có cảm giác vui vẻ.
Cho tới khi...
[^_^ Cố gắng lên, tôi sẽ luôn dõi theo cô.]
ID quen thuộc, kiểu chữ màu xanh bắt mắt, trong mắt Kiều Hân Hân tràn đầy kinh hỉ.
Lý Mục nghi ngờ lẩm bẩm: “Xảy ra chuyện gì ư?”
Tâm tình vui sướng của cô căn bản không giấu được, không chỉ Lý Mục, ngay cả nhiều khán giả cũng sắc mắt phát hiện.
[Nụ cười của chủ kênh rất ngọt ngào ~~ Thật hiếm thấy (nước bọt).]
[A a a đây thật sự là chủ kênh tử vong sao? Thật sự muốn tiến vào phim kinh dị sao? Có phải tôi đi nhầm kênh không?]
[← Cậu không đi lầm đâu, là chủ kênh vào sai chỗ rồi, cô ấy nên đi tham gia 'Thanh âm của trời' ở cách vách mới phải.]
[A ~~ Chính là chương trình thi đấu để bình chọn giọng nói đẹp nhất đúng không, chủ kênh ở đó đều rất đẹp! Có điều dựa vào khuôn mặt của chủ kênh Tiểu Kiều, muốn trúng tuyển cũng khẳng định không có vấn đề gì!]
[Lỵ Lỵ đã vào top 10 rồi... Tuy tôi biết mình phải đi ủng hộ cô ấy, nhưng sao tôi lại bất động thế này QAQ]
[Vị chủ kênh siêu đáng yêu buộc tóc đuôi ngựa hai bên! Cô ấy thật dễ thương ~~ giọng loli là tuyệt vời nhất!]
[Ô, Hân Hân đâu rồi?]
[Tiến vào tiến vào tiến vào!!! Ngao ngao ngao ngao ngao -- !!!]