Biển rộng mênh mông vô tận.
Dưới màn đêm, chiếc thuyền buồm thoáng lay động, âm nhạc lười biếng say lòng người du dương bên tai, Kiều Hân Hân đứng ở trên boong thuyền, nhìn sương mù dần dần dâng lên xung quanh, đây là cảnh mà cô đã trải qua sau n lần huấn luyện.
Khối vuông màu xanh lẳng lặng trôi nổi trên không, sau khi cô tiến vào thế giới phim ảnh, liền ngừng xem bình luận của khán giả.
Từ giờ trở đi cô muốn toàn tâm toàn ý, soạn nên một kịch bản mới.
Trong khoang thuyền, mấy người đàn ông đang nhỏ giọng bàn bạc. Kiều Hân Hân tựa lưng vào cửa gỗ, cô dùng tay vuốt ve nắm cửa có tuổi tác lâu đời kia, nghe được giọng nói khàn khàn trầm thấp của thuyền trưởng Englehorn: “Nếu ông thực sự tìm được chỗ này, nếu ông cùng bạn bè và đoàn quay phim cập bờ, các người sẽ vĩnh viễn không trở về được.”
[Thật khẩn trương, rốt cuộc chủ kênh và những người này muốn đi đâu vậy?]
[Hẳn là đảo đầu lâu nhỉ!?]
[Trên đảo có rất nhiều đầu lâu sao?]
[Nghe nói còn có rất nhiều sinh vật cổ đại khác ~~]
[(*@ο@*) Oa ~ Đây chính là chủ kênh của hành tinh nước nhỏ bé sao, dưỡng người thật tốt! Làn da của chủ kênh thật tuyệt (sắc đẹp)]
[Quả nhiên so với những phim ảnh khác, phát sóng trực tiếp tử vong vẫn là đẹp mắt nhất!]
[Thôi đi, cảm giác đau đớn chỉ có 3%, có gì thú vị chứ? Chủ kênh ngu xuẩn.]
[Mẹ nó, tên não tàn này lại tới nữa!]
[← Nếu mắng chủ kênh ngu xuẩn thì mau mau cút đi, anh không xem thì có chúng tôi xem.]
[Cút cút cút cút cút cút.]
Hiện tại người xem ở phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân rất nhiều, những người này đều xem thấy mùi ngon, đột nhiên xuất hiện một tên anti-fan, mọi người đều đặc biệt đồng tâm hiệp lực cãi lại.
Hoa Cúc Tàn thấy tình hình không đúng, liền im lặng.
Kiều Hân Hân thật đúng là khiến cho người ta mở rộng tầm mắt, Hoa Cúc Tàn vẫn liên tục chú ý tới cô, gã thực sự muốn nhìn xem ả chủ kênh tới từ trái đất này có thể đùa nghịch tiểu xảo gì mới, không nghĩ rằng cô ta cư nhiên tiến vào hàng ngũ chủ kênh tử vong!
Thành thật mà nói, 'Trò chơi tử vong' thịnh hành nhất hệ ngân hà kỳ thực được mô phỏng theo bối cảnh của phim ảnh trái đất, bởi vì chỉ ở nơi khoa học kĩ thuật không phát triển như thế, loại trò chơi này mới có thể khiến người ta cảm thấy rung động trong lòng.
Vào ngày mùng 10 mỗi tháng, ba đài truyền hình trực tiếp lớn nhất hệ ngân hà sẽ cùng phát sóng toàn bộ quá trình của trò chơi tử vong, Hoa Cúc Tàn cũng là một fan trung thành của trò chơi này.
Khác với phát sóng trực tiếp ảo của TV Thái Dương, mọi việc ở trong trò chơi tử vong đều là thật.
Cảm giác đau đớn là thật, bỏ mạng, cũng là thật.
Những người tình nguyện tham gia trò chơi này, không phải tử tù thì cũng là những kẻ bị hoang tưởng, tóm lại không có ai là người bình thường.
Có thể sóng sót trở về, sẽ thu được một số tiền thưởng kếch xù, vậy nên mới có nhiều người nguyện ý bằng lòng đi đánh bạc như vậy.
Là một fan trung thành của trò chơi tử vong, hầu như kỳ nào Hoa Cúc Tàn cũng đều xem. Lần này gã tới phòng của Kiều Hân Hân với mục đích bôi xấu cô, kết quả gã cư nhiên thấy được thế giới giả tưởng giống như trò chơi tử vong... Giờ phút này, gã mới đột nhiên nhớ ra, cảnh tượng ở trong trò chơi tử vong đều tới từ kho dữ liệu của trái đất!
Xem? Hay không xem?
Hoa Cúc Tàn rối rắm hơn 20 phút, trong 20 phút này chiếc thuyền buồm cũ nát cũng cơ hồ bị sóng biển cuốn lật.
Gã phát hiện chính mình hình như muốn tiếp tục theo dõi....
Nhưng gã lại cảm thấy đặc biệt bứt rứt! Gã cùng Kiều Hân Hân đáng nhẽ phải không đội trời chung mới đúng, vậy mà gã lại không thể xuống tay đóng phòng phát sóng trực tiếp này lại là thế nào?
Ô? Sao gã lại không cẩn thận lưu trữ phòng của ả rồi?
Không được! Không giành bánh bao cũng phải tranh khẩu khí! Gã tuyệt đối sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy!
[Chủ kênh xuẩn ngốc.]
Đây là câu nói tới từ sự phẫn nộ đấu tranh của Hoa Cúc Tàn...
Nếu đã không có cách nào để rời đi nơi này, vậy thì gã cũng muốn mắng hai câu.
Ai có thể hiểu cho nỗi khuất nhục trong lòng gã?
QAQ.
Giọng của anti-fan chìm nghỉm trong đám người, hiện tại số người xem trực tuyến đã lên tới 7 vạn, lượng bình luận cũng sắp khiến màn hình nổ tung!
Lý Mục ngồi trên ghế, vừa ăn dưa hấu vừa nhìn không ít khán giả đang điên cuồng khen thưởng, anh mừng rỡ tới mức không ngậm miệng lại được.
Haiz, làm sao bây giờ, ai bảo anh ta là người đại diện độc nhất vô nhị của con át chủ bài trong toàn vũ trụ to lớn, ai bảo anh ta mang một đôi mắt có thể khai quật ngôi sao sáng chói chứ? Đây chỉ là khởi đầu -- số người xem trực tuyến vượt qua 10 vạn, là lễ gặp mặt mà anh ta tặng cho Kiều Hân Hân.
Lần chọn đề tài phim ảnh này cũng rất gian xảo, chẳng phải kiểu khủng bố kinh hãi, ngược lại cũng không thiếu những nơi ôn tình.
Mục đích của Lý Mục rất rõ ràng, Kiều Hân Hân không giống với những người đẹp chủ kênh khác, cô phải không ngừng hấp dẫn rất nhiều fan nam, lại càng phải lưu lại vô số fan nữ! Đúng vậy, Lý Mục xác định cô phải ăn sạch cả nam lẫn nữ.
Anh ta cẩn thận xem bình luận của những ID, tỉ lệ nam nữ đại khái là 10:1.
Đây đã là một tỷ lệ tương đối cao.
Dù sao so với vài vị e lệ có khiếu thẩm mỹ nhàm chán trên mạng, ngũ quan của Kiều Hân Hân mang độ nhận dạng rất cao, quan trọng nhất là từ trước tới nay, cô chưa bao giờ coi mình là một chủ kênh.
Ví dụ như, sau khi tiến vào thế giới phim ảnh, cô liền hết sức chuyên chú làm những chuyện trước mắt, hiếm khi nào cùng tán gẫu với khán giả.
Trừ khi đang ở trong tình huống cực kỳ rảnh rỗi cô mới đưa mắt xem bình luận, nhưng chỉ vẻn vẹn nhìn một chút, ít khi cùng khán giả nói gì.
Thế hệ fan đầu của Kiều Hân Hân đã sớm quen với việc này, chủ kênh chính là như vậy nha, dù làm công việc nào cũng đều tiến vào trạng thái quên mình. Mà fan mới ban đầu cảm thấy kỳ quái, bởi trong những chương trình phát sóng trực tiếp tử vong khác, dù chủ kênh còn đang ở trong quá trình làm việc cũng không quên cùng tương tác với người xem, có kiểu đùa nghịch, có kiểu kể chuyện cười, còn có kiểu ăn nói thô tục. Khụ khụ, đương nhiên, đây đều là những vị nam chủ kênh.
Nữ chủ kênh ấy à, chỉ cần tỏ vẻ đáng yêu, làm nũng, sẽ có đại gia chấp nhận ngay.
Nhưng vị chủ kênh tới từ trái đất này, căn bản là chưa từng làm qua việc này, nếu dùng hai từ để hình dung cô... hẳn là cao lãnh(*) nhỉ?
(*) Cao lãnh: Cao ngạo lạnh lùng.
[Tôi nghĩ, tôi muốn sửa lại bảng xếp hạng nữ thần ở trong lòng tôi...]
[Chủ kênh có chút vô tình nhỉ, một cô gái mềm mại không phải nên tỏ vẻ nũng nịu sao? Mà cô ấy nhìn qua lại trầm tĩnh như vậy nha (☆▽☆)]
[Xong đời... Tôi thích cô ấy mất rồi!]
Mọi việc đều bắt đầu từ lúc lên đảo.
Kiều Hân Hân theo tổ quay phim bước trên đảo hoang, cô ngẩng đầu nhìn những bức tường cao khiến người ta choáng váng kia, biết rõ từ giờ trở đi... Tuyệt đối không thể thất bại!
Ngày hôm qua, mỗi lần cô và Lý Mục huấn luyện đều ngừng ở đây, cô luôn bị thổ dân lao ra giết chết... Là do cách mở đầu của cô không đúng à? Cô nhớ rõ, trong phim, nữ chính bị nhóm thổ dân hiến tặng cho quái vật ở phía bên kia bức tường, sao tới phiên cô liền liên tiếp chết nhỉ?
Lý Mục nhắc nhở: “Đừng sợ, cô có súng mà.”
“... Nhưng kĩ thuật bắn của tôi không chuẩn.”
[Ồ, chủ kênh đang nói chuyện với người nào thế?]
[← Hẳn là người quản lý, cũng chính là người đại diện của cô ấy.]
[Sao tôi lại cảm thấy chủ kênh chỉ đang lẩm bẩm thôi nhỉ?]
[Hình như người đại diện có thể trực tiếp trao đổi cùng cô ấy, chúng ta sẽ không nghe thấy được 0.0]
[Kỳ thực xem mấy kỳ phát sóng trực tiếp tử vong nhiều một chút sẽ biết, mỗi vị chủ kênh đều có người đại diện của riêng mình, bằng không, chỉ dựa vào bọn họ, làm sao có thể qua cửa?]
[Người dại diện?]
Trước mắt trong phòng chỉ có Kaka là kỵ sĩ hộ vệ, cũng chỉ có chữ của hắn mang màu xanh biển.
[Oa, là kỵ sĩ hộ vệ ~~]
[Xem ra là fan trung thành của Kiều Kiều (⊙v⊙)].
[Chào kỵ sĩ, lấy sự hiểu biết của cậu đối với chủ kênh, cậu cảm thấy cô ấy có thể thuận lợi qua cửa chứ?]
[0-0 Sẽ qua nha.]
Kaka lại một lần nữa hỏi --
[Người đại diện là ai thế?]
[Ách, trong mỗi phần thông tin cá nhân của mỗi vị chủ kênh đều sẽ ghi rõ... A, Kiều Kiều là chủ kênh mới, đại khái quá trình vẫn chưa xong, phải chờ vài ngày nữa mới hiển thị.]
[Thế à...]
Không có được tin tức mà mình mong muốn, Kaka lại tiếp tục lặn xuống nước.
“Vậy thì tìm một chỗ trốn đi.” Lý Mục tiếp tục ra chủ ý.
“Bán đứng đồng đội sao?”
“Ừ.”
Bất kể thế nào, Kiều Hân Hân không thể lại chết trong tay đám thổ dân ở đây, kỳ thực mấy lần trước bởi vì cô quá hoảng loạn nên mới bị ngộ thương... Theo lý thuyết, cô không nên chết mới đúng! Cô là nhân vật chính mà!
Hiện tại đang tiến hành phát sóng trực tiếp tử vong, Kiều Hân Hân không muốn bị cưỡng bức kết thúc hành trình khi ngay cả mặt King Kong còn chưa thấy được.
Sau khi nghe xong lời Lý Mục nói, cô cảm thấy việc này rất đáng tin. Vì thế, cô đem đồ vật giấu thật kỹ.
Lúc này, chỉ cần cô ổn định tâm tình, tìm một nơi an toàn trốn đi, cũng có thể chống đỡ được tới khi đám người thuyền trưởng đến cứu.
Cách địa phương người thổ dân sinh sống càng ngày càng gần, Kiều Hân Hân bỗng nhiên cầm tay Jack, nói: “Thân thể của em có chút khó chịu... Em có thể nghỉ ở chỗ này một chút được không?”
Sau khi Carl mập lùn nghe được liền trực tiếp cự tuyệt: “Không được đâu cục cưng, cô là nhân vật chính của bộ phim, cô không ở đây thì chúng tôi quay cái gì?”
Carl mang theo tổ quay phim của gã tới hòn đảo nhỏ trong truyền thuyết này, chính là để làm ra một bộ phim nguyên thủy oanh động thế giới. Trong một bộ phim sao có thể không có nữ nhân vật chính?
Jack là bạn trai của nữ chính, cũng là nhà viết kịch của bộ phim này, anh bất mãn nói: “Ann mệt rồi, để cô ấy nghỉ một chút, chờ chúng ta dọn xong phim trường ở phía trước lại tới mời cô ấy cũng không muộn.”
“Chẳng lẽ cậu muốn nghỉ cùng cô ta sao?” Hai tay Carl xoa xoa vào nhau, gã rung đùi đắc ý nói: “Jack, cậu biết không, nếu chúng tôi đếm không đủ số người, dù Ann có thể nghỉ ngơi, cậu cũng phải đi theo chúng tôi.”
“Tôi hiểu, đi thôi.”
Ngoài Kiều Hân Hân ra, còn có 5 người đàn ông khác, Jack đỡ cô vào hang động, dặn dò: “Ngàn vạn lần đừng rời khỏi nơi này, nếu không em sẽ gặp phiền toái đấy.”
Anh dùng tay sờ sờ đầu Kiều Hân Hân, định hôn lên, Kiều Hân Hân trực tiếp lui về phía sau.
Cô thực sự không thể chấp nhận người bạn trai chui ra từ hư không này...
Những năm gần đây, Kiều Hân Hân vẫn luôn một thân một mình, chưa từng có tiếp xúc thân mật với người khác phái, cũng không hiểu rốt cuộc sẽ có chuyện gì xảy ra trong một mối quan hệ. Hồi tưởng lại những năm tháng thanh xuân của cô, đại khái cũng chỉ có một đoạn thời gian tỉnh tỉnh mê mê, 'trên mức tình bạn, dưới mức tình yêu' cùng Lâm Ngọc Dương.
Jack có chút xấu hổ, anh đứng thẳng lên, nhẹ giọng nói: “Em nghỉ ngơi cho tốt Ann nhé.”
“Ừm.”
Jack đi rồi, Kiều Hân Hân khó có được giây phút một mình một chỗ. Đây là một hang động nhỏ, người muốn vào phải hạ thắt lưng xuống mới được. Cô ngồi dựa lưng vào vách tường ẩm ướt, liên tục chú ý động tĩnh bên ngoài.
Khối vuông liền trôi nổi ở trước mặt cô, cô phóng lớn màn hình phát sóng trực tiếp, cuối cùng cũng có thể cùng khán giả nói đôi câu.
Lượng người xem trực tuyến đã lên tới 8 vạn, số người lưu trữ vượt qua 6000, cô nhìn khán giả nhiệt tình bình luận, câu được hỏi nhiều nhất là tình huống của đồng bạn nhỏ ngoài kia sẽ ra sao ở trong phim?
“Có lẽ sẽ chết một người.”
Nếu Kiều Hân Hân quả thực nhớ không lầm, trong lúc cùng thổ dân chiến đấu, có một người trực tiếp bị vật nặng đánh trúng đầu mà chết.
Cô nhớ khi mới bắt đầu huấn luyện vào hôm qua, hoặc là bị mũi tên đâm chết, hoặc là ngã xuống vách núi mà chết, thậm chí sau này còn bị thuyền trưởng đuổi kịp, bắn ngộ thương.
Phụt...
Đám Carl đang cách nơi này không xa, quả nhiên bọn họ đã gặp phải thổ dân. Kiều Hân Hân tận lực co lại thân thể, khiến bản thân mình không bị những thổ dân khác phát hiện.
Thổ dân ào ào xuất động, vây quanh đám Carl tầng tầng lớp lớp.
Có khán giả hỏi --
[Chủ kênh, chị không đi cứu bọn họ sao?]
Kiều Hân Hân lắc đầu nói: “Không đi, tôi đánh không lại thổ dân.”
Không có chủ nghĩa anh hùng cá nhân của nam chủ kênh, cũng không có kiểu giả bộ đáng thương của nữ chủ kênh, loại trả lời ngay thẳng này của Kiều Hân Hân khiến rất nhiều khán giả sửng sốt.
Vài giây sau, trong khu bình luận tràn ngập những nụ hôn gió.
[Tôi tôi tôi tôi tôi muốn lưu trữ! Tôi thích vị chủ kênh này! Đủ chân thật!!]
[Kiều Kiều khá lắm, nhất định phải sống sót nhé =3=.]
[Yêu chị yêu chị yêu chị.]
Kiều Hân Hân có chút kinh ngạc.
A? Cô làm như vậy... Lại không bị người khác sỉ vả sao? Nào có nữ chính chỉ biết sợ như cô, tự mình trốn ở một bên nhìn đồng bạn đấu tranh anh dũng... Khụ khụ.
Kịch bản phát triển một bất ngờ nho nhỏ như vậy, nhưng cũng may, thuyền trưởng Englehorn đã mang theo rất nhiều thuyền viên tới.
Trong tay mỗi người đều có một khẩu súng, thổ dân hung ác như ong vỡ tổ tản đi.
Có người kêu tên cô.
Kiều Hân Hân vốn không muốn đi ra, nhưng cô sợ nếu mình không đi sẽ làm lỡ tình tiết ở phía sau, vì thế cô chỉ có thể chui ra từ hang động.
Cô vẫy tay nói: “Tôi ở đây --”