Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1300: Chương 1300: Ẩn Môn 1




Mộ Dung Thiến khiếp sợ trừng lớn mắt đẹp, không biết Cố Nhược Vân muốn làm cái gì, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc sợ hãi.

Tiếp theo sau đó..........

Bang!

Cố Nhược Vân bắt được cánh tay Mộ Dung Thiến, dùng sức vặn, mọi người chỉ nghe thấy tiếng vang thanh thúy, chợt Mộ Dung Thiến hét lên thật to như tiếng heo heo giết.

Giờ khắc này, nàng đau đến sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầy người, hoảng sợ nhìn thanh y nữ tử trước mặt.

“ Cố Nhược Vân, nếu ngươi còn dám làm tổn thương thí sinh dự thi, Ẩn Môn chúng ta tuyệt đối sẽ không khách khí!” Khuôn mặt tả sứ xanh mét, hắn chưa từng gặp qua người nào to gan lớn mật giống như Cố nhược Vân, cũng dám trước mặt hắn làm tổn thương thí sinh dự thi.

Cố Nhược Vân không có ngẩng đầu, nhàn nhạt nói: “ Ta vừa rồi đã nói qua, ta chỉ muốn chứng minh trong sạch của bản thân, nếu Ẩn Môn một hai ngăn cản ta, vậy cũng chứng minh đường đường là một thế lực Ẩn Môn lại cùng Mộ Dung thế gia liên hợp lại, muốn vu oan hãm hại Đệ Nhất thành!”

Nếu là lúc trước, tả sứ sẽ không khinh suất như vậy, nhưng hôm nay hắn hoàn toàn bị Cố Nhược Vân cấp không nói được lời nào, hừ lạnh một tiếng: “ Ta đây thật muốn nhìn xem ngươi dùng cái gì đến chứng minh bản thân!”

Bang!

Một chân Cố Nhược Vân đạp lên ngực Mộ Dung Thiến, tất cả mọi người đều nghe được tiếng xương vỡ giòn tan, chợt Mộ Dung Thiến phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt oán độc gắt gao nhìn nữ tử đứng trước mặt mình.

Sau một màn này, gân xanh trên thái dương tả sứ nổi lên rành mạch, lạnh nhạt nhìn Cố Nhược Vân.

Nhưng ngại lời nói vừa rồi của chính mình, cho nên cũng không thể ngăn cản hành động của nàng.

Bất quá, nếu nữ nhân này không thể chứng minh trong sạch của mình, hắn sẽ làm nàng hối hận về hành vi hôm nay!

Nghĩ đến đây, tả sứ hít sâu một hơi, trong ánh mắt lộ ra tràn đầy lạnh lẽo, người bên cạnh hắn cũng cảm nhận được hiện tại hắn đang phẫn nộ.

Phanh!

Phanh phanh phanh!

Cố Nhược Vân hung hăng dẫm lên ngực Mộ Dung Thiến, quan trọng hơn là không hề có khả năng dừng lại, mà lúc này Mộ Dung Thiến cảm nhận được hô hấp của mình cũng trở nên khó khăn, lúc đầu còn phát ra âm thanh kêu khóc, cho đến bây giờ nàng đau đến hai mắt trắng dã, thiếu chút nữa ngất đi.

“ Đánh đi, chỉ cần ngươi đánh chết Mộ Dung Thiến, Mộ Dung thế gia kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!”

Ôn Nhã lạnh lùng nâng khóe môi, nàng không biết rốt cuộc Cố Nhược Vân muốn làm cái gì, nhưng ở trong lòng lại âm thầm chờ mong một khả năng này xảy ra.

Nếu Cố Nhược Vân thật sự đánh chết Mộ Dung Thiến ở chỗ này, Mộ Dung thế gia tất nhiên sẽ truy sát đến cùng! tuyệt đối không buông tha nàng!

Phanh!

Một chân hạ xuống cuối cùng kia, Cố Nhược Vân mới đem chân thu trở về, tiếp theo sau đó, dưới ánh mắt của mọi người lấy ra một viên đan dược.

Đan dược kia dưới hoàng hôn tản mát ra ánh sáng màu xanh, đoạt lòng người.

“ Đó là đan dược sao?”

Ở nơi này, đã có người không ngừng lau chùi khóe miệng, hai mắt đăm đăm nhìn đan dược trong tay Cố Nhược Vân.

“ không sai, đó chính là đan dược, nếu ta không có đoán sai, đây chính là Tụ Linh đan ăn cắp từ chỗ Mộ Dung tiểu thư, ta đã từng may mắn gặp qua đan dược trong tay Mộ Dung tiểu thư, cùng màu sắc đan dược này giống nhau như đúc.”

“ Nếu theo như ngươi nói, đan dược này là ăn cắp, vì sao nàng lại lấy đan dược này ra chứng minh? Chẳng lẽ đan dược có thể chứng mình gì sao?”

Mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu, không biết Cố Nhược Vân lấy ra viên đan dược này rốt cuộc có dụng ý gì, vì sao?

Thời điểm hành vi của Cố Nhược Vân làm mọi người khó hiểu, nàng đã dùng sức cạy miệng Mộ Dung Thiến ra, đem đan dược trong tay nhét vào trong miệng nàng.

“ Đó là..............”

Ôn Nhã vẫn luôn ở phía sau nhìn Cố Nhược Vân cùng Mộ Dung Thiến, bỗng nhiên trông thấy một màn trước mắt, tức khắc trừng lớn mắt đẹp, phảng phất là gặp được chuyện không thể tin tưởng, sắc mặt ưu nhã mỹ lệ trở nên tái nhợt.

Này........sao có thể?

Nàng giật mình lui về phía sau vài bước, vội vàng bưng kín miệng, mới ngăn cản được tiếng kêu sợ hãi.

Chỉ thấy Mộ Dung Thiến vừa rồi còn nửa sống nửa chết, bằng mắt thường đã có thể nhìn thấy tốc độ bình phục, dung nhan tái nhợt ban đầu cũng trở nên hồng nhuận, tựa hồ như trước nay chưa từng chịu qua thương tích nào. Đừng nói là người khác, ngay cả Mộ Dung Thiến đều cảm thấy kinh ngạc vạn phần, không dám tin tưởng thân thể của mình đã khôi phục, nửa ngày cũng không nói nên lời.

Chuyện này không có khả năng!

Mộ Dung thế gia cũng có luyện đan sư, cũng có thể luyện chế ra đan dược khôi phục thân thể, nhưng lại không có đan dược nào có thể khôi phục thương thế nhanh chóng như vậy.

Nhưng vì sao sau khi mình dùng đan dược, lại nhanh chóng phục hồi như cũ?

Xôn xao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.