Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1301: Chương 1301: Ẩn Môn 2




Tả sứ bỗng nhiên đứn lên, không dám tin nhìn Cố Nhược Vân, gương mặt kia cũng thay đổi liên tục, hiển nhiên chưa phục hồi lại tinh thần từ chuyện này.

“ Đây chính là đan dược vừa rồi ta cho Tử Ngọc dùng,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, tươi cười kia không rõ ý vị, “ Nếu ngươi còn muốn nói đan dược trong tay ta là ăn cắp của ngươi, thật ra ta đây cũng không ngại chứng minh trong sạch của mình thêm một lần nữa.”

Mọi người đều biết, Tụ Linh đan chính là trợ giúp võ giả tụ tập linh khí, tốc độ đột phá nhanh hơn, lại không thể chữa khỏi thương thế.

Hiện tại, đan dược trong tay Cố Nhược Vân không nói cũng biết.

Sau khi nhìn thấy một màn này, mọi người đều thổn thức không thôi, lại ngại quyền thế của Mộ Dung thế gia nên cũng không ai dám mở miệng nói chuyện vì Cố Nhược Vân.

“ Chuyện này không có khả năng!”

Mộ Dung Thiến lắc lắc đầu, lui về phía sau hai bước, cắn chặt môi nói: “ Đan dược của ta mất trộm, trừ bỏ ngươi ra còn ai có thể dam trộm đi đan dược của ta? cho dù ngươi lấy ra đan dược chữa khỏi thương thế thì sao? Cũng không đại biểu ngươi không phải ăn trộm! Trừ phi ngươi đem đan dược mất trộm tìm được, ta mới tin ngươi không phải là kẻ trộm.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, trên mặt mang theo tươi cười trào phúng: “ Nếu ngươi muốn ta tìm ra Tụ Linh đan này, ta sẽ làm như ngươi mong muốn.”

Mộ Dung Thiến sợ ngây người, sở dĩ nàng nói như vậy, chỉ là muốn hướng lên người Cố Nhược Vân hắt nước bẩn mà thôi, không nghĩ tới nàng cũng dám nói chính mình sẽ tìm ra Tụ Linh đan bị mất? sao có thể! Ngay cả chính mình cũng không biết Tụ Linh đan rốt cuộc là ai lấy trộm.

Con ngươi Cố Nhược Vân chuyển động một chút, tầm mắt dừng lại trên người một nam tử trẻ tuổi bên cạnh Ôn Nhã, chợt hướng hắn đi qua .

Nam tử trẻ tuổi, là người lần này đi theo Ôn Nhã tới tham gia tỷ thí, bất quá vừa rồi ở trên lôi đài, hắn thấy tình thế không ổn đã sớm chạy đi, cho nên hắn đối với Cố Nhược Vân không có ấn tượng nhiêu.

“ Ngươi muốn làm cái gì?”

Ôn Nhã đã sớm nghẹn tức, hiện tại lại thấy Cố Nhược Vân hướng về phía mình đi tới, sắc mặt lập tức liền khó coi, hung hăng trừng nàng.

Xôn xao!

Cố Nhược Vân không nói nhiều một câu, trường kiếm trong tay nâng lên, một đạo kiếm quang nhằm về phía nam tử trẻ tuổi đi qua.

Nam tử trẻ tuổi còn chưa có phản ứng kịp, quần áo liền bị Cố Nhược Vân cắt thành mảnh nhỏ. Đồng thời tại đây, một viên đan dược được hắn giấu trong vạt áo cũng lăn xuống dưới đất, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.