“Sẵn sàng chiến đấu!”
Nam Đinh ra lệnh, mọi người lập tức dàn hàng, nòng súng nhắm về phía ‘người’ vừa xuất hiện.
Nhưng kẻ địch. . . . . . Là người sao?
Người? Hay là nó? Trên cơ thể trần truồng phủ đầy lông tơ màu trắng.
Chúng nó có tay chân như người, cao bằng một người đàn ông bình thường,
trên cái đầu trọc có hai chiếc râu dài; mắt rất giống mắt kép của côn
trùng; miệng, không biết có nên gọi bộ phận kia là miệng không, có lẽ
gọi là xúc tu sẽ hợp lý hơn. Xúc tu dẹt dài, phía dưới cằm cũng có không ít xúc tu tua tủa không ngừng ngọa nguậy. Sau lưng là một đôi cánh
trong suốt cao cỡ nửa người. Trông thấy có súng nhắm về phía mình, chúng nó lập tức bay lên không trung.
Đối phương tò mò xoay đầu với một góc độ quái dị nhìn đội 6, tạm thời không có ý tấn công.
Hai bên căng thẳng nhìn nhau. . . . . .
“Cứu. . . . . . Cứu tôi. . . . . .”
Lúc này, từ trong động có một người phụ nữ leo ra, vị trí của cô ấy ở ngay phía dưới hai con người côn trùng.
Nam Đinh không rõ tình huống, nên không hạ lệnh để đồng đội mạo hiểm tiến lên cứu.
Hai tay người phụ nữ chống trên mặt đất, tự mình chầm chậm bò lên. Mọi
người kinh ngạc phát hiện người phụ nữ kia đang mang thai.
Người phụ nữ mặc váy bầu, đã bẩn đến mức không nhìn ra màu sắc, bụng rất to.
Mọi người còn đang không hiểu tại sao lại có phụ nữ có thai ở đây thì từ trong động lại có thêm mười người phụ nữ leo lên, tất cả đều là phụ nữ
có thai!
Sao ở đây lại có nhiều phụ nữ có thai như vậy? Chẳng lẽ là tập trung ở đây để tiện bảo vệ sao?
“Thiếu tướng, anh xem. . . . . .” Bắc Thần khẽ hỏi thăm Nam Đinh.
Nam Đinh nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt, “Tạm thời chờ một chút, không
biết trong động kia còn có gì, cậu theo dõi kỹ hai thứ phía trên!”
“Vâng!”
“A a! Ác quỷ ở đây!!!”
Người phụ nữ leo lên đầu tiên, ngồi bệt dưới đất nghỉ ngơi, bụng quá lớn ngồi không thẳng được, chỉ có thể chống hai tay ra sau người, ngồi
ngưởng, góc độ này vừa khéo có thể nhìn thấy người côn trùng giữa không
trung. Cô ấy như thể trông thấy chuyện kinh khủng nhất trên đời, run lẩy bẩy không ngừng.
Cô tận mắt nhìn thấy hai con người côn trùng này ra đời như thế nào,
hiện giờ hai thi thể nữ vẫn còn đang nằm trong động phía dưới. Hai con
người côn trùng này ra đời xong cũng không làm hại các cô, chỉ vòng
quanh các cô ngửi một vòng, sau đó đào đỉnh động bỏ chạy. Cô cùng mọi
người ở phía dưới một lúc lâu mới bò theo đường hầm chúng nó đào để bò
lên, vốn tưởng rằng đi lên có thể được cứu trợ, nhưng tuyệt đối không
ngờ, hai con quái vật vẫn còn ở đây, ở ngay trên đầu mình!
Những người phụ nữ khác nghe thấy cô kêu, cũng đều ngẩng đầu lên, trông thấy chúng nó liền sợ hãi tụ lại ôm lấy nhau.
Người phụ nữ đầu tiên phản ứng trước, liền dùng cả tay lẫn chân bò đến
trước mặt Nam Đinh, ôm chân anh cầu xin, “Cứu tôi, cứu tôi, nhanh, đã
sắp không kịp rồi!”
Nam Đinh cúi đầu, xoay người đưa tay định đỡ người phụ nữ dậy , người
phụ nữ ngẩng đầu, nhìn rõ bộ dáng của Nam Đinh liền lập tức buông tay ra như bị bỏng, vội lùi về phía sau, miệng lẩm bẩm như bị ma nhập, “Giống
nhau, giống nhau, các người đều giống nhau, giống nhau, giống nhau, xong rồi, xong rồi. . . . . .”
Đột nhiên, bụng người phụ nữ bỗng gồ lên, giống như bên trong có gì đó đang tìm đường ra.
“A a!!!” Người phụ nữ sợ tới mức mặt trắng bệch, tay dùng sức đánh bụng
mình, “Ác quỷ! Ác quỷ. . . . . . Tao sẽ không để cho mày ra đâu! Ác quỷ. . . . . .”
Đúng lúc ấy, chỉ nghe roẹt một tiếng, bụng người phụ nữ nứt ra, từ bên trong g leo ra một vật thể màu da.
Vật kia hình trứng, sau khi rơi xuống đất liền duỗi tay chân, đầu vừa
giống người vừa giống côn trùng, nó chỉ chớp mắt đã có thể đứng lên, trở thành người côn trùng thứ ba.
Đây là dị hình ký sinh trong cơ thể người?
Nam Đinh giơ súng, không chút do dự bóp cò.
“Đừng bắn!”
Đột nhiên một giọng nữ vang lên, đáng tiếc đã chậm một bước, quái vật trên mặt đất ngừng giãy giụa.
Nòng súng trong tay Nam Đinh bay lên chút khói mỏng.
Hi Na chay như bay đến bên cạnh người côn trùng, sờ lên mạch đập, xác nhận nó đã chết rồi.
Nó chết, thuốc sẽ không có giá trị nữa, thật vất vả mới tạo ra được một
người côn trùng lại bị bắn chết, Hi Na tức đến sôi gan: Con mẹ nó, các
người cướp thức ăn của tôi, giờ còn bắn chết người của tôi!
“Các người. . . . . .” Hi Na oán hận xoay người, nhìn thấy khuôn mặt Nam Đinh thì những câu chửi bậy lập tức bị nuốt trở về.
Anh ta, cao lớn tuấn tú như vậy. . . . . .
Mọi người thấy Hi Na từ trong động nhảy ra, cũng đều kinh ngạc.
Hi Na dáng người cao gầy yểu điệu, đặc tính của phái nữ vô cùng rõ ràng, ngực nở nhưng không quá lớn. Tóc ngắn gọn gàng, làm cho người ta cảm
giác hiên ngang mạnh mẽ. Đường nét khuôn mặt sắc sảo như đao khắc, mắt
cũng là màu hổ phách giống Nam Đinh, con ngươi đen nhánh, tròn sáng.
Người phụ nữ này, có được hình dạng của nửa người thú, tuy nhiên không
có đuôi, trên người cũng không có đặc thù dã thú rõ ràng, cô ta là ai?
“Cô là ai? Những thứ này là gì?” Nam Đinh chĩa súng về phía Hi Na, lạnh lùng hỏi ra vấn đề tất cả mọi người muốn biết.
“Lừa đảo, đồ lừa đảo!” Hi Na còn chưa kịp trả lời Nam Đinh đã bị mười
người phụ nữ có thai vây bốn phía, “Cô cùng lão già kia đều là lừa đảo,
các người ban đầu cam đoan với chúng tôi như thế nào? Không có nguy hiểm đến tính mạng, hiện giờ thì sao? Cô xem bọn họ chết như thế nào? Mau
giúp chúng tôi lấy quái vật trong bụng ra, chúng nó sẽ giết chúng tôi
mất!”
Hi Na lần lượt sờ bụng từng người, không cảm giác thấy bất kỳ động tĩnh
nào, liền an ủi bọn họ: “Đừng nóng vội, hiện giờ chúng nó còn chưa
trưởng thành, tôi sẽ tìm ông, ông nhất định sẽ có cách!” Cô xoay người,
đối mặt với Nam Đinh, hoàn toàn đã không còn vẻ hung hăng lúc trước,
“Xin anh. . . . . . Đừng làm hại chúng nó được không?”
“Những thứ này là gì?”
“Chúng nó là thuốc cứu mạng ông tôi, chúng nó không có tính công kích.”
“Không có tính công kích?” Nam Đinh nhìn lướt xác người phụ nữ trên mặt
đất, bụng đã bị xé toạc rồi, còn nói thứ này không có tính công kích?
“Đây là ngoài ý muốn, tôi bây giờ sẽ xuống dưới tìm ông lên. Ông sẽ có cách, xin anh đừng làm hại chúng nó!”
Nam Đinh lại nhìn người côn trùng đang chậm rãi từ giữa không hạ xuống,
chúng nó không thể hiện bất cứ biểu hiện gì về việc đồng bào mình bị
giết. Anh lúc này mới khẽ gật đầu, “Chúng nó không làm hại người của
tôi, tôi sẽ không nổ súng.”
“Tôi sẽ quay lại nhanh thôi!” Nói xong Hi Na nhảy vào trong động.
Hi Na phi nhanh như bay.
Nhưng tốc độ nhanh hơn nữa, cũng kém nhịp tim đập thình thịch của cô bây giờ, cô cảm thấy tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi!
Ai ngờ sẽ có nửa người thú tuấn tú, khoẻ mạnh như vậy!
Hi Na từ sau khi bị tiêm gene động vật, vóc người liền cùng cao lớn bằng đàn ông bình thường, còn mạnh hơn đàn ông, hoàn toàn không có vẻ mềm
mại và ngọt ngào của phụ nữ. Sau khi biến dị, cô cứ nghĩ mình sẽ không
tìm được nửa kia của mình, cảm thấy mình không giống người, cũng không
hoàn toàn là thú, cho nên cho tới bây giờ đã hai mươi hai tuổi, cũng
chưa bao giờ để mắt đến người đàn ông nào.
Cho đến hôm nay, gặp được Nam Đinh, nửa người thú kia!
Anh ta thật sự rất đẹp trai!
Chỉ nghĩ thôi, Hi Na cũng thấy mặt mình nóng dần lên.
***
Nam Đinh nhìn Hi Na nhảy vào trong động, anh vẫn không thả lỏng cảnh
giác, súng vẫn chĩa về phía người côn trùng, hơi nghiêng đầu ra lệnh với đội viên, “Tập hợp đội ngũ, rút lui!”
Mấy người phụ nữ có thai kia tụ lại thành một nhóm, im lặng đứng bên cạnh đội 6, cách người côn trùng rất xa.
Các cô nghe thấy mệnh lệnh của Nam Đinh đều sửng sốt, không ngờ bọn họ
sẽ đi. Có một hai người phản ứng nhanh lập tức tiến lên ngăn bọn họ lại , “Các người không thể đi, hiện giờ không thể đi, anh đã hứa với Tiểu La
sẽ trông chừng chúng nó, sao có thể lật lọng? Lỡ như các người vừa đi,
chúng nó xuống giết chúng tôi thì sao?”
Đổng Y Y đứng phía trước, người phụ nữ tới ngăn cản, vừa khéo đứng ngay trước mặt cô.
Tâm trạng cô vốn không tốt lắm, lại bị mùi hôi do lâu không tắm rửa trộn với mùi máu tươi trên người người phụ nữ làm cho khó chịu, tính tiểu
thư lại phát tác, “Các người có thôi đi không, chúng tôi chỉ đồng ý
không làm hại các người chứ không nói sẽ bảo vệ các người! Ngăn cản làm
gì? Các ngươi chết hay sống liên quan gì đến chúng tôi?”
Sự chú ý của mọi người đều bị cuộc cãi cọ của họ hấp dẫn, không ai phát
hiện, giọng nữ Giang Nam của Đổng Y Y vừa cất lên, hai con người côn
trùng vẫn yên tĩnh đứng nãy giờ bỗng run lên.
Chúng nó dùng mắt kép tìm kiếm xung quanh Đổng Y Y, phát hiện ngoại trừ
Đổng Y Y, bên cạnh còn có một cô gái vóc dáng còn nhỏ nhắn hơn, sức
chiến đấu xem ra còn thấp hơn Đổng Y Y.
Râu trên trán chúng nó đụng đụng, như có chung một suy nghĩ.
“Ông. . . . . .”
Tiếng cánh đập vang lên, lại bị tiếng mọi người cãi nhau che mất.
Chỉ có Nam Đinh cảnh giác dựng thẳng lỗ tai, anh nhìn về phía người côn
trùng, vừa mới quay đầu, hai bóng người đã bay qua trên đầu bọn họ.
“Cảnh giác! ! !” Anh hô to.
Nhưng vẫn chậm một bước.
Hai người côn trùng ôm Đổng Y Y và Liễu Sắt, nhanh chóng bay lên trên tầng.
Tốc độ của bọn nó rất nhanh, cũng khôn khéo lúc bay thành hình chữ S,
lúc bay thành hình chữ Z, dù Nam Đinh bắn chuẩn đến mức nào cũng không
dám nổ súng, sợ sẽ làm bị thương con tin.
Nam Đinh trơ mắt nhìn chúng nó mang theo hai người bay ra khỏi tầm mắt
của mình, không nhịn được thầm mắng, “Chết tiệt!” Lập tức ra lệnh: “Cao
Mẫn bảo vệ dưới tầng, Bách Lý Dạng dẫn người lên tầng hai, Bắc Thần theo tôi lên tầng ba.”
Hi Na cõng ông đi ra, trông thấy cảnh tượng náo loạn, không biết đã xảy
ra chuyện gì, nhìn kỹ lại, không thấy hai con người côn trùng đâu, cô
chợt cảm thấy không ổn, “Đã xảy ra chuyện gì? Hai con người côn trùng
đâu?”
“Các cậu lên trước đi!” Nam Đinh để Bắc Thần và Bách Lý Dạng đuổi theo
lên trước, anh cầm súng đi đến trước mặt Hi Na, “Chúng nó rốt cuộc là
cái? Tại sao lại bắt hai nữ đội viên của chúng tôi?” Súng của anh dí sát vào trán Hi Na, “Nói mau!”
“Trong đội cậu có phụ nữ?” Ông lão bên cạnh Hi Na cướp lời: “Sao lại để chúng nó phát hiện phụ nữ ? Aiz. . . . . .”
“Phụ nữ thì làm sao?” Cao Mẫn tò mò hỏi.
“Chúng nó là thể kết hợp giữa người và con ngài, con ngài tính dâm, ra
khỏi kén liền giao cấu, hiện giờ bị chúng nó phát hiện có phụ nữ chưa
mang thai, các người nói xem sẽ xảy ra cái gì?”