Cả tứ phi Hiền Lương Thục Đức tuy rất là không phục những vẫn phải quay sang cúi đầu thi lễ với cô
“chúng thần thiếp tham kiến hoàng hậu, hoàng hậu thiên tuế, thiên thiên tuế”
Cô không ừ hử cũng không nói gì chỉ lo uống trà của mình, tứ phi điều cắn răng thầm hận trong lòng, không khí thật kỳ dị cho đến khi cô buông chén trà xuống và cười cười
“các vị nương nương không cần đa lễ, ta chỉ là một thường dân không có địa vị mà thôi, các vị thi lễ như thế làm sao ta dám nhận đây”
Thái đế cười tươi nhìn thái hậu, rồi thái hậu nhìn cô nói
“con dâu ngoan, các nàng chỉ là phi tử mà thôi, mà phi tử thì là thiếp, con làm vợ chính đương nhiên lễ này là con đáng nhận được”
Cô cười nhẹ gật đầu với thái hậu, cô thật không hiểu vì sao hai vị đế, hậu này lại yêu thương dung túng cô như thế, rõ ràng cô chỉ là tiện tay cứu họ mà thôi, còn họ không chỉ cho con trai duy nhất của mình làm một trong những phu quân của cô mà còn tặng cho cô tiểu Kim, thần thú Chu Tước cao quý như thế
Vì phần ân tình này của họ cho nên cô cũng sẽ không bạc đãi Chu Thiên Kỳ đâu
Vì là có tứ phi đến cho nên cô chỉ là hàn huyên thêm vài câu với thái đế thái hậu rồi xin phép về Thái Bình cung cùng Sát Dương và Tiêu Ảnh.
*Thái Bình cung, phòng cô
Cô ngồi trên giường tà tứ nhìn nhìn hai nam nhân anh tuấn đứng trước mặt
“hai chàng vừa về cung đã đưa ta vào phòng là ý gì đây”
Sát Dương cười dịu dàng nhưng lời nói lại rất là đáng đánh đòn thốt ra
“chủ tử yêu quý của ta, chúng ta đưa nàng vào đây là để bàn việc hệ trọng”
“ồ, việc gì hệ trọng mà phải vào phòng, lên giường để bàn thế”
Tiêu Ảnh ôn nhu đi đến ngồi cạnh cô, đưa tay đè cô xuống giường, một tay cởi quần áo cô, một tay vuốt ve mặt cô
“việc hệ trọng của chúng ta muốn bàn là đây”
Tiêu Ảnh không ngừng hôn cô ngấu nghiến, còn Sát Dương thì cười cười ngồi xuống ghế gần đó, đưa tay rót trà uống rất tự nhiên, hơn nữa hắn còn rất vui mà quan sát cô và Tiêu Ảnh biểu diễn đông cung sống.
Cô lạnh sống lưng rồi, nhưng có đẩy thế nào cũng không đẩy Tiêu Ảnh ra được, hắn chỉ mãi chăm chú hôn cô, cho đến khi cảm nhận được cô đã gần hết hơi thở thì buông môi cô ra, cô lấy lại được không khí không ngừng hít vào mấy hơi, khi hơi thở bình thường thì mới tức giận mắt đỏ bừng bừng lạnh lùng hỏi
“Ảnh chàng có biết mình đang làm gì không, Dương còn ở đây mà”
Tiêu Ảnh chỉ là cười nhẹ ôn nhu vuốt tóc cô
“Tuyết nhi, Sát Dương ở đây thì có sao, ta và hắn đã bàn bạc với nhau khi nảy rồi, hôm nay ta trước, hắn sao, nào một đêm không dài, chúng ta tiếp tục thôi”
Dứt lời đã bắt đầu hôn cô, không hề cho cô mở lời có hay không mà đã vuốt ve khắp thân thể trơn mịn trắng nõn của cô dạo đầu, hắn cứ hết hôn lại vuốt làm cho cô khó chịu không thôi, mới đầu còn cự tuyệt giờ đã nhập cuộc hoàn toàn.
Cao trào qua đi cô thở dốc mệt mỏi, mắt lim dim định thiếp đi thì Sát Dương đã cười tươi bịt chặt mũi cô lại
“Tuyết nhi, chưa xong đâu, mở mắt ra nào”
Cô khó chịu mở mắt, vì là vừa trải qua kích tình mà toàn thân cô đỏ hồng dấu hôn ngân, môi sưng đỏ mê người, mắt hơi khép hờ, chỉ vì vài biểu hiện này đã làm cho Sát Dương không thể chịu đựng rồi
Nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, không hề do dự mà vừa hôn vừa xâm nhập vào cô, vì vừa mới vận động xong cho nên cô rất dễ bị khơi mào dục vọng, Sát Dương biết cho nên không hề dạo đầu đã động thân
Tiếng cô rên rỉ êm ái, tiếng rầm nhẹ của Sát Dương thật làm cho người ta mặt đỏ tim đập.
Tiêu Ảnh đã mặc xong y phục tử tế, ngồi ngay vị trí Sát Dương ngồi khi nảy mà tự do quan sát như Sát Dương đã quan sát hắn khi nảy
Thỉnh thoảng còn xen vào vài câu rất bỉ ổi, đại loại như
“Sát Dương à, tư thế này không đẹp”
“Tuyết nhi thật mê người nha”
Bên trong kích tình, bên ngoài thì lại có một nữ tỳ lén lén lút lút, không ngừng nghe ngóng bên trong, khi nghe được bên trong có tiếng động như thế cô ta mắt trừng thật to, nhanh chân chạy đi đến cung của Hiền phi tường thuật những gì cô ta đã thấy được, nghe được