Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 62: Chương 62: Lên Đường Đến Thanh Linh Môn




*Sáng sớm hôm sau

Trước cổng thành xuất hiện một bóng dáng của nam tử anh tuấn thân mặc bạch y đang đi vào thành

Đó là cô cải nam trang, cô đi trên đường mà tâm vẫn còn nhớ lại ký ức đáng sợ của đêm qua để lại

*Nhớ lại

Khi thái đế thái hậu ra ngoài còn không quên khép nhẹ cửa lại để lại trong phòng những gương mặt nhìn nhau, không khí rất lạ

Cho đến khi Sát Dương đi đến cạnh cô ôm cô thả lên giường, thở khí nóng vào tai cô ám muội nói

“Tuyết nhi, chuyện lúc nãy chúng ta chưa làm xong, bây giờ tiếp tục”

Miệng nói tay cởi quần áo của cô, cởi xong tất cả Sát Dương quay qua nói với Chu Thiên Kỳ đang rất là hiếu kỳ mắt mở to đứng một bên nhìn chằm chằm vào cô không rời

“Thiên Kỳ, nhìn cho kỹ nha, Tuyết nhi, chúng ta bắt đầu”

Dứt lời đã kết hợp vào cô, mắt cô mở to trân trối nhìn Sát Dương, chuyện gì đang xảy ra vậy, cô còn chưa phản ứng kịp thì Sát Dương đã động thân

Nghĩ thì nghĩ nhưng cô vẫn phối hợp với hắn, vì dù gì hai người cũng vậy, ba người cũng vậy, đêm nay họ không tha cho cô chắc rồi

Trên giường điên loan đảo phượng, trên bàn trà Tiêu Ảnh rất là thảnh thơi uống trà, còn Chu Thiên Kỳ mặt đỏ như bị luột trong nước sôi, mắt cứ nhìn chằm chằm lên giường nơi hai người kia đang vận động kịch liệt.

Một lúc qua đi, Sát Dương cuối cùng cũng phóng thích trong cơ thể cô rồi lui ra, còn cô thì đã tơi tả nằm kia, rất là mệt không ngừng thở hồng hộc liên hồi

Sát Dương đi xuống giường mặc y phục chỉnh tề rồi cười nhẹ với Chu Thiên Kỳ

“có muốn thử không, yên tâm, Tuyết nhi là luyện đan sư, sức khỏe rất tốt”

Nói rồi rất là dịu dàng cười nhẹ với cô, cô trên giường thì cắn răng oán hận, ánh mắt nhìn Sát Dương như sắp phun ra lửa, nhưng Sát Dương chỉ biết im lặng lui ra một bên còn vỗ vỗ vai Chu Thiên Kỳ như cổ vũ

- Dương à Dương, chàng chờ đó đi

Cô biết đối với Sát Dương nhìn như thế cũng không có tác dụng cho nên chuyển sang đối tượng là Chu Thiên Kỳ, lời trong ánh mắt

- ngươi dám bước đến, ta ăn thịt ngươi

Có lẽ lời cảnh cáo của cô có công hiệu, Chu Thiên Kỳ thật sự không dám, hắn chỉ nhìn cô đầu càng cúi càng thấp

Cô hài lòng bước xuống giường mặc vào y phục gọi ra Vu Dạ và phóng đi

Những chàng trai trong phòng chỉ biết nhìn theo bóng cô bỏ đi rất xa mà thôi, họ sẽ đi theo cô sau, còn bây giờ giải quyết việc quan trọng trước đã

*Trong thành Vĩnh An

Cô đứng trước cổng nhìn cổng thành cao lớn hùng vĩ trước mặt mà cười nhẹ

“thành Vĩnh An, nơi Thanh Linh môn cường đại cư ngụ, ta đã đến rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.