Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 17: Chương 17: Tuyết Lệ Dược Quán (2)




Cô dẫn hai người họ vào cửa hàng y phục xem xem một lát mới ưng ý được một bộ y phục màu thiên thanh, cô không cần thử đã trả tiền xong rồi bước ra cửa hàng.

Đưa bộ y phục cho Thiên Thủy cầm rồi cô dẫn hai người họ đi đến quán trà, chọn một bàn có đông người chú ý nhất đi đến, cô đem bình bình lọ lọ đan dược đem ra để trên bàn, sắp xếp xong xuôi Thiên Thủy mới đứng dậy dùng nội lực nói

“bán đan dược đây, bán đan dược đây”

Có một vị đại hán to lớn gần đó nghe Thiên Thủy rao bán đan dược thì quay sang nhìn còn không quên khinh bỉ một câu

“tiểu muội à, ta nói ngươi đấy còn nhỏ thì về nhà lo mà ăn học điều tốt, đừng có mà học theo người ta đi lừa đảo chứ”

Thiên Thủy nhìn lại tên đại hán giải thích

“đan dược của ta tuy không cao giai như đan dược các cửa hàng hoàng gia bán nhưng ta bán đan dược là hàng chất lượng nhưng giá rẻ, ta biết ở đây có rất nhiều người là võ sĩ và linh sư chuyên làm lính đánh thuê không có nhiều kim tệ mua đan dược trong cửa hàng hoàng gia, cho nên khi làm nhiệm vụ bị thương vết thương rất lâu lành thậm chí còn có người vì không trị được kịp thời chảy nhiều máu mà chết, chỉ nói thôi chắc mọi người không tin, để ta tự mình chứng minh cho mọi người xem”

Thiên Thủy lấy chủy thủ trên bàn rạch một đường ngay gân mạch của mình, máu lập tức tuông ra như thác, mọi người híc khí lạnh Thiên Thủy vẫn bình tĩnh xem như không, đưa tay ra lấy một viên đan dược màu cam nuốt vào, vết thương lập tức lấy mắt thường nhìn thấy mà lành lại máu không hề nhỏ dù một giọt trên cánh tay mảnh mai chỉ còn lại một vết sẹo nhỏ nhắn.

Thiên Thủy cười tươi nói tiếp

“thế bây giờ các vị đã tin ta bán đan dược thật chưa”

Vị đại hán lúc nảy còn chưa hết ngỡ ngàng vì sự thật đã thấy có rất nhiều người quay quanh bàn của cô ngồi, thậm chí con kiến chui cũng không lọt

Có một người ốm yếu gày gò nhanh miệng hỏi Thiên Thủy

“tiểu thư, xin cho tại hạ hỏi, cô ngoài thứ đan dược này còn có bán đan dược gì khác nữa không, còn nữa cô là đan dược sư à”

Thiên Thủy trả lời hết sức tự nhiên

“còn chứ, ta còn có bán đan dược cao cấp giúp võ sĩ đang ở bình cạnh thăng cấp, còn có đan dược giúp linh sư hồi phục linh khí khi chiến đấu, còn có đan dược dưỡng nhan, ta còn có một loại cao dược bôi vào vết sẹo nếu sẹo nhỏ sẽ lành ngay lập tức còn sẹo lớn sẽ thành nhỏ, nhỏ thành không”

“còn nữa ta không phải đan dược sư chỉ là chủ tử của ta là đan dược sư và là y sư thôi”

Vị đại hán lúc nảy đã phục hồi nhanh chân chen vào đám đông nhìn Thiên Thủy gấp gáp

“tiểu cô nương à không tiểu thư, ta là võ sĩ đang tới bình cảnh không biết dùng đan dược của cô được không”

Thiên Thủy gật đầu cười

“được, ta sẽ cho ngài thử trước đan dược, chỉ có điều kiện, ngài nhất định phải đạt đến bình cảnh và ngài cần đặt cọc trước phân nữa tiền cho ta, vì ta cần báo cáo cho chủ tử nữa”

Đại hán trả lời gấp gáp

“được được, ta đồng ý, mau bán cho ta, bao nhiêu kim tệ ta trả lập tức”

Thiên Thủy mở bình một mùi hương thơm ngát ập ra làm cho mọi người híc hà không ngừng, một viên đan dược màu vàng ra tay, tất cả thèm thuồng nhìn theo tay Thiên Thủy

Thiên Thủy vừa đưa cho đại hán vừa nhẹ nói

“của ngài đây, một viên như vậy năm trăm kim tệ, ngày trả cho ta trước hai trăm năm mươi kim tệ là có thể dùng”

Đại hán không ngần ngại mở túi lấy ra đưa cho Thiên Thủy hai trăm năm mươi kim tệ xong lập tức lấy đan dược nuốt vào không chần chừ nửa giây nào “ầm” gió lốc đột phá xuất hiện đại hán liền cất tiếng cười to

“ha ha ha, ta đột phá, ta cuối cùng cũng đột phá rồi, linh quân, ha ha ha”

“tiểu thư, đây là hai trăm năm mươi kim tệ còn lại của cô, cảm ơn cô, ta muốn mua thêm vài viên nữa được không”

Những người xung quanh nhìn thấy kết quả trước mắt vừa hồi thần đã nghe đại hán mở miệng giành mua trước liền tức tối la ầm lên

“nè, ngươi đã đột phá rồi còn muốn mua làm gì, bộ ngươi tưởng linh quân lên linh vương dễ như ăn kẹo sao mà còn muốn mua thêm hả”

“đúng đấy, mua rồi thì tránh ra còn để cho người khác mua chứ”

“ngươi mau tránh ra, mau”

Cô nhìn hiệu ứng Thiên Thủy tạo ra liền cười tà tứ nhìn Thiên Thủy một cái, Thiên Thủy gật đầu

“mọi người nghe ta nói, đan dược ở đây ta có rất nhiều, hơn nữa chủ tử ta là đan dược sư và sắp mở một cửa hàng bán đan dược tên là Tuyết Lệ dược quán đến lúc đó mọi người chuẩn bị thật nhiều kim tệ cần đan dược có thể đến mua, cần gì phải giành giựt nhất thời”

Vị đại hán cung kính hỏi Thiên Thủy

“vị tiểu thư này có thể cho ta hỏi đại danh cùng với khi nào vị chủ tử của người mở Tuyết Lệ dược quán, còn có địa điểm mở ở đâu không”

Thiên Thủy cũng ân cần giải thích

“ta tên Thiên Thủy, một tháng sau chủ tử ta sẽ khai trương Tuyết Lệ dược quán, địa điểm thì khi đó tự nhiên mọi người sẽ biết”

“còn bây giờ, ta xin phép cáo lui về phục mệnh cùng chủ tử, các vị huynh đài chưa mua được đan dược xin hãy đợi một tháng sau đến ủng hộ chủ tử tôi, xin cảm ơn”

Thiên Thủy tại ơn xong ba người họ lập tức thu dọn chai lọ và đi khỏi quán trà làm bảo nhiêu ánh mắt tiếc nuối nhìn theo họ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.