Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Chương 18: Chương 18: Tuyết Lệ Dược Quán Khai Trương




Chuyện ở quán trà lập tức được truyền ra bằng tốc độ sao sẹt, khắp phố lớn ngõ nhỏ điều thảo luận cùng một câu chuyện:

Người dân A “nè, ngươi nghe nói gì chưa hôm nay có ba người tuấn nam mỹ nữ vào trà quán họ bán đan dược đấy”

Người dân B “ngươi mới nghe thôi à, ta là người được chứng kiến này”

Người dân C “ngươi mau kể đi”

Người dân B “vị tiểu thư bán thảo dược kia rất đẹp nha, khi đầu nàng muốn bán thảo dược không ai thèm để ý đến cho đến khi nàng tự mình thử đan, ta nói ngươi nghe đan dược nàng bán rất tốt đó, còn bán rẻ nữa, ta nghe nàng nói chủ tử của nàng là y sư và đan dược sư rất lợi hại đó nha, thật hâm mộ nàng có vị chủ tử là y sư”

Người dân C “ta cũng rất hâm mộ, mà nè ta còn nghe nói chủ tử nàng sắp mở cái gì dược quán đấy à”

Người dân B “đúng vậy, nàng nói chủ tử nàng một tháng sau khai trương Tuyết Lệ dược quán đấy, đến lúc ta nhất định phải đến trước”

“đúng đấy” “đúng đấy”

Chuyện này thậm chí còn truyền đến tai hoàng gia nhưng họ vẫn mặc kệ, chỉ bán một hai viên đan dược bình thường thì làm được gì đâu

*một tháng sau

Cuối cùng trong lúc mọi người chờ đợi một tháng cũng đến, trên trời tự dưng xuất hiện rất nhiều người tay cầm một xấp giấy rải đầy đất

Còn có người dùng linh lực mà nói

“nghe đây, nghe đây, Tuyết Lệ dược quán hôm nay khai trương ai đến sớm được khuyến mãi được tặng quà khi mua đây”

“Tuyết Lệ dược quán được mở tại ngoại thành trăm dặm, ai muốn mua đan dược có thể đến”

“Tuyết Lệ dược quán có bán rất nhiều đan dược, hồi máu, hồi linh khí, dưỡng nhan mờ sẹo điều có đủ cả, mau đến xem”

*ngoại thành

Cô đi vòng vòng xem kiến trúc mà hài lòng cười mãi, nhà cô thiết kế theo kiểu hiện đại vậy mà Tiêu Ảnh vẫn có thể hoàn toàn cho người xây dựng giống hệt từ chi tiết nhỏ nhẩt

Lúc mọi người đến nơi đã bất ngờ vì kiến trúc nơi đây, nó được xây rất đẹp nhà cao tới năm tầng lầu bên trong trang trí rất trang nhã thoải mái tạo cảm giác rất ấm áp cho người đến

Thiên Thủy đi ra từ phía sau, cười chào mọi người, bên cạnh Thiên Thủy còn đi theo một chàng trai miệng vẫn luôn cười mãi không nghĩ, trông cậu ta rất vui

Thiên Thủy và chàng trai một tay đặt ngang ngực tay để phía sau cúi đầu chào mọi người

đây là kiểu chào kiểu hiện đại cô dạy cho người của Tuyết Lệ dược quán dùng để chào khách để gây ấn tượng tốt

Người đến nhìn hai người cúi đầu chào kì lạ nhưng trông rất là tôn trọng nên xì xào mãi

“Tuyết Lệ dược quán thật tốt họ thật tôn trọng chúng ta, sau này ta sẽ ủng hộ Tuyết Lệ dược quán mãi”

“ta cũng vậy” “ta cũng thế”

Thiên Thủy chào xong thẳng lưng, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt mà nói

“kính chào quý vị khách quý đến Tuyết Lệ dược quán, sau đây ta xin phép giới thiệu một chút về dược quán”

Thiên Thủy ngưng một chút mới nói tiếp

“ta là Thiên Thủy là quản gia ở đây, mọi người có thể gọi ta là Thủy gia, còn kế bên ta là người tư vấn đan dược và còn rất nhiều người tư vấn khác, chủ tử của ta cũng là người mở dược quán này, người rất ít xuất hiện bên ngoài nhưng mà ta tiết lộ một chút người là y sư cũng như là đan dược sư luyện ra những loại đan dược ở đây”

“và ta xin giới thiệu dược quán của chúng ta có năm tầng, tầng một bán đan dược, tầng hai bán mỹ phẩm và những vật dụng dưỡng nhan, tầng ba là bày bán trang sức cùng y phục, tầng bốn là tầng mỗi nửa tháng sẽ tổ chức một lần bán đấu giá, mọi người cũng có thể gửi vật phẩm vào đấu giá, còn nữa dược quán của ta còn một loại ưu đãi nữa là nếu các vị không đủ kim tệ mua đan dược thì có thể đem thảo dược đến đổi cùng dược quán, thảo dược sẽ được giám định rồi cho ra loại đan dược xứng với nó, các vị còn gì thắc mắc muốn hỏi nữa không”

Lúc này có một người đứng ra hỏi điều mà tất cả điều muốn hỏi

“Thủy gia, nếu bốn tầng điều có bày bán vật phẩm vậy cho ta hỏi còn tầng cuối cùng để làm gì”

Thiên Thủy nhìn người hỏi, là một thiếu niên y phục trắng, gương mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, khí chất như tiên xuất trần không ai dám xâm phạm khinh nhờn

Thiên Thủy đánh giá xong hắn mới trả lời

“à..tầng năm là nơi chủ tử ta nghĩ ngơi và luyện đan, mọi người không cần đi lên nếu không hậu quả ta không chịu trách nhiệm”

Buông ra một lời đe doạ cộng thêm uy áp thả ra đè nặng tất cả ở đây, mọi người cảm nhận được uy áp không khỏi hít khí lạnh một hơi

Ở đây chỉ toàn là linh quân trở xuống thậm chí có người thường, thì làm gì chịu nổi uy áp của linh quân trung cấp như Thiên Thủy

Một lần đánh phủ đầu như thế đương nhiên mọi người sẽ không dám rước chuyện mà lên tầng năm rồi, chỉ ngoại trừ một người là cậu thiếu niên lúc nảy, cậu ta trong lúc Thiên Thủy thả uy áp thì đã tự nhiên đi lên tầng năm, tầng mà Thiên Thủy bảo là tầng cô nghĩ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.