Chậm rãi, Bạch Thanh
Nguyệt tỉnh lại trong đau đớn. Nàng cảm thấy cơ thể có gì đó là lạ, nàng có thể cảm nhận được nguồn huyễn lực đang chảy trong đan điền, không
những thế mà nàng từ phế vật không huyễn lực đến Huyễn sư ngũ cấp.
”Ui” Bạch Thanh Nguyệt thử nhéo má mình. Đau quá vậy là đúng là nàng không
có nàng mơ rồi. Đồng thời, lúc đó trong đầu nàng hiện lên một đoạn ngự
thú quyết.
”Ngự Thú Quyết”
Bạch Thanh Nguyệt đứng dậy,
nhìn 2 quả kim đản, hắc đản trên tảng đá. Đây là khế ước thú sinh tử của nàng? Nàng khế ước với hai quả trứng khó hiểu, không biết từ đâu tới?
Phương thức khế ước có ba loại: Khế ước sinh tử, người khế ước cùng huyễn thú
sinh mạng tương liên với nhau, cùng sống cùng chết; Khế ước ngang hàng,
sống chết của một bên, thực lực bên kia chỉ bị giảm một cấp; Khế ước chủ tớ, chủ nhân chết, huyễn thú cũng chết, nhưng huyễn thú chết, chủ nhân
không có ảnh hưởng gì.
Nghiên cứu cả nửa ngày, Bạch Thanh Nguyệt
cũng không biết đây là trứng huyễn thú gì. Nàng nhịn không được lấy tay
đụng đụng vào hai quả trứng, 'răng rắc' một tiếng, trên vỏ xuất hiện một vết rách.
”Ách, không phải chứ? Bị ta đụng hỏng rồi sao?” Bạch
Thanh Nguyệt sửng sốt, nếu quả trứng hỏng mất, có phải nàng cũng hỏng
theo hay không?
Bạch Thanh Nguyệt nhìn vết rách ngày càng lớn,
cuối cùng cả hai quả trứng tách ra làm đôi, trên đỉnh đầu bọn chúng xuất hiện một viên ngọc tứ giác.
Mới sinh ra đã là Thánh thú?!
Một con có bột khiếm thảo, gáy xà, yến hạm, vảy rồng, lưng rùa, đuôi cá,
con còn lại thì mình rắn , vảy cá , bờm sư tử , sừng hươu, lông đen
tuyền cẩn thận nhìn một cái, có chút quen mắt. Lại nhìn lên, ách, đây
không phải là đồ đằng xa xưa của Trung Quốc, Phượng hoàng và Hắc long
sao?
Nhìn thấy Bạch Thanh Nguyệt , tiểu Phượng hoàng cùng tiểu
hắc long khẽ kêu một tiếng, bay tới chỗ nàng. Nhìn thấy bọn chúng, nàng
như sinh ra một loại cảm giác thân thiết.
”Các ngươi..?”
Chưa kịp để Bạch Thanh Nguyệt hỏi hết câu thì tiểu Hắc long đã nói:“ Chủ
nhân ngốc người nhìn mà cũng không biết sao? Ta là Hắc Long còn Phượng
Hoàng kia là Kim Hoàng.”
”Hừ ngươi cũng thật là, ta đâu có ngốc
đương nhiên là ta biết rồi. Ngươi đó ta chưa nói hết câu mà ngươi đã xen vào rồi. Ta muốn hỏi các ngươi tên là gì?”Bạch Thanh Nguyệt thản nhiên
nói.
”Ờ thì” Hắc Long ngượng ngùng gãi đầu.
Kim Hoàng bay tới nói:“Chủ nhân người cứ gọi em là tiểu hỏa”
”E hèm cứ gọi em là tiểu hắc đi” Hắc Long quay mặt đi nói.
Bạch Thanh Nguyệt tươi cười nói:“ Được rồi tên ta là Bạch Thanh Nguyệt nhưng các em cứ gọi ta là tỷ tỷ nhé!”
”Vâng tỷ tỷ”Cả hai đồng thanh trả lời.
Hắc long bay tới nói:“Tỷ tỷ, tỷ vào không gian tùy thân của tỷ đi”
”Không gian tùy thân?” Bạch Thanh Nguyệt thắc mắc.
”Tỷ không biết cũng đúng thôi vì ban đầu muội cũng không biết nhưng hình
như sau khi tỷ kí khế ước với bọn muội thì không gian đó đã mở ra”Tiểu
Hỏa nhanh nhẹn giải thích.
”Tỷ cứ nhắm mắt lại tập trung tinh thần là có thể dịch chuyển vào không gian thôi.”Tiểu Hắc nói.
”Được” Bạch Thanh Nguyệt nhắm mắt lại tập trung tinh thần cảm thụ, đột nhiên, ở bên trong ý thức của nàng có thêm một thứ, chậm rãi ngưng tụ tâm thần
cẩn thận thấy rõ có cái gì đó, kia đúng là không gian tùy thân tản ra
ánh sáng vàng rực rỡ.
Ý thức tự nhiên thuận thế liền tiến vào
bên trong không gian. Khi nàng mở mắt ra là một không gian vô cùng rộng
lớn, có núi sông suối cây cối và nhiều loại thảo dược được trồng và chăm sóc tỉ mỉ. Hơn thế nữa huyễn lực trong đây rất nồng đậm. Quang cảnh
trong này cũng thực là đẹp và thoải mái.