Phi Thăng Chi Hậu

Chương 86: Chương 86: Thân Đồ Ma Quân






Ta là Thân đồ Ma quân, ba tuổi cả nhà đã bị người trong võ lâm giết hại, ta được sư phụ Huyết thủ Ma quân thu nhận, đưa vào thâm sơn, tu luyện một thân tuyệt học, 15 tuổi khiêu chiến đánh thắng Vu Lam, rốt cục trong vòng 200 chiêu cũng giết chết lão bất tử, chính thức xuất sư.

Ở trong tà đạo, mọi người đều làm theo ham muốn trong lòng mình, tại sao? Trưởng nữ của Đông Phương thế gia, Đông Phương Thiên Tuyết đột nhiên chửi mắng ta liếc mắt nhìn nàng ấy, mắng lão tử là sắc lang. Lão tử mới nhìn thấy nàng ban ngày, ban đêm liền đột nhập vào trong phòng nàng, gian sát khiến cho nàng muốn chết. Phu nhân của Đông Phương thế gia đi tới phòng này cũng bị ta gian sát cho tới chết. Nhưng không có nghĩ tới cuối cùng xuất hiện một tên gia hỏa, tự nhiên kinh hô làm kinh động đến cao thủ Đông Phương thế gia. Lão tử một người đấu với một ngàn năm trăm người người, chém giết mở một đường máu, Đông Phương thế gia là một gia tộc lớn, cái tên Thân đồ Ma quân cũng bởi vậy mà lưu truyền.

Đại mạc có bọn mã tặc độc ác. Lão phu nghe được điều đó, đuổi theo hơn một vạn dặm đường, chạy đến đại mạc, đuổi tới hang ổ bọn họ, liên tiếp truy giết ba ngày ba đêm liên tục, đem toàn bộ bọn mã tặc kia chém chết, hơn 200 đầu lâu rơi ở đại mạc biên thùy, đại mạc từ nay về sau trong vòng 10 năm nữa sẽ không có nạn mã tặc.

Giang hồ tranh đấu, lão tử cũng tham gia một tay, bạch đạo cũng giết, hắc đạo cũng giết, hai bên đều giết nhau, ha ha. Muốn giết lão tử có thể kể ra một loạt Mộ tử kiếm phái, Nam tinh kiếm phái, nhưng mà ít người có khả năng giết chết lão tử. Ít nhất bây giờ ta cũng vẫn còn sống tốt đấy. Thanh danh của Thân đồ Ma quân trên giang hồ có thể đem ra dọa trẻ con ban đêm, khiến cho nó ngừng khóc.

Mấy trăm năm trước, đệ tử Thương mang kiếm phái, Trì Thương tiền bối gặp gỡ Kiếm thần Phong Vân Vô Kị, được truyền cho tuyệt học ‘Diệt ma tâm kinh’, mang tuyệt học này chiếu cáo thiên hạ. Cho nên trải qua 20 năm giang hồ xảy ra một trường đại chém giết, giết chết không biết bao nhiêu người trong giang hồ, những cao thủ, tinh anh trong tất cả mọi người. Phỏng chừng ngay cả Trì Thương tiền bối cũng sẽ không tưởng tượng được ngày nay giang hồ lại có thể hỗn loạn như thế này.

Cả đại lục, hàng vạn môn phái chẳng biết cái gì, đột nhiên bộc phát xung đột môn phái, hơn nữa ngày càng căng thẳng. Rất nhiều môn phái đấu tranh với quy mô lớn, đến ngay cả ta là một lão ma đầu nhìn thấy cũng sợ hãi, không dám nhúng tay vào. Ngày hôm qua Khoái kiếm môn bị tiêu diệt, mỗi ngày đều có một vài môn phái bị tiêu diệt. Mười năm qua mấy vạn môn phái trong giang hồ đã có tới năm, sáu ngàn môn phái bị tiêu diệt. Mấy năm gần đây càng có nhiều thiệt hại, thiên hạ tất cả đều rối loạn.

Mẹ nó, vốn dĩ lão tử tu vi đã tiếp cận đến lúc phi thăng, có thể tung hoành ở đại lục này. Nhưng cũng có một vài lão quái vật tu vi vài trăm năm nhưng không chịu phi thăng, nếu chỉ có vài người đơn lẽ lão tử cũng không quan tâm. Nhưng con mẹ nó, chỉ một môn phái nhỏ bé nhu Thủy nguyệt kiếm phái cũng có 5 lão nhân phi thăng giả. Giang hồ như vậy làm sao có thể không loạn, hoàn toàn là do phi thăng giả mà ra.

Ta không dam vào trốn thành thị đông người, một mình chỉ lai vãng trốn hoang sơn, nhận thấy nơi đây vắng vẻ, bốn phía không người, ta liền bắt đầu độ kiếp, khóe mắt bóng đen chợt lóe lên, sau đó….

Ngươi với công lực mấy trăm năm khổ tu, nhất định là phi thăng giả tiền bối, thừa dịp lúc ta độ kiếp mà đánh lén, chẳng lẽ không để ý tới thân phận? Hách Liên Nam Sơn huyệt đạo bị phong ấn, lúc này bị đưa đi, trong lòng vừa là kinh hoàng, vừa là phẫn nộ. Ngày xưa giết hại trưởng lão của môn phái, vì vậy mà tìm đến đây, không ngờ phi thăng vẫn còn chậm.

Hách liên Nam sơn tưởng nhầm rằng Phong Vân Vô Kị đã khổ tu tại nhân gian mấy trăm năm, nhưng không phi thăng. Có như vậy mới giải thích được tại sao mới có thể dễ dàng kiếm chế hắn như thế.

Phong Vân Vô Kị dẫn theo Hách Liên Nam Sơn, chỉ là thông qua bàn tay tiếp xúc, cảm giác được người này trong cơ thể có luồng chân khí tà đạo, tự biết người này cũng không có lai lịch tốt đẹp gì. Chỉ thấy hắn mở miệng lạnh lùng nói:”Câm miệng, tạm thời ta sẽ không giết ngươi, ngược lại ngươi còn nhiều lời, nói không chừng ta tâm tình không được vui, sẽ giết ngươi.”

Phong Vân Vô Kị cũng không muốn giải thích với hắn cái gì, đối với người trong tà đạo, Phong Vân Vô Kị bởi vì bản thân cũng có quan hệ, nhưng qua bao lâu rồi tự nhiên cũng không có thái độ tốt.

Hách Liên Nam Sơn được xưng là Thân đồ Ma quân, cố nhiên người dính đầy huyết tinh, nhưng cũng không thể không nói, trên một phương diện nào đó hẵn vẫn còn có điểm tốt.

“Có điều gì phân phối, tiền bối cứ toàn quyền phân phó, vãn bối cho dù có phải làm trâu ngựa cũng không hề than oán” Thân đồ Ma quân để giữ lại cái mạng nhỏ của mình, chỉ trong chớp mắt đã có chuyển biến to lớn, làm kinh động mọi người.

Phong Vân Vô Kị dẫn theo Thân đồ Ma quân tới bên ngoài một thành trấn không có người, hạ xuống, sau đó giải khai huyệt đạo Thân đồ Ma quân, trong tay đưa ra một tờ ngân phiếu, nói: “Cầm lấy.”

Thân đồ Ma quân dù giảo hoạt cũng không thể nào biết được Phong Vân Vô Kị muốn làm gì, vẻ mặt mờ mịt nhìn Phong Vân Vô Kị nói: “Tiền bối, đây là …”

“Vào trong thành mua một con ngựa tốt, một cỗ xe ngựa, đưa ta tới Tử mộ kiếm phái.” Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói.

Thân đồ Ma quan trong lòng giật thót, cẩn thận nhìn Phong Vân Vô Kị, càng nhìn càng kinh ngạc. Trên đại lục này, những người mới bước vào phi thăng tiền kỳ đều có niên kỷ quá tứ tuần, về sau công lực càng thâm hậu, dung mạo cũng sẽ dần dần trở nên trẻ ra, nhưng mà người còn trẻ như người trước mặt đây đã phi thăng hai, ba trăm năm. Hơn nữa tốc độ vừa nãy của hắn nhanh như tia chớp, hoàn toàn như thần tiên, có thể bay trên không, chỉ sợ tuổi phải hơn thế nhiều.

Thân đồ Ma quân trong lòng trầm tư, có thể nào đây là một lão bất tử của Tử mộ kiếm phái, sau thời gian khổ tu liền quay lại. Cũng không đúng, Tử mộ kiếm phái thành lập chưa được 300 năm, nếu hắn là trưởng lão lẽ nào lại không biết Tử mộ kiếm phái ở nơi nào. Chẳng lẽ hắn đi tầm cừu? Thử tưởng tượng Tử mộ kiếm phải có mấy ngàn phi thăng cao thuer, Thân đồ Ma quân sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.

“Tiền … … tiền bối không phải …. Có oán cừu với Tử mộ kiếm phái, tiền bối công lực cao thâm, nhưng Tử mộ kiếm phái cũng có tới 2500 cao thủ đạt tới cảnh giới phi thăng, tiền bối … …”

“Không cần nói bậy, nhanh đi đi, cũng đừng có chạy trốn, nếu ngươi tự nghĩ võ công cao hơn ta, khinh công nhanh hơn ta, ngươi cứ thử xem.” Phong Vân Vô Kị một chưởng xuất ra, kiếm khí bàng bạc bên tay trái nhằm đất bạo xuất, nhất thời một tiếng nổ thật lớn truyền lại, bùn đất tung tóe, nhưng lại không có một chút bụi bẩn nào ở gần Phong Vân Vô Kị trong vòng ba thước.

Thân đồ Ma quân trợn mắt há hốc mồm, ở đằn kia xuất hiện một cái hố to, trong lòng kinh hãi phi thường. Cho dù cao thủ đạt tới phi thăng cảnh giới cũng không nhất định có uy lực như thế kia, hắn thấy Phong Vân Vô Kị xuất ra một chưởng này thật nhẹ nhàng, căn bản chưa dùng toàn lực. Nếu như dùng toàn lực, tiêu diệt cả thành trấn này cũng không phải là chuyện khó.

“Đi nhanh rồi nhanh chóng quay lại!” thanh âm Phong Vân Vô Kị lạnh lùng vang lên bên tai, hắn không khỏi cả kinh, nhanh tay cầm lấy ngân phiếu nhằm hướng cửa thành phía xa xa chạy nhanh đến.

Một lát sau, một cỗ xe ngựa màu đen hoa lệ xuất hiện trên quan đạo ngoài thành. Thân đồ Ma quân đang ngồi trên xe ngựa, mã phu bên cạnh trợn mắt, há hốc mồm nhìn Phong Vân Vô Kị lên ngựa, sau đó mã phu giơ roi lên, khẽ kêu một tiếng, xe ngựa hoa lệ kia lại theo dọc quan đạo, nhằm hướng bắc mà đi…..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.