Phi Thăng Chi Hậu

Chương 79: Chương 79: Vận toán dữ thôi diễn






Tây Môn Y Bắc ngụ tại kiếm các tầng thứ 4, gần đây nhất Tây Môn Y Bắc cảm nhận được bản thân sắp có sự đột phá, y chuẩn bị bế quan trong một thời gian dài, trong lúc này lục thức bản thân được đóng lại, không còn nghe được bất kỳ âm thanh nào từ bên ngoài.

Độc Cô Cầu Bại cũng trở lại huyệt động kia, Phong Vân Vô Kị căn dặn Trì Thương trông coi phòng của Tây Môn Y Bắc, phải luôn quet dọn sạch sẽ, không được dính một chút bụi nào, sau đó hắn cũng trở về kiếm các tầng 3, lẳng lặng ngồi xuống.

Trên lầu, hơi thở Tây Môn Y Bắc càng ngày càng yếu đi, rồi cuối cùng Phong Vân Vô Kị cảm ứng được hơi thở đó biến mất, giống như trong kiếm các tầng 4 không có một một bóng người.

Thời khắc Tây Môn Y Bắc xuất kiếm hiện lên trong đầu Phong Vân Vô Kị, hai tay hắn đan vào nhau, tình hình lúc đó như một điểm sáng xẹt qua đầu Phong Vân Vô Kị, chung quanh toàn một màu tối đen, duy chỉ có điểm sáng kia không ngừng tỏa quang hoa sáng lạn.

Phong Vân Vô Kị không ngừng nghĩ tới một kiếm xuất ra của Tây Môn Y Bắc, kiếm khí thật khiến cho người ta sợ hãi. Thần thức của Phong Vân Vô Kị vận chuyển với tốc độ cao, thần thức trực tiếp xâm nhập điểm quang hoa kia rồi tiến hành phân tích.

Lúc mới đầu, trong đầu Phong Vân Vô Kị ngoài một mảng tối đen vô tận kia chỉ có một điểm quang hoa phát sáng. Dần dần điểm quang hoa đó tựa như được tách ra, bên cạnh điểm quang hoa đầu tiên xuất hiện điểm quang hoa thứ hai giống y hệt, rồi xuất hiện những điểm quang hoa khác, nhưng hình thái không còn giống như những điểm quang hoa trước mà quang mang bên ngoài có vẻ nhạt hơn.

Phong Vân Vô Kị không ngừng vận dụng thần thức cường hãn tính toán, diễn lại kiếm ý của Tây Môn Y Bắc, từng đạo quang mang liên tiếp xuất hiện trong đầu Phong Vân Vô Kị, thần thức lúc này được chia ra làm vô số phương hướng phân tích các đạo quang hoa kia, mỗi đạo quang hoa phương hướng đều không giống nhau. Quang hoa mỗi lúc một yếu đi, trong quang hoa bóng kiếm hiện lên rõ ràng, thần thức của Phong Vân Vô Kị trong cơ thể đang không ngừng nuốt chửng những kiếm ý đang xuất ra này.

Thần thức không có năm tháng, chỉ luôn luôn không ngừng diễn luyện với tốc độ rất nhanh, cuối cùng cũng xuất ra được một kiếm ảo diệu kia. Phong Vân Vô Kị cơ hồ nhất tâm đa dụng, đồng thời vận chuyển làm tăng số lượng quang hoa lên hàng ngàn lần. Phong Vân Vô Kị lợi dụng thần thức cường đại của mình phân tích các quang hoa, số lượng quang hoa nhiều như vậy, nhiệm vụ này cũng có chút khó tiêu thụ, một vạn quang hoa đột nhiên bắt đầu có chút lay động.

Bất tri bất giác tâm pháp khẩu quyết của Ý niệm kiếm thể đại pháp bắt đầu tự động vận chuyển, tốc độ vận chuyển càng lúc càng nhanh, đột nhiên một cỗ chân khí nhỏ thoát khỏi quỹ đạo vận hành tiến vào những kinh mạch vô cùng nhỏ sau đó lại trong lại quỹ đạo…

Thần thức trong không gian đột nhiên chấn động, thời gian tựa hồ ngừng lại, hết thảy mọi vật đều bất động, kể cả thần thức đang tràn ngập trong đầu. Một loại lực lượng thần bí xuất hiện, giờ phút này Phong Vân Vô Kị đột nhiên khôi phục thần thức, bản năng thần thức tự động hấp thu quang hoa. Phong Vân Vô Kị đột nhiên cảm giác mình cũng có một loại lực lượng thần bí như thần thức trong không gian trên.

Tầng tầng quang hoa kia đột nhiên tiêu thất trong thần thức, vô số điểm quang hoa mất đi, lưu lại trong không gian thần thức chỉ còn vô số kiếm ý!

Kiếm ý này rất bình thường! Bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa! Nhưng Phong Vân Vô Kị biết được một kiếm kinh động lòng người của Tây Môn Y Bắc do hơn mười vạn kiếm ý hợp thành một kiếm, mà mỗi một kiếm ý đều bao hàm những bất đồng khác nhau.

Trong kiếm các tầng thứ ba, ở bên trong biển thần thức của mình, Phong Vân Vô Kị đột nhiên mở mắt ra, đồng tử vốn màu đen hiện lên một màu bạc, lạnh lùng mà trí tuệ.

Trong biển thần thức, Phong Vân Vô Kị nhìn chăm chú hơn mười vạn kiếm ý bất đồng kia, đột nhiên tất cả hóa thành một thanh trường kiếm. Thanh trường kiếm đột nhiên chém ra một kiếm nhanh như sấm sét, kiếm quang bạo phát, chiêu kiếm xuất ra trong biển thần thức của Phong Vân Vô Kị.

Phong Vân Vô Kị mở mắt phát hiện trường bào trên người đều hóa thành bột phấn, xung quanh thân người quang hoa giao động hỗn loạn cùng một chỗ, giống như bị mưa gió dập vùi.

Đối với đủ loại quái trạng tại kiếm các tầng thứ 3, các kiếm các đệ tử đã sớm được thưởng thức qua. Khi Phong Vân Vô Kị mở mắt ra đã phát hiện thấy phía sau thông đạo có đặt một bộ quần áo, chất liệu cực tốt.

Phong Vân Vô Kị cảm thán một tiếng, biết là Trì Thương ở đằng kia.

Ai, có được đồ nhi như Trì Thương, thật là tốt phước. Phong Vân Vô Kị với tay cầm lấy trường bào, trong lòng thấy cảm động.

Thay xong y phục, Phong Vân Vô Kị từ kiếm các nhảy xuống, hướng xa xa biến mất.

Một kiếm kia của Tây Môn Y Bắc xẹt qua trong đầu, Phong Vân Vô Kị nhắm mắt lại, sau đó đệ ngũ kiếm đảm trong tay chém ra một kiếm. Một đạo quang hoa mong manh hiện lên sau đó biến mất không một tiếng động, chỉ có thanh âm của gió nhẹ thổi qua.

Phong Vân Vô Kị thở dài một tiếng, trong lòng biết được bản thân tuy hiểu được một kiếm đó nhưng vẫn chưa thể sử dụng được. Thật sự nếu muốn khai phá không gian thì còn phải luyện tập nhiều. Một kiếm kia của Tây Môn Y Bắc nhìn tưởng như rất đơn giản nhưng trong đó lại bao hàm rất nhiều biến hóa.

Lệ!

Một con hỏa điểu thật lớn từ bầu trời xẹt qua đầu Phong Vân Vô Kị. Phong Vân Vô Kị không hề di dộng, tả chưởng hướng lên trên, miệng hô lên 4 chữ:”Hấp tinh đại pháp!”.

Sau đó, con hỏa điểu vốn đã bay được một khoảng cách xa đột nhiên bị một cỗ hấp lực cường đại hút xuống, nhằm hướng lòng bàn tay Phong Vân Vô Kị rơi xuống.

Khi tả chưởng của Phong Vân Vô Kị tiếp xúc với con hỏa điểu to lớn kia, hỏa điểu đột nhiên phát ra một tiếng kêu hoảng sợ. Sau đó với một tốc độ mắt thường không thể thấy được, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, hỏa quang nhạt dần rồi tắt hẳn.

Chỉ trong nháy mắt, con hỏa điểu to lớn kia đã biến thành bộ xương khô trên tay Phong Vân Vô Kị.

Hấp tinh đại pháp sau khi được Phong Vân Vô Kị tu luyện hoàn thiện, rốt cục uy lực cũng tăng lên một tầng mới, không còn là ma công thuần túy chỉ có thể hấp thu ma khí.

Phong Vân Vô Kị đúng là thiên tài võ học, hấp tinh đại pháp đã có thể hấp thu sự tức giận. Những thứ này trong thiên địa vốn có nhiều

Hấp thu nội đan của con hỏa điểu kia bao gồm có năng lượng sinh khí và sự tức giận, Phong Vân Vô Kị cảm giác không sai biệt lắm, liền đó một kiếm chém ra….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.