Phi Thăng Tu Chân Quyển

Chương 40: Chương 40: Gia nhập pháp tắc




Từ Thu Thủy nhìn vào trận chiến trên không trung hai mắt loé sáng,hắn vậy mà mạnh như vậy,thật là đẹp trai a.

Lăng Tiếu hiện tại đang chiến đấu rất là kịch liệt,từng cái chém,từng cái hoả cầu,thủy cầu,phong nhận,nói chung là hai đánh một nhưng hắn vẫn không rơi xuống yếu thế.

Lăng Tiếu lấy Phi Tốc Hài ra mang vào,hắn tăng tốc đảo vị trí liên tục khiến cho hai tên Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Sư Hoả Môn bắt đầu loạn nhịp.

Chiến đấu nảy giờ cao tầng của Minh Nguyệt Giáo cuối cùng cũng phản ứng,một mỹ phụ khoảng 30t xinh đẹp nhìn trận chiến trên không trung rơi vào trầm tư suy nghĩ,một lão bà tóc bạc trắng nói với mỹ phụ

“Giáo chủ chúng ta có ra tay ngăn trở hay giúp gì bọn hắn không,nam hài kia cũng thật lợi hại một chiến hai mà vẫn chiếm thế mạnh”

“Không cần can thiệp vào,chuyện này làm không ổn có thể mang hoạ,chúng ta còn chưa biết lai lịch nam hài kia tự tiện tham dự vào không tốt,hay là cứ để bọn hắn đánh nhau đi”

Hà Minh bây giờ đã đổi linh khí thành một cây phi đao,Lăng Tiếu cứ loạn qua loạn lại giữa hai người miết,phi đao của Hà Minh phóng thẳng tốc độ rất nhanh đến hướng Lăng Tiếu,tên cầm kiếm thì lại ở phía không xa đằng sau Lăng Tiếu,Lăng Tiếu thấy phi đao bay nhanh tới thì ngay lập tức phi thân xuống dưới đất,Nha phi đao bay thẳng đến hướng tên cầm kiếm làm cho hắn xém chút nữa bị đâm thủng người,hắn quát”Hà Minh ngươi tấn công ta làm gì,ngươi có biết ta xém ngủm củ tỏi không.”

“Ta không cố ý nha,Hà Vân ngươi cũng biết phi đao của ta rất khó chuyển hướng a,đây là sai lầm nhỏ,chúng ta mau giết tên nhóc này trước”

Lăng Tiếu ở dưới đất hùa theo”Đừng tha cho hắn,hắn đây là đang cố ý đấy,hắn muốn giết ngươi ở đây để về gian dâm với vợ ngươi đấy,đánh hắn đi”

Hà Vân lạnh lùng nói với Lăng Tiếu

“Đừng hòng chia rẽ nội bộ,trước giết ngươi đã những chuyện khác bọn ta tự biết xử lý”

Lăng Tiếu cũng không nói nhiều nữa,hắn dùng thần niệm điều khiển Hàng Yêu Côn làm cho quanh thân nó phát ra những hình ảnh yêu thú Hổ,Báo,Cáo,Chồn.......hắn nói”Không chơi với các ngươi nữa,rèn luyện nảy giờ là đủ rồi”

Hà Vân và Hà Minh đột nhiên trong lòng nổi lên một vô hình cảm giác nguy hiểm,Gầm Hàng Yêu Côn đột nhiên phát ra tiếng gầm của mãnh thú.

Hai người biết Lăng Tiếu đây là muốn kết thúc trận đấu.

Hà Vân quát”Hà Minh nhanh lại đây hợp lực lại đón đỡ chiêu này của hắn,ta cảm thấy đòn này rất nguy hiểm”

Lăng Tiếu cũng không ngăn trở gì hai người,vì hắn đòn này là đòn vô cực của Hàng Yêu Côn cho nên chỉ đánh được 1 đòn này thôi,nếu hai người kia không chết thì hắn lại gọi Ngọc Hân các nàng ra trợ giúp,còn có cả Cẩu Tặc nữa(Huyễn Linh Thú tiến hoá).

Cuối cùng hắn cũng rót đủ linh khí thiên địa vào Hàng Yêu Côn hắn quát một tiếng dùng thần niệm điều khiển Hàng Yêu Côn bay với tốc độ âm thanh đánh tới hai người Hà Vân,Hà Minh.

Lăng Tiệu thêm một chút pháp tắc thời không và trong đòn đánh này nữa,côn đi đến đây không gian như là chậm lại chỗ đấy,hai người Hà Vân,Hà Minh chỉ cảm thấy thời gian trong giây phút ấy dừng lại,duy nhất di chuyển chỉ là Hàng Yêu Côn,bọn hắn còn không kịp kêu một tiếng thì Hàng Yêu Côn đã ghiền ép bọn hắn thành đống thịt vụn.

Lăng Tiếu cũng là lần đầu tiên sử dụng pháp tắc trong chiến đấu,hắn không ngờ pháp tắc thời không bá đạo như vậy,như là làm kẻ địch dừng lại cho mặc mình chém giết vậy.

Hắn cũng không nghĩ nhiều,ngay lập tức tới chỗ Trương Tử Tinh rà sát xem thử có đồ gì tốt khôg.

Không uổng là con trai của lão quái Tạo Đan Cảnh,Lăng Tiếu tìm được 10viên linh thạch,một loại kim loại đẫn linh rất tốt để bố trí trận pháp,vài bình đan dược,một bộ giáp bán pháp bảo nếu Lăng Tiếu không có thủ đoạn công kích linh hồn thì khó mà giết được Trương Tử Tinh với bộ giáp này,một quyển bí pháp phòng ngự có tên là “Ngũ Hành Kim Cương Thuật”,một bí pháp phòng ngự khá mạnh,học đến viên mãng sẽ đỡ được 1 kích toàn lực của Tạo Đan Cảnh đỉnh phong.

Xem xong thu hoạch hắn thấy rất vui vẻ,khá là nhiều chỗ tốt,nhất là bí thuật Ngũ Hành Kim Cương Thuật,hắn có bảo hạp cho nên tha hồ tìm hiểu bí pháp này.

Thu Thủy thấy hắn thắng trận vui mừng nhảy tới chỗ hắn,kéo cánh tay hắn nói”Ngươi thật lợi hại,sao ngươi không nói cho ta biết ngươi lợi hại vậy chứ,biết vậy ta cứ theo ngươi là khôg bị bắt nạt rồi”

“Thu Thủy không được vô lễ,tại hạ Vương Mỹ Hiền giáo chủ Minh Nguyệt Giáo,không biết vị tiểu đạo hữu này tên họ là gì”Mỹ phụ giáo chủ lên tiếng.

Lăng Tiếu cười nói”Họ một chữ Lăng tên một chữ Tiếu,nghĩa tiếng việt là Lăng Cười,nhưng mà nghe thô quá nên đặt theo hán việt thành Lăng Tiếu”

Vương Mỹ Hiền lại nói”Không biết tiểu hữu định ở trong giáo bao lâu”

Lăng Tiếu hiểu ý,dù gì hắn giết con trai trưởng môn Sư Hoả Môn nên Minh Nguyệt Giáo không muốn hắn ở đây tránh làm liên lụy đến họ,hắn cũng định đi rồi nên nói”Chuẩn bị rời đi ngay đây,việc cần làm cũng đã làm rồi vì vậy ta sắp xếp ít đồ đạt là đi ngay”

“Ồ,vậy thì ta không làm phiền tiểu hữu nữa,tạm biệt”nói xong nàng bay đi mất.

Thu Thủy nghe Lăng Tiếu sắp đi buồn rươm rướm nước mắt nói”Sao ngươi nhanh đi thế,ai kể chuyện vui cho ta nghe đây”

Lăng Tiếu cười đùa nói”Gì đây a,chẳng lẽ ngươi thấy phong thái anh tuấn của ta nên yêu ta rồi,ừm khuôn mặt tạm được,dáng người tạm được nếu muốn thì ta thu ngươi làm vợ”

“Ngươi không biết xấu hỗ” nàngmặt đỏ lên chạy nhanh đi chỗ khác.

Lăng Tiếu thấy vậy cười cười nói lớn

“Tạm biệt,hẹn sớm gặp lại”

Hắn về phòng đánh thức tứ nữ dạy bảo các nàng thu dọn đồ đạt chuẩn bị lên đường đi Sư Hoả Thành quậy.

Trần Thị Như thấy hắn có tận 3 vợ rồi thì hơi hờn đỗi,hắn phải dỗ ngon dỗ ngọt một hồi nàng mới hết hờn.

Nàng đi báo cho giáo là nàng rời giáo,xong xuôi hết thảy lại tạm biệt Tiểu Đoá rồi xuất phát hướng bắc đi Sư Hoả Thành.

HCVVCH

Nội dung hơi nhàm nhưng cũng kệ,dù sao IQ của ta thấp,cho nên chỉ đành viết vậy thôi.các đạo hữu đọc thấy chán thì cmt bỏ truyện để ta còn kiếm ít exp nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.