Lăng Tiếu tiếp tục quan sát trận chiến,hắn chưa vội ra tay,chiến đấu ở đẳng cấp Tụ Linh Cảnh này thì hắn muốn cứu người quá dễ dàng.
Hiện tại Thu Thủy tu vi là Tụ Linh Cảnh tầng 7,còn cái tên mặt nhợt nhạt tửu sắc quá độ kia thì hiện tại tu vi Tụ Linh Cảnh tầng 9,vì thế nàng sắp chịu không nổi thế công của hắn rồi.
Tên kia lên tiếng “Thu Thủy nàng nhận mệnh đi thôi,làm vợ ta,ta sẽ đối tốt với nàng,nếu nàng còn kháng cự nữa thì ta không chắc sẽ đối tốt với nàng đâu đấy”
“Hừ,ai cần ngươi đối tốt với ta chứ,đồ con bị cắm sừng đẻ ra,đồ con của SM,đồ xấu xí vàng cợt”
Tên mặt nhợt nhạt kia đúng là con trai của trưởng môn Sư Hoả Môn có tên là Trương Tử Tinh,hắn không có điểm mạnh gì,tu vi của hắn cũng là do vô số thiên tài địa bảo mà tăng lên,Thoát Phàm Cảnh phải tự mình lĩnh ngộ quy tắc vì thế hắn đứng ở cảnh giới này khá lâu rồi.
Nghe nàng nói mình như vậy hắn tức đến đầu nổi gân xanh,hắn âm lãnh quát”Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt,để xem khi ta có được ngươi,ta hành hạ ngươi thế nào.”
Trương Tử Tinh lấy ra một cái gậy quát”Hàng Yêu Côn” đây là một món linh khí cao cấp dạng tấn công.
Thu Thủy cũng lấy ra một cây kiếm linh khí hạ phẩm,dù gì thì linh khí hạ phẩm ai cũng phải có một thanh.
Linh Khí cao cấp với Linh Khí hạ phẩm sự khác biệt tất nhiên là một trời một vực rồi,Hàng Yêu Côn chỉ va chạm nhẹ với thanh kiếm kia thì thanh kiếm ấy đã bị gãy nát thành vài mảnh rồi.
Trương Tử Tinh đắc ý giơ tay muốn chế trụ Thu Thủy,tại hắn sắp đạt được mục đích đột nhiên hắn thấy có một luồng sáng bắn vào người hắn,một lúc sau có một luồng sáng từ người hắn bay nhanh ra,kiềm theo đó là Hàng Yêu Côn.
Ba tên Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ được phát nhiệm vụ bảo vệ Trương Tử Tinh đang ở xa xa thấy vậy thì cả kinh,ngây lập tức tới chỗ Trương Tử Tinh xem thử hắn bị sao không.
Một tên quát lên.
“A,chết tiệt là ai,ai giết thiếu chủ Sư Hoả Môn,mau ra đây nhận chết nếu không Minh Nguyệt Giáo sẽ bị diệt Giáo”
Hắn chưa nói xong thì thấy có một tia màu trắng bắn hướng người mình đi đến.
Hai tên còn lại thấy vậy cả kinh hô”Coi chừng đây là linh hồn công kích,nếu linh hồn không mạnh bằng hắn mà bị trúng thì không đần cũng chết”
Nhưng cả hai nhắc nhở quá trễ,tia sáng ấy đánh trúng người tên kia,một lát sau tia sáng ấy lại bay ra còn tên kia thì đơ người ngã xuống đất.
Hai tên Thoát Phàm Cảnh còn lại thấy vậy vội theo hướng tia sáng nhìn lại,bọn hắn thấy một nam hài 11t mặt chữ V mũm mĩm,mắt đẹp,mũi cao,miệng hơi vểnh quả là một tiểu mỹ nam,đấy là Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu mặt mỉm cười,trong tay còn đang cầm Âm Ma Chung,Trương Tử Tinh cùng tên Thoát Phàm Cảnh kia chính là chết trong tay hắn.
Hai tên Thoát Phàm sơ kỳ còn lại cũng không nói nhiều,bọn hắn chỉ biết phải giết Lăng Tiếu lấy công chuộc tội,một tên trong đấy lấy ra một thanh kiếm màu cam là một thanh trung phẩm linh khí,tên cầm kiếm nói với tên còn lại”Hà Minh ngươi cùng ta hợp sức giết thằng nhóc này,nếu không giết được thì bồi mạng của chúng ta luôn,dù gì nếu không giết được về Sư Hoả Môn cũng chết”
Lăng Tiếu cũng cất Âm Ma Chung vào,hắn lấy ra Hàng Yêu Côn đã bị hắn luyện hoá(vì tu vi của Trương Tử Tinh thấp nên dễ luyện hoá) rồi lấy ra Chấn Phàm Khiên có thể coi hai món này đều là của Sư Hoả Môn hết,giờ đây hắn lại lấy ra đối địch Sư Hoả Môn.
Hai tên Thoát Phàm Cảnh cũng thấy Chấn Phàm Khiên quen mắt,nhưng cũng không rõ là đã gặp ở đâu.
Tên cầm kiếm màu cam quát “Xích Lam Kiếm” theo hắn quát thanh kiếm cũng bay chém tới cổ Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu ngay lập tức lấy Chấn Phàm Khiên ngăn chặn đòn tấn công của tên cầm kiếm.
Keng..........
Tiếng kim loại va chạm vang lên,Lăng Tiếu chưa kịp thở thì một linh khí dạng cái đĩa bay vòng từ đằng sau muốn một chiu lấy mạng hắn.
Lăng Tiếu cả kinh không ngờ tên Hà Minh kia lại sử dụng linh khí quái dị như vậy,nhưng Lăng Tiếu cũng phản ứng rất nhanh,ngay lập tức hắn nhún người phi hành trên trời.
Cái đĩa kia cũng không phải dạng vừa,Lăng Tiếu phi hành nó cũng chuyển hướng bây lên muốn đâm trúng con trym của hắn.
“ĐM,đâm trúng trym tao bây giờ mau mau thu lại linh khí,tao còn phải đáp ứng nhu cầu của 3000 hậu cung đừng có bậy”Lăng Tiếu quái dị kinh hô.
Đù kinh hô là vậy nhưng hắn thì phát động Hàng Yêu Côn đánh xuống cái đĩa kia.
Tách........tiếng nứt nẻ vang lên,chiếc đĩa đã nứt một mảnh lớn.
Hà Minh thấy linh khí yêu quý của mình hư hao thì kêu đầy thảm thiết”Cách Không Từ”
Lăng Tiếu cũng không phải loại thích bị ngược,hắn phóng một cái phong nhận về phía của Hà Minh.
Hà Minh tuy đau lòng nhưng phản ứng rất nhanh,ngay lập tức hắn tránh sang một bên thoát khỏi phong nhận.
Tên cầm kiếm nói”Ngươi rất mạnh,nhưng ngươi đã sai lầm khi giết thiếu chủ của bọn ta,hôm nay ngươi khôg chết ngày sau cũng sẽ bị Sư Hoả Môn trả thù.”
“Hừ,ta sợ ngươi quá cơ,nào ngon thì nhào vô,ta bún ngón tay cũng đủ chết hai người các ngươi,Sư Hoả Môn trả thù ta à,là cái thá gì mà trả thù được ta,cho dù Nguyên Anh Cảnh ta cũng vẫn một ngón tay bún chết”
HCVVCH