Nói đến sau cùng, hai mắt hắn sáng lên vẻ hưng phấn lắc lư ngọc điệp trong tay.
Nghe ý tứ trong lời hắn và phản ứng như thế, Tuyết Linh Lung thử hỏi:
- Chẳng lẽ Hỗn Nguyên đại pháp là công pháp thất truyền cua vị tinh chủ nào trong mười tám vị kia?
Từ Đường Nhiên hắc hắc nói:
- Trong ba mươi hai tinh chủ có một vị, người đời xưng là Hỗn Độn tinh chủ, nghe nói công pháp ông ta tu luyện là Hỗn Nguyên đại pháp, không khéo chính là bộ trong tay chúng ta đây.
Tuyết Linh Lung nhíu mày nói:
- Phu quân, nếu là công pháp thất truyền đã lâu, ngươi cũng chưa thấy qua, làm sao ngươi biết Hỗn Nguyên đại pháp này chính là của vị Hỗn Độn tinh chủ kia?
- Khai thiên! Khai thiên công pháp, để ta đọc cho ngươi nghe.
Từ Đường Nhiên hất tay lên ngọc điệp trong tay, làm phép tra xem, thì thầm nói:
- Hỗn Nguyên giả, nguyên khí chưa phân, hỗn độn làm một, cũng là khi nguyên khí bắt đầu! Nguyên khí sinh trong hỗn độn, trong sáng, ngoài tối. Nhân minh ám sinh không động, trong trống rỗng sinh thái vô, thái vô chia thành tam khí, huyền khí, nguyên khí, thủy khí, tam khí hỗn độn, sinh thái hư mà động, bởi động lập không, bởi không sinh có, bởi có sinh không, nhìn trống ra biến hóa, hư sinh tự nhiên, vạn pháp tự nhiên, chính là Hỗn Nguyên đại pháp. ...Phu nhân, nghe rõ không?
Tuyết Linh Lung như có cảm ngộ chỉ ra:
- Trong đó hình như ba lần nhắc tới hai chữ “Hỗn Độn”, bởi thế mà có liên quan tới Hỗn Độn tinh chủ?
Từ Đường Nhiên ha ha vui vẻ nói:
- Phu nhân băng tuyết thông minh, tôn chỉ khai thiên không nhiều không ít vừa khéo một trăm chữ, mà trong một trăm chữ ngắn ngủi này lại liên tục ba lần nhắc tới hai chữ Hỗn Độn, hạch tâm của tôn chỉ vừa nhìn liền biết chính là hai chữ Hỗn Độn kia, then chốt như thế chẳng phải phù hợp với pháp hiệu của Hỗn Độn tinh chủ? Trong truyền thuyết Hỗn Độn tinh chủ tu luyện chính là Hỗn Nguyên đại pháp, liên hệ mấy điểm này, chỉ sợ khó mà không liên tưởng tới Hỗn Nguyên đại pháp này chính là công pháp mà Hỗn Độn tinh chủ từng tu hành! Hơn nữa, Hỏa Tu La, sư tôn cách thế truyền pháp của đại nhân là người nào? Tuy là nhân vật quật khơi sau khi một thần, ba tiên, sáu phái, ba mươi hai tinh chủ phúc diệt, nhưng đương thời lục đạo chí tôn đều không làm gì được hắn, công pháp có thể được Hỏa Tu La thu tàng há là giản đơn?
Nghe giải thích như vậy, Tuyết Linh Lung cũng tin tưởng, không ngờ hai phu thê cư nhiên có thể được đến công pháp dạng nay.
- Phu quân, không biết công pháp này sau khi luyện thành thực lực thế nào?
- Cái này. . .
Từ Đường Nhiên ngập ngừng, nhìn ngọc điệp trong tay từ từ nói:
- Theo như những gì ghi chú trên khai thiên, “huyền khí, nguyên khí, thủy khí, tam khí hỗn độn”, hẳn là chỉ giai đoan tu luyện, chỉ khi tu luyện ra huyền khí, nguyên khí cùng thủy khí, rồi dung hợp chúng thành hỗn độn. Hỗn độn thành, Hỗn Nguyên đại pháp liền cũng luyện thành. Còn sau khi luyện thành thực lực thế nào, cái đó ta còn không biết, trong này cũng không nói, ta lại không biết gì về Hỗn Độn tinh quân, chỉ ngẫu nhiên nghe được mà thôi. Chẳng qua cái đó không quan trọng, tóm lại rất có khả năng chúng ta được đến một bộ công pháp sánh cùng Thập Hành cung và tứ đại Thiên vương, chỉ cần luyện thành thực lực khẳng định sẽ không kém là được.
Tuyết Linh Lung hưng phấn gật đầu, vẻ mặt lại có vẻ hơi căng thẳng:
- Ngưu đại nhân thật không biết lai lịch của công pháp này ư? Nhỡ đang dò xét chúng ta thì sao?
Từ Đường Nhiên lắc đầu cười nói:
- Thật là suy nghĩ đàn bà, cứ nhọc lòng ba chuyện vớ vẩn! Phu nhân. Ngươi suy nghĩ nhiều, Thiên Đình đã lập bao nhiêu năm? Mặt trước còn cách một đoạn thời gian lục đạo chí tôn thống trị thiên hạ nhiều năm như vậy, tính xa ra nữa mới kéo đến thời của bộ công pháp kia. Chuyện xa xôi vậy rồi, người không tới cảnh giới hiển thánh về cơ bản đều chết hết, kẻ biết được có mấy ai đại nhân dò xét chúng ta làm cái gì? Hắn căn bản không biết chúng ta có khả năng biết được lai lịch công pháp này, có cần cầm ra làm dò xét không? Dù dò xét cũng không lấy thứ này ra dò xét.
Tuyết Linh Lung vỗ nhẹ lên ngực, đột nhiên giang hai tay ra ôm chặt cổ hắn, kích động nói:
- Phu quân, vậy chúng ta thật nhặt được bảo.
Đồng thời cũng khẩn trương. Có cảm giác căng thẳng như khi trộm được đồ từ người khác.
Trước kia nàng không phải loại người này, nhưng ở cùng Từ Đường Nhiên lâu rồi, phu xướng phụ tùy, cộng thêm rất nhiều phương diện xác thực không bằng Từ Đường Nhiên, rất nhiều sự tình đều chứng minh Từ Đường Nhiên mới là đúng, quan niệm tư tưởng dần dần theo đó, thật có thể nói là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, bị Từ Đường Nhiên mang hư.
Từ Đường Nhiên ôm lấy nàng cũng tỉnh táo tinh thần, trước đó chuyện hai mươi gian cửa hàng còn khiến hắn lo lắng Miêu Nghị đang cố ý làm khó, hiện tại không hề nghĩ vậy nữa, mà đang nghĩ phải dùng cách nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ đại nhân giao cho.
Nhiệm vụ hay không nhiệm vụ tạm thời nói sau. Sau khi tổng trấn phủ sắp xếp để người Thiên vương phủ đưa Phi Hồng, Lâm Bình Bình và Tuyết Linh Lung đi rồi, Miêu Nghị lại có chuyện tốt giao cho Từ Đường Nhiên làm. Là hắn ưa thích, đủ khiến hắn khoái hoạt.
Phồn hoa ẩn tàng sâu trong hắc ám, trên đường phố nhốn nha nhốn nháo của Quỷ Thị đột nhiên xuất hiện một trận rối loạn, một quần thiên binh thiên tướng từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao vây quanh một gian khách sạn.
Người đi trên đường phố tránh sang hai bên mà đứng, nhìn quân thiên tướng hung thần ác sát, chưởng quỹ chen ở trước cửa thương phố đối diện lòn hai tay vào tay áo, hừ hừ một tiếng, truyền âm với ke hầu một bên:
- Quỷ Thị hiếm khi mới thấy được cảnh này, vị tổng trấn đại nhân kia mới từ Cực lạc giới trở về chưa đến ba tháng đúng không?
Kẻ hầu đáp:
- Cũng gần ba tháng.
Chưởng quỹ:
- Chắc lại đang bắt người, mới chưa đến ba tháng, đây đã là lần thứ tư?
Kẻ hầu:
- Không sai, chưởng quỹ nhớ tốt nhất, là lần thứ tư.
Chưởng quỹ sách sách nói:
- Vị tổng trấn đại nhân này đúng là không chịu yên tĩnh, lúc tại Thiên phố chỉnh cho Thiên phố gà chó không yên, dọa cho nhân tâm hốt hoảng, giờ lại bắt đầu dày vò Quỷ Thị.
Kẻ hầu kỳ quái nói:
- Chưởng quỹ, Tín Nghĩa các này sao vậy, trước giờ luôn đè lên tổng trấn phủ, sao sẽ mặc cho tổng trấn phủ làm bừa?
Chưởng quỹ nghiêng mắt sang.
- Thực lực Tín Nghĩa các và bối cảnh Ngưu Hữu Đức đặt ở kia, còn cần phải nói, nước trong này sâu lắm, tiểu nhân vật chúng ta nào biết nội tình bên trong, sao mà hiểu được, tóm lại là thần tiên mặt trên đánh nhau, tiểu nhân vật ở mặt dưới tao ương... Ai, xuất hiện rồi.
Hơi giơ cằm về hướng khách sạn đối diện.
Cửa khách sạn, Từ Đường Nhiên mặc một thân tử giáp chắp tay sau lưng nghêng ngang đi ra, không dịch dung, đường hoàng công khai giữa Quỷ Thị.
Mặt sau một đội nhân mã kéo ra ba tên phạm nhân bi đánh cho gần chết.
Ba tên phạm nhân vừa lộ mặt, trong đám đông xem náo nhiệt ở mặt ngoài lập tức có người kinh ngạc nói:
- Mau nhìn, tên đằng sau kia chẳng phải là đào phạm Càn Công Chính, kẻ giết trên trăm thành hoàng đang bi Thiên Đình truy bắt?
- Hắc! Trốn nhiều năm như vậy không bị tóm lại, lần này rơi vào tay Thiên Đình thì chết chắc, thành hoàng tuy nhỏ, nhưng rốt cuộc giết nhiều mệnh quan Thiên Đình như vậy, không khéo phải bị đương chúng Lăng Trì xử tử.
- Nghe nói phu nhân của Càn Công Chính này bị thành hoàng nào đó... Ai!
- Càn Công Chính thực lực không yếu, sao dễ bị bắt như vậy? Còn một hơi bắt liền ba tên. Từ lúc tổng trấn phủ đổi một nhóm người, quả nhiên khác hẳn!
- Ngươi biết cái gì, người được đổi kia đâu phải tầm thường, nghe nói là được Khấu Thiên Vương tự thân phái tới trợ lực cho nữ tế, có thể kém được ư?