Phi Thiên

Chương 991: Chương 991: Đánh vỡ gian tình




Miêu Nghị cũng thất kinh, cũng không phải lo sợ Lão Bản Nương có thể bị phát hiện, mà là giật mình trước tu vi của lão Nhị, mi tâm của lão Nhị hiện ra một đóa Hồng Liên tứ phẩm, tu vi của tên này còn cao hơn lão Tam, điều này sao có thể?

- Bần tăng ở chỗ này, yêu nghiệt phương nào còn không mau hiện thân.

Bát Giới nhìn bên trong sơn động tối như mực quát lên.

Miêu Nghị nổi trận lôi đình, lắc mình mà đến. Bát Giới quay đầu nhìn lại, không nói hai lời, xông vào trong động.

Ầm! Bát Giới mới vừa xông vào động hét thảm một tiếng ngã bay ra, đập người vào mấy khối loạn thạch. Tu vi của hắn không phải đối thủ của Lão Bản Nương, nếu không phải vì hắn và Miêu Nghị có quan hệ không bình thường, sợ là đã bị giết người diệt khẩu rồi.

Miêu Nghị cũng nhìn ra Lão Bản Nương hạ thủ lưu tình, nhanh chóng đá vào mông đít Bát Giới đang quay cuồng trên mặt đất, quát:

- Còn không mau cút đi!

- Đại ca, tu vi của người bên trong thật cao, ta. . . ta không được. . .

Bát Giới ôm ngực thống khổ rên rỉ, đột nhiên tứ chi mềm nhũn, phun ra một vũng máu, mắt trợn trắng, đầu vô lực nghiêng sang bên cạnh, hoàn toàn không có động tĩnh.

- Bớt giả chết ở đây đi!

Miêu Nghị lại tàn nhẫn đá lên người hắn mấy cước, kết quả Bát Giới vẫn hoàn toàn không có phản ứng.

- Nếu còn không đứng lên, ta sẽ đâm hai lỗ thủng trên người ngươi!

Miêu Nghị đâm một kiếm vào đùi hắn, đó là đâm thật, không phải giả đâm, nhưng cũng chỉ đâm rách một chút da, sao có thể ra tay độc ác.

Kết quả Bát Giới vẫn hoàn toàn không có phản ứng, vẻ mặt cũng không biến hóa.

- Lão Nhị, chớ giả bộ với ta!

Miêu Nghị ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn từ từ ngồi chồm hổm xuống, tay đặt trên người Bát Giới làm phép điều tra. Kết quả chưa điều tra xong, mới điều tra được một lát Miêu Nghị nhất thời luống cuống, Bát Giới nghiễm nhiên thành một người chết, trên người không có sinh cơ, nhiệt độ cơ thể từ từ giảm xuống.

- Lão Nhị, lão Nhị!

Miêu Nghị thất thanh kinh hô, thu bảo kiếm lại, thuận tay lấy ra một gốc cây Tinh Hoa Tiên thảo, nhanh chóng làm phép thổi ra từng sợi Tinh Vân chui vào trong lỗ mũi Bát Giới.

Thân ảnh thướt tha mặc một bộ y phục che kín mặt trốn trong sơn động, lúc này cũng chầm chậm đi ra, Lão Bản Nương vốn định che kín mặt chạy đi , nhưng nhìn cách ăn mặc đặc thù của mình, che kín mặt có ích lợi gì, cho dù ai vừa nhìn cũng biết nàng là người nào, tạm thời thay quần áo cũng không còn kịp.

Lúc này nghe thấy thanh âm gấp gáp của Miêu Nghị, cảm giác đã xảy ra chuyện, nhìn tình hình bên ngoài, Lão Bản Nương cũng có chút luống cuống, đánh chết đệ tử của Thất Giới đại sư chỉ là thứ yếu, mấu chốt là người này rõ ràng có quan hệ không bình thường với Miêu Nghị, nếu không Miêu Nghị tại sao lại khẩn trương lo lắng như vậy, thấp thỏm bất an nói:

- Ta cũng không nặng tay, chẳng qua không muốn làm cho hắn thấy ta, tại sao có thể như vậy?

- Ngươi điên rồi sao! Không nghe thấy hắn gọi ta là đại ca sao? Hắn là đệ đệ của ta!

Miêu Nghị quay đầu lại rống lên một tiếng, hai mắt đỏ bừng, hắn suy đoán Lão Bản Nương nhất thời dưới tình thế cấp bách lỡ xuống tay, mình chạy đến lén lút hẹn ước với tình nhan, lại bị chính tình nhân giết chết đệ đệ của mình, hắn thiếu chút nữa muốn sụp đổ.

Đệ đệ! Lão Bản Nương thật sự hoàn toàn luống cuống, đại ca huynh đệ gì đó ... giữa bằng hữu cũng có thể gọi như vậy, nhưng cái từ ‘ đệ đệ ’ này bình thường chỉ xuất hiện giữa huynh đệ ruột thịt, nàng nhìn bộ dạng của Miêu Nghị, thật sự luống cuống tay chân:

- Ta. . . Ta. . . Ta. . . Ai nha!

Nàng bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, nhanh chóng xoay người qua, không nhịn được đập mạnh dưới chân, thẹn thùng vô hạn mắng chửi:

- Ngưu Nhị, tên chết dẫm này, người ta có làm sao hay không, ngươi cũng điều tra không được sao?

Chỉ thấy con ngươi trắng bệch của Bát Giới đột nhiên khôi phục bình thường, trợn to mắt nhìn Lão Bản Nương, há miệng sửng sốt khiếp sợ, tựa hồ có thể nhét cả quả đấm vào miệng hắn, giống như thấy được chuyện khó tin nhất trên cõi đời này. . . Đây chính là hậu quả hắn nghĩ hết biện pháp đã được như nguyện, kinh hãi, hoàn toàn bị kinh hãi, thì ra là nữ nhân này!

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn bộ dạng của Bát Giới, vẻ mặt tàn nhẫn co lại, ngay sau đó đưa tay ra:

- Bốp!

Một cái bạt tai thanh thúy, vô cùng vang dội tàn nhẫn đánh vào mặt Bát Giới.

- Ôi!

Bát Giới phát ra một tiếng kêu kỳ lạ, cả người bị một cái tát của Miêu Nghị rút đánh cho quay cuồng một vòng tròn.

Như vậy vẫn chưa xong, Miêu Nghị lại xông lên, tung một trận quyền cước đấm đá, thật sự là rất nặng tay, đánh cho Bát Giới co rúc cả người, kêu thảm liên tục, người này cũng tự biết đuối lý, không dám hoàn thủ.

Miêu Nghị thật sự nổi giận, thật sự bị lão Nhị này đùa giỡn đến mức phát hỏa, vừa rồi hắn thật sự bị Bát Giới hù dọa muốn chết, nếu Lão Bản Nương đánh chết lão Nhị, hắn còn có thể ở cùng với Lão Bản Nương sao? Còn có thể diện gì ở chung với nhau? Cả đời hắn chưa bao giờ sợ hãi như vậy, cho dù trước kia bị ép phải nhảy vào Hỏa Cực cung cũng chưa từng sợ như vậy, ai ngờ thiếu chút nữa bị hù dọa đến hồn phi phách tán, tất cả đều vì tên lão Nhị khốn khiếp kia giả bộ chết.

- Ta đánh chết đồ hỗn trướng nhà ngươi. ..

Miêu Nghị vừa đánh vừa mắng, quyền cước như cuồng phong, như sấm đánh tung ra.

- Đại ca, đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ chết thật đấy. . . A, ôi. . . Nếu đánh nữa ta sẽ hoàn thủ. . . Bần tăng chảy máu rồi. . . Ngươi còn đánh. . .

Bát Giới kêu la thảm thiết, thật sự chịu không nổi rồi, đột nhiên từ trên mặt đất xông lên, lắc mình tránh ra, vọt đến bên cạnh Lão Bản Nương, kêu lên:

- Chị dâu cứu ta! Chị dâu cứu mạng! Đại ca điên rồi!

- Ngươi còn dám trốn, đứng lại cho ta!

Miêu Nghị chỉ vào Bát Giới gầm lên, lửa giận của hắn còn chưa phát tiết đủ.

Bát Giới chạy vòng quanh Lão Bản Nương tránh né, Miêu Nghị đúng là đuổi không kịp, tốc độ phản ứng của hắn mặc dù nhanh hơn Bát Giới, nhưng chỉ là phản ứng tốc độ ở khoảng cách gần, loại này tốc độ ngươi đuổi theo ta đuổi theo ngươi, tu vi vẫn có tác dụng trọng yếu.

Bát Giới mở miệng là một tiếng chị dâu, khiến gương mặt Lão Bản Nương đỏ hồng, trong lòng như mở cờ, dù sao cũng đã bị phát hiện rồi, lại nhìn bộ dạng thật đáng thương của Bát Giới, cũng tha thứ cho hắn, đột nhiên đưa tay kéo cánh tay của Miêu Nghị, thấp giọng nói:

- Được rồi! Dù sao cũng đã bị nhìn thấy. Hắn là gì của ngươi?

- Ngươi buông ra! Tên này từ nhỏ đã thích ăn đòn rồi!

Hỏa khí của Miêu Nghị vẫn không tiêu, nếu không đánh tên kia một trận thống khoái thì nuốt không trôi cục tức này.

Lão Bản Nương nghe nói “từ nhỏ”, càng kéo chặt Miêu Nghị không thả, vị này rất có thể là chú em của mình!

- Được rồi, hắn đã bị ngươi đánh cho đủ thảm rồi.

Bát Giới bị đánh đến mức mất hết hình tượng, quần áo rách rưới, thê thảm không chịu nổi, mặt mũi sưng vù, cả người đầy dấu chân, giơ tay lên lau máu mũi, còn muốn ra vẻ đạo mạo, chắp tay trước ngực nói:

- A di đà Phật, vẫn là chị dâu anh minh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.