Editor: @Zittrasua (Wattpad).
“Đúng vậy.” Tưởng Kiến Quốc có chút đắc ý nho nhỏ, “Vợ à, em nói, đối với lưu manh vô lại, thì phải dùng thủ đoạn lưu manh vô lại.”
Tưởng Kiến Quân còn không phải loại vô lại không biết xấu hổ sao.
“Ừm, làm rất tốt.” Ân Âm đối với hắn cũng phải lau mắt mà nhìn, nghĩ lại thì, sau khi Tưởng lão thái và Tưởng Kiến Quân rời đi, lần này chắc chắn sẽ có một đoạn thời gian nghỉ ngơi.
Trong nhà đều bị Tưởng lão thái và Tưởng Kim Bảo làm lộn xộn cả lên, một nhà bốn người chỉ có thể thu dọn lại, Tưởng Tiểu Bảo phát hiện ra mấy đồng tiền tiêu vặt tiền của nó không thấy đâu nữa, tức giận đến phát khóc, mà hơn hai trăm tệ của Ân Âm cũng không thấy.
Mà ai là người lấy, không cần nói cũng biết.
Thôi thì có thể dùng hơn hai trăm tệ để khiến bọn họ rời đi cũng được.
————Editor: Zittrasua————
Bên kia, Tưởng Kiến Quân mang theo Tưởng lão thái và Tưởng Kim Bảo xám xịt về nhà, đối với việc Tưởng lão thái không giúp hắn ta lấy thêm tiền được, không cho hắn công việc đó, còn hại hắn ta bị đánh, Tưởng Kiến Quân rất oán trách mẹ hắn, hai người lại cãi nhau môt trận.
Tưởng lão thái nhìn con trai út quay đầu rời đi, nhất thời có chút mờ mịt, bà ta làm tất cả là vì ai chứ.
Không có người cản trở, một nhà Ân Âm đều thuận buồm xuôi gió.
Khi thế của quán Thiên Du phát triển hừng hực, lợi nhuận thu được mỗi tháng rất lớn, cũng có một ít người nhìn ra ưu thế của thức ăn nhanh, học theo mở cửa hàng làm ăn, nhưng so ra đều kém hơn so với tay nghề Tưởng Kiến Quốc, huống chi những khách hàng khác đều thích tiệm ăn Thiên Du hơn.
Vậy nên, tuy rằng xung quanh có rất nhiều quán ăn cùng loại, nhưng không ảnh hưởng lớn đến quán ăn Thiên Du.
Bởi vì thời tiết ngày càng nóng bức, ngoại trừ thức ăn nhanh ra, Ân Âm còn có ý tưởng bán thức uống ngọt khác, ví dụ như chè đậu xanh, nước trái cây, cao lương *** trà từ từ.
Nước uống vừa cho ra, người tiêu thụ nhiều nhất chính là học sinh.
Hơn nữa loại thức uống này là công thức điều chế riêng của Ân Âm, những thương gia khác căn bản không có biện pháp phục chế.
Nước đường xuất hiện, lại cho quán ăn Thiên Du thêm một nguồn thu nhập không nhỏ.
Tháng chín, trường trung học của Tưởng Du khai giảng, hai vợ chồng vì cô bé liền dừng công việc lại. Bầu không khí học tập ở trung học rất tốt, học kỳ đầu tiên, Tưởng Du trong kỳ thi nỗ lực học tập, giành lấy được hạng nhất.
Trải qua toàn bộ quá trình bồi bổ trong nghỉ hè, thân thể vốn luôn thiếu hụt dinh dưỡng của Tưởng Du chậm rãi phục hồi, trên người cũng có chút thịt, làn da không còn vàng như nến, dần trở nên trắng nõn, ngũ quan cũng theo đó mà phát triển.
Diện mạo của hai đứa nhỏ tuy không thanh lệ như Ân Âm, nhưng vẻ ngoài của Tưởng Du cũng rất thanh tú.
Mái tóc vàng khô, héo úa đang hần hồi phục, vừa đen tuyền lại còn mượt mà.
13-14 tuổi là độ tuổi dậy thì, được cho ăn đầy đủ dinh dưỡng, cô nương nhỏ này lớn lên rất tốt, cũng dần giống dáng vẻ mỹ nhân.
- ---Editor: Zittrasua----
Thoắt một cái đã trôi qua bốn năm.
Tại trường tiểu học thực nghiệm* của thành phố S, bốn giờ chiều là thời gian tan học, học sinh tiểu học kết bạn theo nhóm, vui vẻ nô đùa với nhau chạy ra.
(*Trường Thực nghiệm là nơi đầu tiên (từ 1978) cho học sinh tiểu học học cả ngày, giáo dục các em không chỉ về chữ nghĩa mà còn về cách sống, lối sống trong học tập, vui chơi, ăn, ngủ, tự học ở trường. Trường có quan điểm học sinh tiểu học, nhất là lớp 1, về nhà không phải làm bài tập. Nguồn: hado1.)
Trong đám người, có một đứa nhóc mặt mày thanh tuấn, ước chừng mười tuổi, đeo một cái cặp màu đen, trên cặp sách còn in hiệu Thiên Du thật lớn.
“Tiểu Bảo.”
Tựa hồ nghe thấy có người kêu tên của hắn, tiểu gia hỏa ngẩng đầu, nhìn theo hướng giọng nói phát ra.
Chỉ thấy phía bên ngoài cổng trường, có một thiếu nữ mặc chiếc váy màu sắc vàng nhạt.
Thiếu nữ ước chừng mười sáu, mười bảy tuổi, dáng người yểu điệu, mặt mày vừa thanh lệ, vừa thanh nhã như u lan, trơ trọi đứng một mình, mang theo một loại tri thức phong độ nhàn nhạt, phía sau lưng cô còn mang một cái bảng vẽ, tăng thêm chút hơi thở nghệ thuật.
Người xung quanh thiếu nữ nọ nhịn không được mà ngoái đầu nhìn lại, con ngươi toát ra vẻ kinh diễm sâu sắc.
Nhìn kỹ thì mặt mũi thiếu nữ cùng tiểu gia hỏa này có năm sáu phân tương tự.
“Chị hai.” Ánh mắt thằng nhóc sáng lên, như khẩu pháo vọt qua bên người cô gái.
#071021