Phong Lưu

Chương 147: Chương 147: Công chúa mê tình






- Lý lão ca, xin lỗi nhé, ai bảo ngươi vô tình như vậy, khiến cho một mỹ nhân như vậy độc thủ không duy (chăn đơn gối chiếc), tiểu đệ ta đành dốc sức làm thay thôi, hắc hắc.

Đường Tiểu Đông thầm nhủ trong lòng, tay cùng miệng vẫn không ngừng phát huy, dốc hết sức lực, vận dụng toàn bộ chiêu thức từng thấy trong AV. Lão xử nữ chưa từng nếm mùi đời, sao có thể chịu được tra tấn như vậy, thân thể uốn éo, không ngừng thở dốc, rên lên từng tiếng khiến người khác bủn rủn xương cốt.

Lúc này Đường Tiểu Đông đã dục huyết sôi trào, kiếm chỉ nam thiên, tên đã lên dây, lại không thể bắn, quả thực là một chuyện vô cùng thống khổ. Ai, đã hứa là chịu tang nửa năm, nam nhân đại trượng phu nói được phải làm được, hôm nay không thể ăn được đại mỹ nhân tuyệt thế... Chỉ có than thở số khổ mà thôi.

Nhưng số khổ thì cũng phải nén, đây là lần đầu tiên công phá phòng tuyến của trưởng công chúa Ngọc Chân, nếu như không nhanh, chỉ sợ sau này không có mà ăn.

Cố nén dục vọng đang thiêu đốt thân thể, hắn liều mạng thi triển đủ loại thủ đoạn, khiến cho tiểu mỹ nhân run rẩy, thét lên rồi lại rên rỉ, thân thể cong lên như con tôm luộc, lên đỉnh vu sơn vài lần hắn mới đình chỉ. Ôm tấm thân mềm mại như ngọc trong lòng, thỉnh thoảng lại thấp giọng thủ thì vài lời buồn nôn vào tai nàng, khiến cho mỹ nhân mặt đỏ tới mang tai, tim đập thình thịch. Khiến cho nàng lên đỉnh vu sơn thêm một lần nữa, cuối cùng hoàn toàn chinh phục được phương tâm của nàng.

Rất lâu sau, trưởng công chúa Ngọc Chân mới hoàn hồn, ngượng ngùng rúc vào trong ***g ngực hắn, nhắm mắt không nói gì, chỉ lẳng lặng hưởng thụ hắn vuốt ve. Tư vị dục tiên dục tử, toàn thân mềm nhũn vô lực như lời của Hoắc Hàn Yên vẫn đang chảy trong thân thể, khắc sâu dấu ấn trong đầu nàng. Khó trách trên đời nhiều nữ nhân cam tâm chịu thân bại danh liệt, hồng hạnh xuất tường, vì cái gì Hoắc Hàn Yên tự cho mình

là thanh cao lại cam tâm chịu nguy hiểm diệt tộc mà làm loại chuyện bừa bãi này, cuối cùng nàng đã minh bạch.

Giờ phút này nội tâm nàng đã không còn chút nào áy náy, chỉ có hối hận, hối hận vì lãng phí mấy chục năm thanh xuân.

Ôm tấm thân mềm mại trong ngực, Đường Tiểu Đông khổ đến mức ngũ quan méo mó, tiểu mỹ nhân lên đỉnh vài lần rồi, nhưng thân thể mình vẫn nóng đến phát sốt cả lên, chỉ muốn nhảy vào một đống tuyết thật lớn để hạ nhiệt. Tiểu mỹ nhân trong ngực uốn éo, hai cánh tay tựa như là hai con rắn quấn lấy cổ hắn, hai gò má ửng đổ, vẫn còn sót lại nồng đậm xuân tình.

Lông mi rung rung, mắt phượng khép chặt, cặp môi đỏ mọng hướng lên. Đường Tiểu Đông không khách khí bắt đầu ngấu nghiến, nội tâm vô cùng mừng rỡ.

Giờ phút này trưởng công chúa Ngọc Chân đã chủ động, hiển nhiên hình bóng trong trái tim nàng vài chục năm đã bị hắn thay thế, một phen cố gắng quả nhiên là không uổng phí. Bất quá, thống khổ này đánh chết hắn cũng không muốn trải qua thêm lần nào nữa.

Gió đông rít gào bên ngoài cửa, hàn khí bức người, tụ hội chỉ có thể tổ chức ở trong đại sảnh.

Đại sảnh rộng rãi, bài trí hơn mười bộ kỷ trà, dung nạp vài chục người.

Trong một góc, một tiểu đạo cô mắt ngọc mày ngài đang cúi đầu đánh đàn. Hai mươi vị khách nhân hoặc ngồi hoặc nằm, hoặc là chuyện trò với nhau, hoặc là uống rượu, hoặc là nhắm mắt tận hưởng tiếng nhạc mỹ diệu.

Thời điểm trưởng công chúa Ngọc Chân cùng với Đường Tiểu Đông xuất hiện, khách nhân chỉ mỉm cười gật đầu, xem như là chào hỏi, đây là quy củ mà trưởng công chúa Ngọc Chân đặt ra, không cần câu nệ lễ tiết, cho nên cũng không tính là bất kính.

Trong những khách nhân này có không ít người quen, Đường Tiểu Đông tướng mạo không xuất chúng tự nhiên trở thành tiêu điểm.

Sau khi mỉm cười chào hỏi, tiếp xúc với ánh mắt u oán của Hoắc Hàn Yên, hắn đột nhiên nhảy dựng lên.

Hôm nay trưởng công chúa Ngọc Chân không hề trang điểm chút nào, lại có vẻ đặc biệt diễm lệ, làn thu thủy long lanh như mặt hồ nước, quyến rũ động lòng người. Đối mặt với ánh mắt u oán của Hoắc Hàn Yên, Đường Tiểu Đông xấu hổ cúi đầu.

Về phần Đường Nhu bởi vì không có bất cứ chút kinh nghiệm nào, tự nhiên là không nhìn ra trò gì, chỉ cảm thấy quái lạ vì sao lâu như vậy hắn mới xuất hiện, còn Hoắc Hàn Yên cũng không phải là tiểu nữ hài. Người có kinh nghiệm đều có thể nhìn ra, trưởng công chúa Ngọc Chân vừa mới trải qua chuyện tình yêu thoải mái, mới rực rỡ động lòng người đến như vậy.

Nữ nhân khi yêu, mặt mày đều tràn ngập hạnh phúc, vui mừng, ngọt ngào, thậm chí còn mang theo xuân tình nhàn nhạt. Hoắc Hàn Yên biết rõ, trưởng công chúa Ngọc Chân đã có nam tử trong lòng, vì hắn thủ thân như ngọc hơn hai mươi năm, vốn không nên lo lắng

cùng hoài nghi. Nàng cùng Đường Tiểu Đông ngồi chung trên một chiếc xe ngựa đến nơi này, người đi trước tự nhiên mất tích trong khoảng thời gian dài, xuất hiện đồng thời cùng trưởng công chúa Ngọc Chân, một người thần sắc mất tự nhiên, người còn lại mặt mày hàm xuân, chứng minh rõ ràng là đang có vấn đề.

Trong nội tâm thầm thở dài một tiếng, khẽ khép mắt lại.

Đường Tiểu Đông nhìn thấy vậy cảm thấy vô cùng áy náy, đặt mông ngồi xuống bên cạnh người quen cũ Địch Diễm, Địch Diễm nháy nháy mắt, thần sắc mập mờ.

Không cần trưởng công chúa Ngọc Chân giới thiệu, toàn trường hơn mười đạo ánh mắt đồng thời tập trung lên trên người Đường Tiểu Đông, nhất là ánh mắt của mấy vị tiểu thư cùng quý phụ, tràn ngập dị sắc, bao hàm hâm mộ hiếu kỳ.

Kiều Sảng cùng đai vệ sinh xuất hiện trên thị trường, mang đến cho nữ tử Đại Đường tin mừng lớn lao. Sao không khiến cho nữ giới đối với người sáng tạo ra hai thứ này cảm kích, hiếu kỳ? Là tin tức từ khuê trung mật hữu cũng được, tin vỉa hè cũng thế, nói tóm lại vị Đường công tử sáng tạo ra đủ loại thần thoại này chắc chắn 100% đã khiến cho các nàng khâm phục, thậm chí còn chưa thấy qua bản tôn của Đường đại công tử, phương tâm đã rung động, đã thầm yêu mến ở trong lòng.

Trải qua lần MM cuồng nhiệt hâm mộ điên cuồng, sùng bái lần trước. Đối với mấy ánh mắt khác thường này, Đường Tiểu Đông đã có chút miễn dịch, chỉ có vài đạo ánh mắt lăng lệ trong só đó khiến cho hắn rất lưu ý. Một đạo trong đó là của tình địch cũ Vương Ngạo Phong. Chủ nhân của một đạo khác mặc dù không anh tuấn như Vương Ngạo Phong, nhưng cũng là gia hỏa cấp đẹp trai, dáng người khôi ngô, hai mắt sáng ngời, phóng ra hào quang như dã thú, là một tên gia hỏa có dã tâm dục vọng chiếm hữu cực mạnh.

Lúc tiếp xúc với đạo ánh mắt cuối cùng, trái tim Đường Tiểu Đông không kìm chế nổi đập liên hoàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.