Phong Lưu

Chương 368: Chương 368: Kết thúc vụ án




- Dương đại công tử, còn nhớ rõ nơi này chứ?

Thanh âm của nữ quỷ vẫn rất âm trầm dọa người, lộ ra sự cừu hận và sát khí.

- Uyển... Nhi...

Sắc mặt Dương Chính Minh trắng bệch không máu, toàn thân run rẩy, răng chạm nhau canh cách.

- Dương đại công tử, ngươi còn nhớ rõ lúc trước ngươi đã làm gì với ta hay không?

Trên gương mặt trắng bệch của Uyển Nhi thoáng hiện nụ cười cổ quái, càng trở nên âm trầm khủng bố.

- Uyển Nhi... Nàng... Tha cho ta đi... Hằng năm ta đều thắp hương đốt vàng cho nàng... Đừng...

Tuy rằng thanh âm của Dương Chính Minh run rẩy, nhưng nhấn từng chữ lại rõ ràng.

Ân, dưới cực độ sợ hãi, trái lại đã khôi phục một vài thần trí.

- Ta... Lúc ấy ta cũng không muốn giết nàng... Chẳng qua... Nhất thời lỡ tay... Ta... Ta... Rất muốn cưới nàng làm vợ...

- Nói thật... Từ khi nhìn thấy nàng... Ta không lúc nào không... Nghĩ đến nàng…

- Ta phi!

Uyển Nhi hừ một tiếng, cắt đứt lời của hắn.

Trong miếu đột nhiên sáng trưng, khiến ánh mắt của Dương Chính Minh đau nhức.

Chờ hắn mở to mắt lại, không khỏi há to mồm.

Một đám người vây quanh hắn, vẻ mặt cổ quái, bất quá thần tình trong ánh mắt, giống như đang nhìn một người chết.

Những người này không phải là quan chức của Hán Châu sao?

Một thiếu phụ trẻ tuổi mặc quần áo màu đỏ cười hì hì đứng bên cạnh Uyển Nhi nói:

- Ai nha, Đằng Giao tỷ tỷ, tỷ thật biết dọa người ta.

Dương Chính Minh đột nhiên minh bạch chuyện gì đã phát sinh, hắn sợ hãi nhìn chằm chằm Uyển Nhi nói:

- Ngươi... Không phải là Uyển Nhi.

Uyển Nhi rất ôn nhu, tuyệt sẽ không có loại hành động này.

Mà nữ nhân rất giống Uyển Nhi lại bay lên cho một cước, tàn nhẫn đá vào mặt hắn, mũi trào máu, hắn đau đến ngũ quan vặn vẹo.

Huyết án Lâm gia mấy năm trước rốt cục chân tướng rõ ràng.

Một đám quan chức trong miếu đổ nát vẻ mặt phức tạp nhìn Mai Hoa nội vệ bước vào, dẫn Dương đại công tử còn đang mờ mịt đi.

Cha của hắn, Dương Thành Hải, khi nghe con trai bảo bối bị dọa đến nói ra chân tướng, tức giận công tâm, phun ra ngụm máu, té trên mặt đất.

Đường Tiểu Đông từ ngoài phòng quan sát qua cửa sổ thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Chiêu tá thi hoàn hồn này theo trạng sư Tống Thế Kiệt do Châu Tinh Trì đóng, cuối cùng không thất bại.

Trong đầu hắn nghĩ tới chiêu này, lập tức dùng bồ câu đưa tin tới Trường An, để người ta hộ tống Lý Đằng Giao ngày đêm đi gấp tới Hán Châu, Lý Đằng Giao có thể tới, Đường Điềm tự nhiên không phục, cũng trộm theo sau, làm hại đám người Lôi Mị cơ hồ lật nhào thành Trường An mấy lần.

Lúc sau, Đường Tiểu Đông cho người ta giám thị chặt chẽ nhất cử nhất động của Dương Chính Minh, biến kho hàng tạp vật của phủ thái thú thành một gian miếu đổ nát, còn phái người đưa mấy pho tượng phật cùng lư hương của ngôi miếu đổ nát về đây.

Uhm, chẳng khác gì tái hiện lại cảnh tượng vụ án xảy ra trở về trạng thái cũ.

Bận rộn nhiều ngày, sau khi bí mật phái người bắt Dương Chính Minh đến, do Lý Đằng Giao giả thần giả quỷ doạ nạt hắn, Đường Tiểu Đông quả thật còn lo lắng không thể khiến Dương Chính Minh nói thật, ai ngờ hắn lại nhát gan như vậy.

Vụ án rốt cục rõ ràng chân tướng, còn có thể lấy lại trong sạch cho Mã lão lục, kế tiếp chính là đến phiên Mã Thiên Nguyên hoàn thành điều kiện mà bọn hắn đã bàn định.

- Đa tạ đại nhân.

Mã Thiên Nguyên kích động quỳ xuống dập đầu nói:

- Thân huynh đệ của tiểu nhân có thể rửa sạch hàm oan, toàn bộ nhờ vào đại nhân ban cho, đại ân như thế, người Mã gia mang ơn, minh tâm khắc cốt.

- Đa tạ Đường đại nhân.

Hứa Nguyệt Ảnh cũng chạy tới, hành lễ với Đường Tiểu Đông.

Đường Tiểu Đông nghênh ngang tiếp nhận đại lễ của bọn họ, nhìn hai người, quay đầu dựng thẳng đầu ngón tay với Mã Thiên Nguyên.

- Thời gian cấp bách, ta chỉ cho ngươi thời gian một ngày, nắm chắc.

Khuôn mặt Mã Thiên Nguyên đỏ lên, Hứa Nguyệt Ảnh cũng xấu hổ cúi đầu, hai tay nhỏ bé vò vò cạp váy.

- Tuân mệnh!

Mã Thiên Nguyên khom mình hành lễ.

Đường Tiểu Đông khoát tay nói:

- Đợi đại công cáo thành, ta sẽ vì ngươi xử lại án sai, khi nào hai người lập gia thất, ta nhất định sẽ tặng đại lễ, ha ha.

Lời này nói cho đôi tình lữ đỏ mặt tai hồng, muốn tìm lỗ để chui xuống.

Mười ngày sau, Dương Chính Minh ở pháp trường bị xử trảm.

Lúc ấy ở đây có mặt hơn phân nửa quan viên Hán Châu, chính mắt chứng kiến Dương Chính Minh tự mình thừa nhận cưỡng gian rồi giết chết Lâm Uyển Nhi, bởi vậy không cần mở đường công thẩm.

Trong mười ngày này, Dương Chính Minh nhận hết khổ hình, không ngờ một mực chắc chắn cha của hắn Dương Thành Hải không biết rõ tình hình, cốt khí đến nỗi làm người ta kinh ngạc, biểu hiện so với ngày đó ở miếu đổ nát hoàn toàn là hai người

khác nhau.

Đường Tiểu Đông biết tiểu tử này liều mạng bảo toàn cha hắn và Dương gia, tình nguyện nhận hết khổ hình tra tấn, không thay đổi khẩu cung.

Nơi nơi có người cầu tình, ngay cả Trương Quân Lâm đang chữa thương cũng ra mặt, Đường Tiểu Đông bất đắc dĩ, cho Dương Chính Minh thống khoái. Mặc dù Dương Thành Hải không biết rõ tình hình, nhưng không biết dạy con, bị bãi miễn

chức quan.

Một huyện lệnh nho nhỏ bị bãi miễn, căn bản không cần kinh động Trường An, hơn nữa chức quan này là do Dương Thành Hải bỏ tiền mua.

Đứa con duy nhất có thể nối dõi tông đường đã chết, Dương gia từ nay về sau tuyệt hậu, trong lòng Dương Thành Hải hận chết đám người Đường Tiểu Đông.

Chứng kiến ánh mắt oán độc lúc hắn rời đi, đám người Đường Tiểu Đông đều cảm thấy rét lạnh.

Lý Hưng Chu vuốt râu dài nói:

- Ánh mắt người này lúc rời đi rất oán độc, đại nhân cần phải cẩn thận đề phòng.

Đường Tiểu Đông gật đầu đồng tình.

Dương gia tuyệt hậu, chặt đứt hương khói của Dương gia, tự nhiên người của Dương gia hận chết hắn.

Dương gia là Hán Châu đệ nhất thủ phú, thế lực phi thường lớn, điều này tất phải cẩn thận đề phòng.

Đường Tiểu Đông âm thầm phân phó Tần Thiên Bảo, để hắn sai mấy tên côn đồ giám thị chặt chẽ tất cả động tĩnh của giám thị, có dị động gì, lập tức bẩm báo.

Hiện tại tựa hồ không có chuyện gì phát sinh, mỗi ngày ngoại trừ tăng cường luyện binh, chế tạo vũ khí cùng giáp trụ ra, thì chờ đợi tin tức của Mã Thiên Nguyên cùng những mật thám khác.

Đám người Phượng cô cô và Nguyệt Tiểu Suất vẫn đang bí mật tinh luyện quặng, phối chế hỏa dược, gấp gáp chế tạo các loại hỏa khí.

Đồ chơi này ở đại mạc phát huy uy lực đáng sợ, đơn giản nổ cho thiết kỵ của Đột Quyết thành máu thịt bay tứ tung, quân lính tan rã, lúc này đây, để cho Uy khấu hảo hảo thưởng thức mùi vị heo quay một phen.

Bởi vì thủy sư Hán Giang di chuyển đến Hán Châu đóng giữ cho nên Uy khấu hải tặc ở Hán Châu có chút thu liễm, Uy khấu hải tặc bên Giang Châu thừa cơ đốt giết cướp bóc khắp nơi, càng thêm hung hăng ngang ngược.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.