Phong Lưu

Chương 112: Chương 112: Sườn xám






Tuy điều kiện không bằng các nàng khác, nhưng nàng cũng có ưu thế, là ưu thế mà bọn người Lôi Mị không có, hơn nữa nàng đã tận dụng hết những ưu thế này, thể hiện tất cả sức hấp dẫn mà mình có được.

Lưu lạc phong trần, nhìn thấu muôn sự trên đời, giúp nàng hiểu được tâm lý đàn ông, học được cách làm sao mê hoặc, lấy lòng đàn ông, lúc nào nên làm cái gì, vẻ mặt này nàng nắm bắt rất tốt.

Bọn người Lôi Mị đều là hoàng hoa khuê nữ, cho dù muốn riêng tư với phu quân cũng chỉ có thể lén lút, da mặt mỏng, hơn nữa có liên quan đến danh dự, mà nàng thì có thể bỏ mặc những chuyện này, thoả thích thể hiện sự ôn nhu và sức hấp dẫn thành thục độc đáo mà

một phụ nữ cần có.

Cũng giống như con người đối với sự vật mới mẻ đều hiếu kỳ, đến khi thấy nhiều rồi, thời gian qua lâu, cảm giác mới mẻ đã không còn, cảm thấy như trước kia mới tốt.

Những điều này thì bọn người Lôi Mị không có, cũng chính là ưu thế của nàng, là lòng tin cuối cùng của nàng.

- Trong đầu huynh ấy rốt cuộc còn có bao nhiêu cách nghĩ thần bí mới mẻ?

Đường Nhu dường như đang lẩm bẩm, lại dường như nói với hai người, khuôn mặt bình tĩnh như nước thoáng có chút kích động.

- Đúng vậy, rốt cuộc huynh ấy có bao nhiêu lời nói và hành động kinh người?

Vẻ hiếu kỳ trên mặt Lôi Mị không thua gì Đường Nhu:

- Ài, ta phát giác ra rằng ta càng lúc càng không hiểu huynh ấy...

- Ừm, huynh ấy có rất nhiều thần bí, thực sự làm cho người ta càng ngày càng khó lý giải.

Đường Nhu gật đầu coi như đồng ý, thần tình trong đôi mắt đẹp cũng không bởi vì không hiểu hắn mà khổ não, ngược lại, càng cảm thấy vui sướng và ái mộ nồng đậm.

Khoé môi Kha Vân Tiên giật giật, tựa hồ muốn nói gì đó, sau đó lại ngặm chặt miệng không nói.

Người không vì mình, trời tru đất diệt, nàng có tư tâm cũng rất bình thường.



Tin tức danh thương Liễu Phi Dương ở Thanh Châu tuyên bố phá sản đóng cửa và thất tung cũng không tạo thành đả kích đối với Ngọc phủ, ngược lại, trên dưới Ngọc phủ đoàn kết chưa từng có, vô cùng hăng hái.

Kỳ thực, lúc đầu khi tin tức bất lợi truyền đến, tiểu thư hạ lệnh đình công, mượn rượu tiêu sầu, đã khiến cho công nhân nhà xưởng thấp thỏm bất an, nói không bị đả kích là giả.

Nhưng chỉ sau một ngày, tiểu thư lại vẫn hứng khởi hăng hái như xưa, thậm chí còn có lòng tin hơn cả trước đây, sau đó nàng công bố tin tức hợp tác với Đường công tử ở Lôi Châu khiến mọi người lần nữa tràn ngập lòng tin, vô cùng hăng hái.

Diễm vũ mà Đường công tử sáng tạo lúc đầu có thể nói là cách tân long trời lở đất chốn thanh lâu, đến nay vẫn còn khiến cho người ta phải nhắc đến một cách say sưa, mỗi ngày đều có người hâm mộ đến Lôi Châu thưởng thức vũ điệu ấy.

Sau đó hắn lại tung ra nội y gợi cảm hấp dẫn, giống như quả bom nguyên tử, làm rung động toàn bộ Đại Đường, thịnh hành trong toàn bộ giới nữ Đại Đường, ai nấy đều mô phỏng, Đường công tử thần bí đã thành đề tài không thể thiếu của thiếu nữ khuê phòng Đại Đường.

“Đại Đường tin tức báo” phát hành tại Trường An, lại một lần nữa làm rung động toàn bộ vương triều Đại Đường, hiệu quả chấn động của nó tạm thời không nói, chỉ nhìn hiệu quả và lợi ích kinh tế, lần nào không phải kiếm tiền đầy bồn đầy bát, nguồn tiền cuồn cuộn?

Đường công tử thần bí liên tiếp sáng tạo ra thần thoại trong thương giới, không chỉ được gọi là kỳ tài có tiền đồ nhất trong thương giới, hơn nữa lại là tài tử văn đàn, một khúc “Tiếu ngạo giang hồ” vẫn khiến cho người ta nói chuyện say sưa, được tán dương rộng khắp. Thơ tình mà hắn sáng tác càng được thanh niên yêu thích, tranh nhau truyền đọc và sao chép mô phỏng theo.

Xuất thân từ thế gia hào môn nơi đất Thục, lại được Lý tướng gia, người Đường Huyền Tông sủng ái tin tưởng, quyền khuynh triều dã, nhận làm con rể tương lai, chỉ

bằng vào hai chiêu bài chữ vàng sáng chói kia, cũng đủ để mang đến cho trên dưới Ngọc gia sự cổ vũ và lòng tin lớn lao.

Điều khiến bọn họ an tâm, hưng phấn, chờ mong nhất chính là tiểu thư đã nhận được mấy bảng thảo trang phục do Đường công tử đích thân thiết kế, chỉ chờ khi trang phục đặt hàng của Liễu Phi Dương hoàn công, lập tức khởi công cắt may sản xuất, tung ra thị trường với số lượng lớn.

Đường công tử thần bí hợp tác với Ngọc gia có thể lại lần nữa sáng tạo ra thần thoại trong thương giới?

Theo tin tức mà cao tầng Ngọc phủ tiết lộ, tiểu thư rất có lòng tin với hợp tác lần này, Ngọc gia chiếm bảy phần, Đường công tử chỉ chiếm ba phần mang tính tượng trưng.

Tuy đã chứng thực, Đường công tử là cô gia tương lai của tướng phủ, nhưng quan hệ giữa hắn và tiểu thư rất tốt, tốt đến nỗi có chút mờ ám, nhường lợi cho nhau cũng rất bình thường.

Dù sao, tin tức truyền ra từ nội bộ Ngọc gia, Đường công tử đã là nữ tế ngầm của Ngọc gia, chỉ còn thiếu điều kiện ở rễ trước đây của tiểu thư định ra mà thôi.

Trước đó, Đường công tử đã có hôn ước với thiên kim của tướng phủ, ngại vì quyền thế của Lý tương gia, tiểu thư hoặc là gả cho hắn làm thiếp, hoặc là kiên trì điều kiện ở rể hà khắc, nói chung ai nấy đều xôn xao.

Vụ làm ăn trang phục hợp tác với Đường công tử còn phải chờ thêm một ít ngày, phải đợi đơn hàng trang phục biết rõ lỗ vốn nhưng không thể không tiếp tục sản xuất kia hoàn thành lúc thì mới chính thức sản xuất được.

Bản thảo thiết kế trang phục thuộc về bí mật thương nghiệp, được cất giấu trong ngăn kéo ở thư phòng của tiểu thư, ngoài cửa tăng thêm hai hạ nhân bảo vệ, đủ thấy tiểu thư vô cùng coi trọng bản thảo thiết kế của Đường công tử.

Gióng trống khua chiêng cho ai nấy đều biết mà lại hết sức thần bí, kỳ thực là cái bẫy mà Đường Tiểu Đông và Ngọc Nhược Vân bày ra, đơn giản là muốn bắt tên nội gián trong Ngọc gia, lần theo dây hái quả, tìm bắt kẻ sai sử đứng phía sau.

Mồi nhử là bản thảo thiết kế trang phục có thể mang đến lợi nhuận thật lớn cho Ngọc gia, không tin tên nội gián không động tâm.

Sau nửa đêm, rốt cuộc nội gián cũng hiện hình, thì ra là nhị quản sự Vương Hữu Tài của Ngọc phủ, còn không động tới khổ hình, Vương Hữu Tài đã sợ đến hồn phi phách tán kể hết chuyện xấu xa mà toàn bộ tổ tông nhà hắn đã làm.

Lần theo dây mà hái quả, suốt đêm theo đầu mối bắt được tên tiểu thương Thân Chính Hạo mua chuộc Vương Hữu Tài đang ngủ trong ổ của mình, chỉ là tên này khá ngoan cố, uống thuốc độc tự sát, đầu mối bị gián đoạn, Đường Tiểu Đông tức giận mắng cha chửi cũng không thể làm gì hơn được.

Qua hơn mười ngày sau, Tần Thiên Bảo từ Thanh Châu trở về, không mang về chút tin tức hữu dụng nào, cả nhà hơn mười nhân khẩu của Liễu Phi Dương biến mất một cách thần bí.

Nhịn qua hơn mười ngày, nhà xưởng trang phục của Ngọc gia cuối cùng cũng hoàn thành đơn đặt hàng trang phục đúng hạn, đợi mãi đến khi hiệp ước mất đi hiệu lực, Liễu Phi Dương vốn thất tung vẫn không thấy hiện thân, có lẽ hắn đã thực sự bốc hơi khỏi nhân gian rồi.

Sau đó, trang phục mà Ngọc Nhược Vân và Đường Tiểu Đông hợp tác cũng được chính thức khởi công, nhà xưởng trang phục của Ngọc gia lại trở nên vô cùng tất bật, nhưng ai nấy cũng đều hết sức nhiệt tình.

Hiệu suất làm việc của nhà xưởng Ngọc gia khiến Đường Tiểu Đông tán thán không ngớt, chỉ trong thời gian một ngày, lô hàng mẫu thời trang đầu tiên đã ra đời.

Ngắm người mẫu thời trang đang biểu diễn trước mặt, Đường Tiểu Đông muốn cười lại không dám cười.

Cái gọi là sườn xám lại bị Ngọc Nhược Vân sửa lại, không có tay biến thành tay dài, đường xẻ chỉ chạy đến chỗ đầu gối, hơn nữa người mẫu biểu diễn lại mang giày vải đế bằng, nhìn có chút quái quái.

Mười người mẫu thời trang từ Lôi Châu mang đến đã trải qua rèn luyện lúc mặc nội y gợi cảm nên không có chút nào xấu hổ, sắc mặt biểu diễn rất tự nhiên phóng khoáng.

Kỳ thực, những cái này ở Đại Đường đã là sườn xám thời trang hạng nhất rồi, ngoại trừ lộ ra phần bắp chân, cơ bản vẫn rất bảo thủ theo y phục của thục nữ, chỉ chú ý thể hiện hết những đường cong ưu mỹ mê hoặc của phụ nữ.

Đối với hiệu quả mà người mẫu thời trang mặc vào biểu diễn, Ngọc Nhược Vân rất hài lòng, tựa hồ cũng bị người mẫu đi biểu diễn cảm nhiễm, nàng cũng thử mặc một bộ.

Tuy nhìn qua cũng có cảm giác là lạ, chỉ là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy thân hình với những đường cong tuyệt mỹ của nàng, Đường Tiểu Đông vẫn nhìn đến nỗi nuốt nước miếng ừng ực.

- Thế nào?

Ngọc Nhược Vân ở trước mặt hắn duyên dáng xoay tròn một vòng, đôi má ngọc láng mịn đỏ ửng, có vẻ rất hưng phấn.

Đường Tiểu Đông nhún vai:

- Rất đẹp, đáng tiếc...

- Đáng tiếc cái gì?

- Bị nàng sửa thành như vậy, sức hấp dẫn trong việc thể hiện thân hình phụ nữ với những đường cong mê hoặc đã giảm đi không ít.

Tay áo quá dài đã che mất cánh tay nhỏ nhắn xinh đẹp, đường xẻ tà chỉ chạy đến chân đều đã che hết đôi chân thon dài, không thể thể hiện hết được mị lực của nữ nhân, chỉ là thời cổ đại này, đây đã là cực hạn rồi, hơn nữa không có tất chân, không có giày cao gót, đùi có đẹp đến đâu cũng mất đẹp đi nhiều, quả thực rất đáng tiếc.

- Muốn chết...

Hai gò má Ngọc Nhược Vân ửng hồng, trợn mắt sẵng giọng nói:

- Cái loại mà ngươi thiết kế gần như để trần nửa người, ai dám mặc đi ra ngoài? Không bị người khác coi là yêu tinh mới là lạ!

Đường Tiểu Đông cười nhẹ:

- Vậy nàng chỉ mặc cho ta xem thôi.

Mặt của Ngọc Nhược Vân Đầy đỏ bừng, nhẹ nhàng nói:

- Nghĩ thật đẹp!

Đường Tiểu Đông xoa tay cười ha hả:

- Con người vốn luôn hướng đến phương diện tốt đẹp mà, ha ha.

Động tác và vẻ mặt của hắn rất dễ làm cho người ta liên tưởng đến phương diện này, Ngọc Nhược Vân mắc cở đến nỗi lỗ tai đều đỏ bừng, lí nhí nói:

- Ngươi... Tướng mạo xấu xa, nào có chút phong độ tài tử...

- Người không phong lưu uổng thiếu niên, hắc hắc...

- E hèm...

Hai người đắc ý quên hết mọi chuyện, chỉ lo liếc mắt đưa tình, nhất thời quên là còn có mười người mẫu thời trang phục đang ở bên cạnh.

Thấy biểu tình cổ quái, cười mà như không cười của các nàng, Ngọc Nhược Vân mắc cở ưm một tiếng, hung hăn trừng mắt Đường Tiểu Đông, mượn cớ thay y phục, vội vã rời đi.

Hơn hai tháng sau, đầu tiên để cho mười người mẫu thời trang mặc sườn xám đi biểu diễn trên đường phố, lập tức gây nên chấn động, chỉ trong nửa ngày, gần hai nghìn bộ sườn xám đã bị mấy cô gái trẻ tranh nhau mua sạch, những cô gái không tranh mua được đều để bạc lại đặt hàng, dặn dò xong xuôi thời gian lấy hàng rồi mới chịu rời đi.

Lượng tiêu thụ ngoài sức tưởng tượng đã khích lệ toàn bộ công nhân Ngọc gia, tuy các cô nàng cố gắng hết sức, nhưng từ ngày thứ hai trở đi thì không còn bộ trang phục nào đưa ra thị trường tiêu thụ, bởi vì những ngày kế tiếp, tất cả đều là kẻ có tiền tới tận cửa đặt

hàng đo may, các cô nàng không quan tâm tiền nhiều ít, chỉ cần mau chóng lấy hàng là được.

Mười ngày sau, thống kê tổng kết sơ qua, không tính hai ngàn bộ y phục may sẵn đã tiêu thụ, chỉ tính số lượng đặt hàng thì cũng đã có gần mười ngàn bộ, thành tích quả thật quá kinh người.

Dù sao, trong ngành may y phục may sẵn, Ngọc gia đông như trẩy hội, cửa hàng của các thương gia khác lại vắng vẻ chim đậu, gần như sắp phải đóng cửa.

Lượng tiêu thụ sườn xám nhiều đến kinh người, hàng nhái xuất hiện cũng nhanh đến kinh người, chỉ trong vài ngày, đầy đường đều là hàng nhái, cũng may Ngọc gia nhiều năm kinh doanh trang phục, chất lượng và uy tín đều được đảm bảo, nhãn hiệu Ngọc gia vẫn được rất nhiều người thừa nhận.

Chỉ một mẫu sườn xám mà đã kiếm được tiền nhiều như thế, cao hứng nhất chính là Ngọc Nhược Vân, hợp tác với Đường Tiểu Đông rõ ràng đã bắt đầu những ngày tháng huy hoàng cho Ngọc gia.

Kiếm tiền được nhiều đến nỗi ngủ mơ cũng phải mỉm cười, tâm tình Đường Tiểu Đông rất tốt, lần đầu tiên chủ động dẫn Đường Điềm và Lý Đằng Giao đi dạo phố.

Toàn bộ nữ giới thành Trường An đều mặc sườn xám kiểu dáng thịnh hành nhất, Đường Tiểu Đông cười hắc hắc không ngớt, Pierre Cardin có danh tiếng lợi hại hơn nữa thì cũng không hiệu quả bằng sáng tạo của hắn, hắc hắc.

Chỉ là, hắn đắc ý quá độ, nhưng khi thấy nữ nhân phía trước đi tới, cảm giác thành công khiến hắn đắc ý thiếu chút nữa đã bị hắn nôn ra hết.



Phụ nữ Đại Đường coi sự đầy đặn là đẹp, cho nên, năm nay nữ nhân đều cố sức tăng cân, khiến cho khắp đường phố đều là bà mập.

Nữ nhân trước mặt đang đi tới rất mập, không phải mập bình thường, mà cái thể tích kia chí ít cũng hơn gấp đôi Đường Tiểu Đông, tuyệt đối là trọng lượng đạt tiêu chuẩn của đô vật sumo, để cho cô ta ôm một cái, đảm bảo xương sườn sẽ kêu lên răng rắc gãy tan tành.

Sườn xám đắc ý của hắn mặc lên người cô nàng, cả người thịt mỡ lồi ra, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, Đường Tiểu Đông bị đả kích thiếu chút nữa té xỉu.

Ài, thời trang thịnh hành cũng phải coi thân hình của mình mà chọn chứ!

Hiện tại, sườn xám đã trở thành kiểu dáng trang phục chủ đạo của phụ nữa Đại Đường, đầy đường trong thành Trường An đều là sườn xám, hơn nữa đang nhanh chóng lan truyền sang khắp các nơi trong toàn quốc.

Bị người ta làm hàng nhái thì đã sớm trong dự liệu, nhưng trong nhà xưởng may của Ngọc gia mỗi ngày vẫn xếp hàng đầy những phụ nữa đến đo áo đặt may, thời gian lâu nhất cũng kéo dài đến tận ba tháng sau những cũng không ai để bụng, các cô nàng tựa hồ đều nhắm vào nhãn hiệu của Ngọc gia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.