Phong Mang

Chương 144: Chương 144: Đại tỏa sáng




Trong ba hạng này, có hai hạng là Hàn Đông đã nắm chắc.

Trong đó có hạng thứ 3, hắn tự xưng xếp thứ hai sẽ không có người dám xưng thứ nhất.

Còn chuyện nữa chính là hạng thứ nhất, phải thua!

"Tôi nói qua quy tắc thi đấu hạng thứ nhất, hai người tách ra giao lưu với ban giám khảo, nội dung triển khai quay xung quanh bộ phim này. Một mặt là khảo sát năng lực khẩu ngữ, mặt khác là khảo sát độ am hiểu kịch bản các cậu."

Lý Thượng gật gật đầu, "Đã hiểu."

Hàn Đông trái lại muốn nhảy sông tìm chết, Vương Trung Đỉnh hình như đã đưa cho mình kịch bản, để chỗ nào rồi đây?

"Hàn Đông?" Phùng Tuấn trầm mặt tiếp tục gọi một lần.

Hàn Đông rốt cục phục hồi tinh thần lại, cuống quít đáp: "Hiểu rồi, minh bạch rồi..."

Vì thế, hạng khảo sát thứ nhất chính thức bắt đầu.

Trước hết xuất hiện chính là Lý Thượng.

Quan chủ khảo đề tài đàm luận là Calne và Vương Trung Đỉnh cùng nhau thương định, một khắc trước trận đấu mới giao đến tay hắn. Calne và Lý Thượng lần đầu tiên gặp mặt, không tồn tại khả năng tiết lộ đề. Vương Trung Đỉnh ngay cả Hàn Đông cũng đề phòng, Lý Thượng lại càng không nói.

Sau khi trao đổi đề, song phương trao đổi phi thường thông thuận.

Lý Thượng vừa nhìn liền rõ chính là đã luyện trước rất nhiều, không chỉ trả lời lưu loát từng vấn đề quan chủ khảo đưa ra, hơn nữa quan điểm ngắn gọn chính xác, nửa câu dong dài trong cũng không có, cả quá trình trao đổi đều khiến cho quan chủ khảo phi thường hưởng thụ.

Ngay cả Calne còn giơ ngón tay cái lên với Lý Thượng.

Lý Thượng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đến phiên Hàn Đông lên sân khấu, lại thay đổi một đề tài đàm luận khác. Bất quá đổi hay không đổi cũng không có gì khác nhau, bởi vì lúc trước nói những cái gì hắn nghe cơ hồ đều không hiểu.

Trong số những người ở đây, thoạt nhìn bình tĩnh nhất chính là Vương Trung Đỉnh, trên thực tế căng thẳng nhất cũng là y.

Nguyên nhân thực sự khiến y căng thẳng không phải là sợ Hàn Đông đáp không được, mà là sợ Hàn Đông đối đáp trôi chảy.

Bởi vì đề thi là y và Calne cùng nhau đưa ra, y rất xác định mình không có tiết lộ đề, nếu Hàn Đông phát huy vượt xa bình thường, như vậy... các người tự hiểu.

Hàn Đông quả nhiên không có phụ kỳ vọng của Vương Trung Đỉnh.

Hàng này miệng gần như liến thoắng không ngừng, quan chủ khảo một câu hắn cũng một câu, hơn nữa đều là không liên quan gì đến nhau mà nói. Thần kỳ nhất chính là, hắn nghe không hiểu quan chủ khảo nói gì, quan chủ khảo nghe cũng không hiểu lời của hắn, hai người thế nhưng vẫn có thể trao đổi mười mấy phút đồng hồ.

Nhưng người ngồi dưới khán đài không thể nhịn, đây quả thực là hai thể loại Khúc Phong đối lập đồng thời diễn tấu.

Thẩm Sơ Hoa đã không biết bao nhiêu lần muốn tông cửa xông ra, nhưng nhìn đến mấy anh chàng đẹp trai đối diện, nàng vẫn là cố gắng nhịn xuống.

Chỉ riêng Vương Trung Đỉnh thích thú.

Quả nhiên nơi chốn nhân sinh là trường thi a!

(nơi chốn nhân sinh là trường thi: cuộc sống là trường học, chắc ý nói thất bại cũng là một loại thử nghiệm.)

Hạng này, Lý Thượng thắng đến không hề hồi hộp.

Một vài lãnh đạo lại bắt đầu xì xào bàn tán ở phía dưới.

"Còn cần phải thi tiếp nữa sao? Tôi cảm thấy kết quả đã quá rõ ràng. Coi như hạng tiếp theo Hàn Đông thắng, hạng thứ ba cũng sẽ bại bởi Lý Thiên Bang."

"Đúng đúng, tôi cảm thấy lấy Hàn Đông so cùng Lý Thiên Bang, quả thực đối với Lý Thiên Bang là vũ nhục."

"Phải rồi, bản thân tôi cảm thấy Hàn đại Tiên nhi đặc biệt đáng thương, Vương tổng làm như vậy là không phải có chút quá đáng sao?"

"..."

Phùng Tuấn phất tay ý bảo mọi người im lặng xuống.

"Sau đây chúng ta tiến hành hạng khảo sát thứ hai — phá giải mật mã."

Trước mặt Hàn Đông và Lý Thượng bày ra hai cái tủ sắt.

Vì phòng ngừa làm càn, mật mã là do nhân viên kỹ thuật tại hiện trường đặt ra. Hai người ai phá giải trước là thắng, đều không phá giải được coi như về hòa.

Lý Thượng rõ ràng thoải mái hơn so với hạng đầu tiên.

Bởi vì hắn thấy, hạng này hắn phải thua là không thể nghi ngờ.

Vì sao nói như vậy?

Bởi vì đề mục là Vương Trung Đỉnh đưa ra, nếu là y đưa ra, liền chứng minh đây là thế mạnh của Hàn Đông.

Thua hạng này đối với Lý Thượng mà nói thực sự không phải là chuyện xấu, thậm chí Hàn Đông không thắng, hắn cũng cố ý giả thua.

Bởi vì Lý Thượng hi vọng có thể tiến vào vòng thứ ba, có thể ở trước mặt danh đạo quốc tế hảo hảo trình diễn một phen thật xuất sắc. Calne là do Vương Trung Đỉnh bỏ một số tiền lớn mời tới, vai trò của hắn cao hơn những người khác. Nếu là Calne đánh nhịp trước mọi người, coi như Vương Trung Đỉnh cũng không thể không nể mặt người này.

Vì thế, Phùng Tuấn vừa hô bắt đầu, Hàn Đông kia vừa căng thẳng vừa nghiêm túc nghiên cứu cân nhắc, Lý Thượng bên này thuần túy là đang diễn trò.

Không đến ba phút, Hàn Đông đã phá giải được.

Nhưng hiện trường không ai vỗ tay, có chăng chỉ là nồng đậm nghi ngờ.

Bọn họ không nghi ngờ Hàn Đông làm càn, dù sao Vương Trung Đỉnh trấn thủ, nhân viên kỹ thuật đều là người vừa mới điều đến, loại khả năng này tính ra rất nhỏ, bọn họ chính là nghi ngờ Hàn Đông dùng đường ngang ngõ tắt.

Có một kẻ thiếu não lại dám oang oang trước mặt mọi người.

"Hàn đại Tiên nhi, ngài đây là phá giải ra hay là tính ra?"

Hàn Đông muốn mắng người, đ* ** ngươi! Cái này nếu muốn đều có thể tính ra, lão tử đã sớm không đứng ở đây!

Kẻ vừa lớn tiếng ý thức ra mình vừa nói sai, đầu đã muốn chui vào trong đũng quần rồi.

Những người khác cũng một phen thay hắn đổ mồ hôi, đương trước mặt Vương tổng nói này nói nọ mê tín, không phải muốn tìm chết sao?

Không khí hiện trường có chút căng thẳng.

Lý Thượng lập tức mở miệng giải vây, "Hạng này tôi thua rồi."

Không ngờ, Vương Trung Đỉnh lại dương tay ngắt lời.

"Vừa rồi người kia nói có lý."

Mọi người ồn ào!

Vương tổng, ngài cũng trúng pháp thuật của đại Tiên nhi rồi sao?

"Vì để loại bỏ nghi ngờ, chúng ta khảo sát lại một lần nữa, lần này bịt kín mắt hai người."

Nhị Lôi trộm liếc Vương Trung Đỉnh một cái, Vương tổng ngài xác định đây không phải là muốn khoe khoang vợ hiền của mình sao?

Vương Trung Đỉnh hạ lệnh, không ai dám dị nghị.

Vì thế, nhân viên kỹ thuật thu hồi lại thùng một lần nữa.

Lý Thượng không ngại Hàn Đông chút nào, nếu Vương Trung Đỉnh yêu cầu như vậy, chứng minh Hàn Đông quả thật có bản lĩnh này, hơn nữa năng lực mộng du của Hàn Đông hắn cũng đã lĩnh giáo qua rồi.

Hàn Đông lau mồ hôi một phen, mẹ nó mệt chết người không đền mạng a!

Rất nhanh, đợt khảo sát thứ hai bắt đầu.

Lý Thượng sau khi bị bịt kín mắt thì không khác gì người mù, vừa rồi còn có thể làm bộ làm tịch mà thử một phen, bây giờ có thể sờ đúng vị trí khóa đã là không tồi rồi.

Hàn Đông hoàn toàn ngược lại, sau khi mắt của hắn bị bịt kín, độ nhạy tư duy hình như còn mạnh hơn so với khi mở mắt. Hơn nữa hắn đã thăm dò kết cấu bên trong khóa mật mã, chưa đến hai phút đã phá giải xong.

"Bình thẩm đoàn" lúc này mới phát ra tiếng than tâm phục khẩu phục kinh hãi, không nghĩ tới đại Tiên nhi thực sự có tài như vậy.

Ngay lúc Phùng Tuấn muốn tuyên bố kết quả, lại một thanh âm không hài hòa vang lên.

"Đa phần thầy tướng số đều là người mù, bọn họ càng nhìn không thấy, lối tư duy càng linh mẫn."

Người nói chuyện là một nhân viên kỹ thuật nhỏ, cũng là fan của Lý Thượng. Về phần hắm sao lại hiểu biết về người mù như thế, vậy phải hỏi Nhị Lôi đồng chí đang đứng bên cạnh rồi.

Tính toán nhỏ trong lòng Nhị Lôi lay đến có thể vang lên, nếu Vương tổng ngài đã muốn khoe vợ, ta đây cho ngài khoe triệt để luôn.

Lời này đương nhiên bị mọi người trách móc. "Cậu thật sự là đứng nói chuyện không đau thắt lưng."

"Không quan tâm là dựa vào cái gì phá giải, có kỹ năng này liền phù hợp yêu cầu của nhân vật."

"Nếu không cậu cung cấp một phương án hoàn mỹ đi!"

Kết quả, nhân viên nhỏ kia được Nhị Lôi "ngộ đạo", quả nhiên đưa ra một phương án "Thiếu đạo đức".

"Chúng ta không nên để cho họ đoán mật mã, có thể yêu cầu bọn họ đặt ra mật mã, để cho nhân viên kỹ thuật phá giải. Người nào có thể đặt ra mật mã khiến cho nhân viên kỹ thuật không cách nào phá giải, coi như thắng. Nếu đều có thể phá giải, vậy tính là hòa."

Tất cả mọi người cảm thấy được quá khập khiễng, chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, làm sao có thể làm được loại việc yêu cầu kỹ thuật này?

Ngay cả Lý Thượng cũng thay Hàn Đông "sốt ruột", bởi vì theo qua điểm của hắn, nhãn lực và trí nhớ của Hàn Đông dù tốt, khả năng làm được cũng không cao.

Vì thế Lý Thượng tiến lên một bước, cầm lấy micro trong tay Phùng Tuấn nói: "Hạng này tôi tự nguyện nhận thua, ý tốt của người kia tôi xin nhận , nhưng tôi hi vọng đây là một trận đấu công bằng..."

"Không cần!"

Hàn Đông trực tiếp ngắt lời Lý Thượng, lại đoạt lấy micro trong tay hắn nói, "Ý tốt của cậu tôi cũng xin nhận, nhưng tôi muốn thắng phải thắng quang minh chính đại, cho nên, tôi ứng thi!"

Tất cả mọi người cảm thấy Hàn Đông là đang tìm đường chết.

Đã cho ngươi cái bậc thang thì đi xuống đi, còn cố tự đạp lên mặt mũi nữa!

Vậy thì thật tốt, ngươi nhanh chóng thua đi, chúng ta cũng đỡ phải tốn thời gian ở đây.

Phùng Tuấn hướng ánh mắt về phía Vương Trung Đỉnh ý hỏi.

Vương Trung Đỉnh còn chưa lên tiếng, Calne đã chen vào một bên mở miệng.

"Tôi phi thường phi thường muốn lĩnh giáo kỹ năng này của Hàn Đông tiên sinh, phải biết rằng phá giải mật mã là phân đoạn yêu cầu xuất hiện thường xuyên trong phần lớn phim Hollywood. Mỗi lần quay tình tiết này, nhân viên kỹ thuật đều phải chỉ dạy diễn viên động tác chính. Nếu tự diễn viên biết này cái này, vậy không còn gì tốt hơn rồi."

Nghe được Calne nói như vậy, Hàn Đông càng muốn ra tay một phen.

Vì thế, vòng thứ ba bắt đầu.

Hàn Đông cầm công cụ của nhân viên kỹ thuật lên, thao tác đem nắp trên tủ sắt mở ra, bắt đầu mân mê.

Lý Thượng ở một bên mặt đều tái rồi.

Nếu Hàn Đông hoàn thành được nhiệm vụ bất khả thi này, Calne tất phải sẽ nhìn hắn với cặp mắt khác. Lý Thượng nếu muốn hấp dẫn ánh mắt của Calne, khó khăn liền càng lớn.

Nhưng mà, Hàn Đông lại hoàn thành.

Ba tầng mật mã đổi thành bốn tầng, nhân viên kỹ thuật đều trợn tròn mắt.

Sự thật chứng minh, trả cái giá hạng nhất cũng không phải vô nghĩa. Lúc người ta chạy qua chạy lại ở đoàn phim, Hàn Đông lại buồn chán ở trong túc xá mân mê linh tinh. Nhìn qua là lãng phí thời gian, ai có thể tưởng tượng được, hắn cứ như vậy đại tỏa sáng!

Calne đạo diễn trực tiếp nhiệt tình vỗ bàn huýt sáo, hô to: "Đông Đông, I love you!" Vị bên cạnh kia còn chưa kịp vơi bớt tự hào, sắc mặt lập tức từ hồng chuyển xanh.

Phùng Tuấn tuyên bố: "Hạng thứ hai, Hàn Đông thắng!"

Hạng khảo sát thứ ba là thử diễn giả nữ.

Cụ thể biểu diễn phân đoạn ngắn: nam chính giả nữ lẻn vào trong quân địch, vừa cùng kẻ thù vui vẻ trên giường vừa dùng kỹ xảo thông minh che dấu thân phận đàn ông của mình.

Cái này yêu cầu hai người nam giả nữ.

Lý Thượng thì không cần nói, tạo hình nữ trang của hắn mọi người rõ như ban ngày.

Chủ yếu là hoá trang của Hàn Đông, mọi người thật vô năng tưởng tượng.

Hai người cùng nhau rời sảnh, đi đến phòng hóa trang.

Lý Thượng âm thầm so sánh, bởi vì hạng thứ hai Hàn Đông biểu diễn quá khoa trương, cho nên hạng này hắn không chỉ phải thắng, mà còn phải đem tất cả nổi bật cướp về.

Hàn Đông lại không để tâm, người ta ngay cả kéo khách ở trên phố cũng đã làm qua, còn e ngại chút tình huống này sao?

Bởi vì hoá trang cần thời gian nhất định, cho nên người ở bên trong bắt đầu nói chuyện phiếm.

Calne còn đang thao thao bất tuyệt khen ngợi Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh, chỉ sợ Vương Trung Đỉnh mặt chưa đủ thối.

"Tôi nghe nói anh không thích Đông Đông, tôi thật sự nghĩ không ra, Đông Đông ưu tú như vậy, anh vì cái gì không thích cậu ấy?"

"Suy nghĩ của anh quá cổ hủ rồi, tư tưởng cổ bản rồi , tôi cảm thấy anh hẳn nên thử thay đổi quan niệm của mình một chút."

"Ở trong mắt tôi, Đông Đông hóa thân của sắc đẹp, hóa thân của trí tuệ, cậu ấy ..."

Calne còn chưa nói hết câu, đột nhiên nghẹn lại, ngay sau đó hô lên một tiếng, "Oh my god!"

Mọi người theo tiếng kinh hô của hắn chuyển tầm mắt tới cửa...

Người vừa mới hóa trang xong là Lý Thượng.

Lý Thượng thân mặc một chiếc váy thêu đóa hoa tinh mỹ! Nhung tơ cùng hoa văn lóe lên sáng bóng. Đầu gắn một mũ dạ màu đen, mặt che khăn ren, tạo ra khí chất thần bí mà gợi cảm.

Mặc dù rất nhiều người cũng đã lĩnh giáo qua tạo hình nữ trang của Lý Thượng, lần thứ hai nhìn vẫn như trước bị kinh diễm.

Calne càng không ngừng quay sang Vương Trung Đỉnh hỏi: "Đây là Đông Đông sao? Là Đông Đông sao?"

Vương Trung Đỉnh không nói chuyện, Lý Thượng lập tức đến trước mặt Calne, cười tự giới thiệu: "Tôi là Lý Thiên Bang."

Calne hưng phấn mà túm tay LýThượng, hôn xuống một cái trên mu bàn tay hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.