Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Tiểu Nhung

Chương 31: Chương 31




Thuần Vu Yến vẫn chưa được gặp người chị này của Bạch Tiểu Nhung vì cô không có về nhà. Hắn cũng không tò mò lắm về người chị này của cậu, vì hắn cảm thấy Bạch Tiểu Nhung thú vị hơn nhiều.

Bạch Tuyết Vi cứ như người mẫu ảnh, mái tóc đen dài xõa tung sau vai, gương mặt sắc sảo, mắt phượng môi đỏ, trước đột sau kiều. Cô cứ như đại tỷ bá đạo vậy á, là loại hình ngự tỷ khiến cho nhiều đàn ông muốn chinh phục.

Thuần Vu Yến chỉ đơn thuần là nhìn qua rồi thôi, hắn không có hứng thú nhiều với người em mình thích, Hiên Viên Hàn muốn nhìn chằm chằm hắn thủng lỗ luôn rồi.

Bạch Tuyết Vi lãnh đạm nhìn Thuần Vu Yến một cái, gật đầu xem như chào hỏi. Trong những người nam nhân mà cô từng tiếp xúc qua, trực giác mách bảo, Thuần Vu Yến không đơn giản như vẻ ngoài của hắn.

Thuần Vu Yến còn định nói gì đó thì nghe loáng thoáng có người nghị luận Âu Dương Hoằng đánh người, mày hắn nhíu lại. Đánh Hiên Viên Dạ thì không có gì, hắn chỉ sợ liên lụy Bạch Tiểu Nhung thôi.

Thuần Vu Yến chuyển đầu, nhìn Hiên Viên Hàn: “Hiên Viên Dạ bị đánh, chúng ta qua xem đi.” Cất bước liền đi.

Hiên Viên Hàn cảnh giác hết mức nhìn hắn: “???” Liền này? Nếu là bình thường ảnh sẽ chọc ngoáy mình mấy câu mà? Sao hôm nay hiền thế? Có cần gấp gáp đi ngay vậy không?

Bạch Tuyết Vi cũng biết Hiên Viên Dạ, cô nhíu mi: “Chúng ta cũng đi xem đi.” Cô sợ Hiên Viên Dạ bị khi dễ, dù gì thằng bé cũng có chút giống em trai cô.

Bạch Tiểu Nhung nếu mà nghe được tiếng lòng của cô chắc ngu người luôn, Giống chỗ nào? Cậu nhớ mình đâu có ngu như vậy!

__

[ Chậc, miếng dưa này quá to bự đi!

 Ghê thật, còn hơn phim hành động.

 Chị đẹp kia thân hình bốc lửa quá đi!

 Tiểu Nhung kêu chị kìa!

 Tui quyết định cắm cờ trong đây luôn!

 Me too! Cứ như coi phim thần tượng.

 Toàn trai xinh gái đẹp không hà. (hít hà)]

Hai bên giằng co, thế lực ngang nhau. Người nhiều chuyện càng ngày càng đôi, đối với trận thượng này xem đến mùi ngon.

Bạch Tiểu Nhung thấy Thuần Vu Yến thì nhoẻn miệng cười muốn lại đón người nhưng thấy Bạch Tuyết Vi nhìn qua thì quải cái cong, đưa tay ôm cô. Có bà chị ở đây thì phải ôm đùi bả trước!

Thuần Vu Yến mừng hụt: “...” Thằng nhóc, có chị rồi thì quên anh em.

Bạch Tuyết Vi còn đang đôi co với Âu Dương Hoằng thì được em trai nhà mình ôm cánh tay, cô sững sờ một chút nhưng cũng không chán ghét, chỉ hơi bất ngờ.

Cô xoa nhẹ đầu chó của em trai, xúc cảm không tồi nha. Muốn lấy lòng cô để khỏi bị mắng chứ gì?

Bạch Tuyết Vi liếc nhẹ qua, nói nhỏ: “Chưa khỏi bệnh đã chạy đi chơi, lát nữa tính sổ với em.”

Bạch Tiểu Nhung khô cằn cười cười, oan quá, nếu cậu không cố gắng, mạt thế tới thì sẽ làm pháo hôi mất!

Hai nhà làm lớn chuyện lên nữa thì hôm nay sẽ không làm ăn gì được mất, nên quản sự tự mình ra mặt làm người hòa giải cho hai bên.

Âu Dương Minh Minh không phục, đôi mắt lóe lóe ác ý: “Không thì chúng ta cược ngọc đi! Ai khui ra ngọc quý nhất thì thắng, chịu không?”

Âu Dương Hoằng cũng khá tự tin với tay nghề chọn ngọc của em gái: “Sợ rồi sao? Bạch gia và Hiên Viên gia toàn mấy con rùa đen rụt cổ!”

Hiên Viên Dạ không phục: “Chơi thì chơi, ai sợ ai!” Con nhỏ Âu Dương Minh Minh đó càng nhìn càng thấy ghét, bực quá đi.

Bạch Tuyết Vi cũng cảm thấy không có vấn đề gì: “Được thôi, nếu tôi thắng, mấy người phải quỳ xuống xin lỗi em tôi.”

Chị đại đã lên tiếng, bọn Bạch Tiểu Nhung cũng không có dị nghị gì.

Quản sự đứng ra làm trọng tài cho hai bên. Âu Dương gia và Bạch gia mỗi bên chọn ra 3 nguyên thạch, dưới sự chứng kiến của nhiều người tiến hành khui ngọc.

Hai bên có 90 phút để chọn lựa.

Âu Dương gia mấy người nghe xong quy tắc, hất cái mũi lên trời đi qua một bên chọn đá.

Âu Dương Hoằng nói khẽ: “Em có mấy phần nắm chắc?”

Âu Dương Minh Minh tự tin: “Anh khỏi lo, em có tự tin. Phỉ thúy đỏ chính là em chọn ra đó.” Tuy là cô ta cướp công của Hà Thanh Trúc nhưng không có nghĩa là cô ta không hiểu gì.

Âu Dương Hoằng hài lòng, cười lạnh: “Tốt thôi, anh sẽ bắt hai chị em đó về chơi một lượt!” Gã đã để mắt tới Bạch Tuyết Vi từ lâu, em trai cô cũng ngon lắm, gã không ngại chơi cùng lúc cả 2.

__

Bạch Tiểu Nhung dẫn phân đội nhỏ nhà mình về sạp của Nạp Lan Hồng.

Nạp Lan Hồng liền vào nhà kho lấy mấy cái ghế nhựa ra cho cả đám ngồi, hắn còn thuận tay gọi nước cho cả đám.

7 người ngồi đó, tú sắc khả xan, không có vẻ gì là vội vàng.

[ Chậc chậc, muốn liếm màn hình!

Chị đại đẹp dã man, ngồi thôi cũng khí phách!

Tiểu Nhung cũng đáng yêu, nhưng tui thích đẹp trai tuấn tú cơ!

Nhan sắc ở vị diện của Nhung Nhung đúng là không tầm thường!

Không nói nhiều, liếm liếm!]

Hiên Viên Hàn mở hàng câu chuyện: “Em bị đánh? Tại sao?” Thằng nhỏ có hơi bốc đồng nhưng ít khi lo chuyện bao đồng.

Đề này Bạch Tiểu Nhung biết làm nè!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.