Ngày hôm sau vốn dĩ đã sắp xếp sẽ đưa Giang Noãn Chanh đến trải nghiệm nhà hàng mới mở trong khách sạn gần Lệ thị, thế nhưng hắn lại thất hứa, đây cũng lần đầu tiên Lệ Mạc Tây chủ động huỷ kèo với Giang Noãn Chanh. Cô biết Lệ Mạc Tây rất bận nên cũng không nói gì, qua điện thoại chỉ dặn dò hắn nhớ ăn uống đầy đủ.
Trùng hợp vừa cúp điện thoại với Lệ Mạc Tây, Kiều Xảo hẹn cô đến chơi, nói rằng Kiều Trọng rất nhớ cô, muốn được gặp cô. Giang Noãn Chanh thấy bản thân không có lịch trình nên rất nhanh đã đồng ý. Cô sửa soạn một chút, đến cửa hàng đồ chơi của trẻ nhỏ, mua tặng Kiều Trọng vài món. Chính Giang Noãn Chanh cũng rất thích cậu nhóc này.
Bên này, xe của Lệ Mạc Tây đã đến khách sạn A. Thực tế, hắn huỷ hẹn với Giang Noãn Chanh không phải vì chuyện công việc mà vì hắn đến gặp nhà họ Hàn. Hàn Thiên Nhã nói rằng ba mẹ cô ta đã về nước, muốn được gặp hắn. Cũng coi như nhân cuộc gặp gỡ này, Lệ Mạc Tây đưa ra lời giải đáp vì sao hắn lại không đến lễ đính hôn, cũng bóc trần cảm giác hắn đối với con gái của bọn họ.
Nguyên Bảo dừng xe trước cổng khách sạn. Hắn biết cuộc gặp gỡ này Lệ Mạc Tây không nói với Giang Noãn Chanh. Chỉ là trong lòng Nguyên Bảo thấy làm vậy không đúng lắm. Dù hắn không có kinh nghiệm yêu đương như Nguyên Bảo biết, che giấu người phụ nữ mình yêu là chuyện không đúng.
“Lệ tổng, anh thật sự không tính nói chuyện này với Giang tiểu thư sao?” Thông qua kính chiếu hậu, Nguyên Bảo nhìn thấy gương mặt trầm ngâm của Lệ Mạc Tây, dường như hắn cũng đang tính toán có nên nói với Giang Noãn Chanh hay không.
Lệ Mạc Tây nhìn hắn, lắc đầu: “Không nói. Cậu cũng đừng nhiều lời!”
Chuyện bên trường học của cô, Lệ Mạc Tây đã đứng ra giải quyết. Nhưng hắn không muốn cô biết chuyện này nên đã bảo trường hợp cứ theo quy định mà công bố kết quả với Giang Noãn Chanh. Nên hiện tại tâm trạng cô rất rối, hắn không nên làm phiền cô. Quan trọng hơn, Lệ Mạc Tây không muốn cô hiểu nhầm quan hệ của hắn và Hàn Thiên Nhã. Hắn biết cô không có thiện cảm với cô ta.
Nói xong, Lệ Mạc Tây xuống xe, đi thẳng vào trong khách sạn. Mà đúng lúc này, xe của Kiều Xảo cũng dừng trước cửa.
[... ]
Lệ Mạc Tây đi người không đến gặp người nhà họ Hàn. Hắn tới, ba mẹ Hàn Thiên Nhã đã tới đủ, họ đang trò chuyện với Hàn Thiên Nhã. Nhà hàng này là không gian mở, nên không có phòng riêng. Bọn họ ngồi ngay bàn gần với cửa sổ sát sàn, cũng là bàn có view đẹp nhất trong khách sạn.
Khách sạn A không chỉ nổi tiếng là khách sạn có thiết kế phòng nổi tiếng nhất thành phố Thương Hoa mà còn là khách sạn với gu ẩm thực tuyệt mĩ. Trong khách sạn có tổng cộng năm nhà hàng với sáu gu ẩm thực khác nhau: Trung, Việt, Anh, Pháp, Mỹ, Nhật. Nhà hàng bọn họ đang vào là nhà hàng thuần Việt.
“Tiểu Tây đã đến rồi!” Ba Hàn vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Lệ Mạc Tây. Nhớ tới việc hắn không xuất hiện trong lễ đính hôn, hại con gái ông mất mặt, ba Hàn lại không vui. Tuy rằng Lệ Mạc Tây đã là con rể mà ông nhắm trúng từ lâu nhưng hành động này của hắn khiến ông rất thất vọng.
“Bác trai, bác gái, hai người mới về nước ạ!” Trên bàn ăn chỉ còn duy nhất một chiếc ghế trống bên cạnh Hàn Thiên Nhã. Lệ Mạc Tây hơi nhíu mày, sau đó vẫn ngồi ngay bên cạnh cô ta. Hắn không trốn tránh, nhìn thẳng vào ánh mắt ba Hàn và mẹ Hàn. Đọc thêm nhiề