Phù Thiên Ký

Chương 194: Chương 194: Huyết Long Kiếm Đấu Long Tượng Thiên Công




Cảm nhận được khí tức trên thanh đao của Tiểu Bá Vương đã biến đổi, Vương Lâm nào dám chần chừ, vội đem toàn bộ thủ đoạn lấy ra.

“Phốc!”.

Phun ra hai ngụm tinh huyết, hắn kết một pháp quyết kỳ lạ, hô khẽ:

“Biến”.

“Ong!”.

Ngay khi tiếng hô vừa dứt, trước mặt hắn, hai thanh kiếm vốn đang lơ lửng giữa không trung bỗng bất ngờ đại phóng linh quang, tiếp đó thì hóa thành hai con bạch giao với đôi mắt đỏ ngầu hung lệ.

Cũng chính lúc này, đại đao của Tiểu Bá Vương chém ra.

Một đao ảnh to lớn lao tới!

“Đi!”.

“Rống!”.

“Rống!”.

Chẳng chút trì trệ, đao ảnh và giao long chạm nhau.

Trái với tưởng tượng, hoàn toàn không có một âm thanh nào vang lên cả. Nếu có thì cũng chỉ là một đường đao đang lao thẳng tới chỗ của Vương Lâm mà thôi.

Đúng vậy. Là đao ảnh của Tiểu Bá Vương. Nó đã đến. Nó đã xuyên qua người hai con giao long kia!

Mà không, thật ra thì không phải hai mà là ba. Ngoài hai con bạch giao thì chính bản thân Vương Lâm cũng vừa bị đao ảnh xuyên qua.



“Bịch”.

Qua vài giây bất động, cả người Vương Lâm ngã xuống.

Hắn đã bại. Triệt để.

“Phi Yến, xuống mang hắn lên đi”.

“Vâng”.

Chuyển ánh mắt lên người Tiểu Bá Vương, Bách Lý Tiểu Băng âm thầm cảm khái:

“Vạn Kiếm Môn đã xuất ra một con quái vật rồi”.



Chỗ của Thần Đao Môn.

“Tiểu Điệp, thấy thế nào?”.

“Rất mạnh”.

“So với ngươi thì sao?”.

“Phải đánh mới biết. Hắn vẫn còn ẩn giấu rất nhiều”.



Yêu Tông.

“Hắn lợi hại thật”.

Liếc qua Tiểu Đinh Đang – người vừa lên tiếng, Lăng Mị bĩu môi:

“Ngươi chỉ là một tên Linh châu cảnh hạ đẳng, biết cái gì mà lợi với hại chứ”.

“Ta cảm nhận được”.

“Hắn cũng không phải yêu thú, ngươi cảm cái gì?”.

Trong lòng bất mãn, Tiểu Đinh Đang chẳng thèm nói chuyện với Lăng Mị nữa.

Cũng không biết nghĩ gì, cô bé bỗng liếc sang Vương Tuyết Nghi ở phía bên kia, môi bất giác bặm chặt.





Dưới đài, thân ảnh Lôi Thiên Hà một lần nữa đáp xuống.

Vẫn cái giọng đều đều, hắn công bố:

“Trận chiến thứ hai: Cao Bá của Vạn Kiếm Môn thắng”.

“Tiếp theo, trận thứ ba: Lâm Đại Vỹ của Minh Đạo Các đấu Công Tôn Tiểu Điệp của Thần Đao Môn. Mời thượng đài”.



“Đến phiên ta rồi”.

Xếp lại quạt, Công Tôn Tiểu Điệp phi thân bay xuống đài, động tác phải gọi là vô cùng nhẹ nhàng phiêu dật.

Trong khi đó, hoàn toàn đối lập, Lâm Đại Vỹ - đối thủ của hắn – lại như một tảng đá thô kệch nặng nề nhảy xuống.

Không sai. Đích xác đúng là Lâm Đại Vỹ đã nhảy. Theo kiểu một gã phàm nhân nhảy từ trên cây xuống đất, chẳng một chút linh lực thân pháp nào cả.

Giọng ồm ồm, Lâm Đại Vỹ nâng hai cánh tay to lớn của mình đặt ngang ngực, hướng Công Tôn Tiểu Điệp nở một nụ cười hiền lành:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.