Phù Thiên Ký

Chương 73: Chương 73: Nữ Nhân Và Heo




Ta muốn làm gì?

Vương Chi lắc đầu: “Ta đâu có muốn làm gì“.

“Ngươi... ngươi là ai?“. - Cô gái hỏi tiếp, giọng vẫn chưa hết khẩn trương.

“Ta là Vương Chi“. - Vương Chi đáp. Mắt thấy nàng còn sợ hãi, hắn trấn an: “Ngươi đừng lo lắng. Ta không có làm hại ngươi đâu“.

Chỉ xuống một tảng đá gần đó, hắn bảo: “Lúc nãy ta thấy ngươi nằm bất tỉnh dưới kia nên đã bế lên đây“.

Được Vương Chi giải thích tường tận, lúc này cô gái mới dần bình tĩnh lại. Đưa mắt nhìn qua thân thể mình một lượt, sau khi đã chắc chắn bản thân vẫn hoàn hảo, nàng hơi ngại ngùng lên tiếng:

“Đạo hữu, xin lỗi ngươi. Lúc nãy ta tưởng ngươi là...“.

“Ngươi tưởng ta là cái gì?“.

“Ta tưởng... ta tưởng đạo hữu là người xấu“.

“Bộ ta giống người xấu lắm sao?“.

“Ý ta không phải vậy“. - Cô gái vội giải thích - “Chỉ là khi nãy ta vừa tỉnh lại thì thấy đạo hữu kề sát bên cho nên mới...“.

“Được rồi, ta cũng chỉ nói vậy thôi, ngươi không cần phải khẩn trương“. Nhìn y phục bị nhuộm đỏ trên người cô gái, hắn quan tâm hỏi: “Ngươi vẫn ổn đấy chứ?“.

“Ta... ta vẫn ổn... khục khục...“.

“Xem ngươi kìa. Vậy mà bảo là ổn. Cũng chẳng biết ngươi bị ai đánh thành như thế nữa“.

Thần niệm khẽ động, trên tay Vương Chi lập tức xuất hiện một chiếc lọ nhỏ. Hắn đem nắp lọ mở ra, lấy một viên đan dược màu vàng đưa cho nàng, miệng bảo:

“Cho ngươi đấy“.

“Đây là...“.

“Uống đi, chữa trị nội thương rất hiệu quả“.

Sau một thoáng do dự, cuối cùng cô gái cũng đem viên đan dược kia cho vào miệng.

“Thấy thế nào?“.

“Ừm, cảm giác... cảm giác rất tốt“.

Nghe vậy, Vương Chi thầm nói: “Đan dược của trưởng lão đưa mà không tốt sao được. Nếu không phải thấy ngươi tội nghiệp thì còn lâu ta mới cho“.

Liếc qua chiếc lọ nhỏ trong tay, Vương Chi không khỏi có chút tiếc nuối.

“Coi như ta làm người tốt một lần đi“.

Cất chiếc lọ vào lại không gian giới chỉ, hắn hướng cô gái hỏi:

“Ngươi tên gì? Thuộc môn phái nào? Ngươi đến đây một mình hả? Tại sao lại bị thương?...“.

Trước những câu hỏi đồn dập của Vương Chi, cô gái nhất thời chẳng biết phải trả lời từ đâu. Trầm mặc một lúc, nàng mới đáp:

“Tiểu nữ là Nhược Hy, không môn không phái. Sở dĩ tiểu nữ một thân một mình tiến vào Mê Linh Chi Địa này là bởi muốn tìm kiếm một ít vận may, mong có thể đề thăng tốc độ tu luyện lên một chút. Nào ngờ, vận may chưa thấy đâu thì xui xẻo đã ập tới, tiểu nữ đụng phải một con Trư yêu hung hãn có thực lực tương đương tu sĩ Linh tuyền cảnh hậu kỳ, bị nó đả thương... Khục khục... Cũng may... cũng may là trên người tiểu nữ có mang theo một tấm Tật Phong Phù nên mới chạy thoát được... Khục khục...“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.