Phương Hoa Tuyệt Đại

Chương 63: Chương 63: Đế quốc hoa hồng (18)




Edit & Beta: La Quý Đường.


---------------------------------------------------------------------------------

Chó?

Cấp dưới nhìn đồ án điêu khắc gồ ghề, lại nhìn Augustus thần sắc nghiệm túc hồn nhiên không giống đang nói giỡn, nhịn xuống ý định biện luận, bước đi nặng nề mà ra cửa.

Augustus khép bức màn lại, chọn ra các nhà truyền thông lớn mới vừa công bố ảnh chụp của Sở Từ, dựa vào lưng ghế, nheo đôi mắt lại nhìn nửa ngày.

Một năm không gặp, chủ nhân của hắn đích xác có biến hoá rất lớn

Ảnh chụp là do người chụp, bối cảnh mơ hồ, chỉ có Sở Từ một người rõ ràng có được độ rõ nét nhất. Cậu nghiêng mặt, tựa hồ đang nhìn ai, đuôi mắt bị hắn hôn qua vô số lần hơi hơi cong, đôi mắt màu đen tụ lại ánh sáng lộng lẫy nhất trong yến hội, như ngọn lửa thiêu đốt.

Tóc dài đen linh hoạt, Augustus đem ảnh chụp chuyển thành hình thức lập thể, vươn tay muốn sờ sờ xúc cảm của nó, nhưng mà cũng chỉ có thể sờ đến ánh sáng nhỏ vụn phù phiếm.

Augustus rũ mắt, nhìn tay mình rỗng tuếch.

Qua hồi lâu, hắn ấn xuống thông báo, lần này, hắn liên hệ chính là tham mưu trưởng của quân đoàn.

"Tôi muốn đi Đồ Lan một chuyến, quân đoàn tạm thời từ cậu toàn quyền tiếp quản."

Tham mưu trưởng: "A?"

Không đợi hắn ta hỏi rõ ràng, Augustus trực tiếp ngắt thông báo.

Tham mưu trưởng Lance: "......"

Hắn ta thật là chịu đủ tính độc đoán của Augustus rồi đấy. Không ai, trên thế giới này thật sự không có ai có thể trị hắn sao?

Từ từ, Đồ Lan còn không phải là nơi người kia ở sao, lão đại của hắn ta là người bị người kia đuổi ra, thật sự còn có thể trở về sao?

Lance nhìn chằm chằm cấp dưới mới vừa lấy tấm gỗ nghe nói là huy chương của quân đoàn, lâm vào trầm tư.

Yến hội kết thúc, La An cầm mũ, hốt hoảng mà đi đến trước mặt vào vị quân đoàn trưởng của Sở gia.

Cũng không thể xem như hắn ta đi tìm, trên thực tế, khi hắn ta từ phòng hội nghị đi ra. Lý Tra xem xét đến cái mũ trên đỉnh đầu của hắn ta, chủ động vây quanh lại.

Lý Tra không khiêu khích, gia chủ sẽ không dễ dàng đem đồ vật của cậu đưa cho người khác, quả nhiên, nghe xong ý đồ đến của La An, Lý Tra lộ ra nụ cười hiểu rõ, vỗ vỗ bả vai La An: "Được, chúng tôi sẽ giúp cậu, không cần lo lắng."

La An do dự, khi Sở Từ rời đi nói câu kia làm hắn ta phi thường nghi hoặc khó hiểu, hắn ta muốn biết đáp án, nhưng khi ở trước mặt những người này, hắn lại bỗng nhiên cảm thấy, vẫn là đừng hỏi ra miệng là tốt nhất.

"Cậu còn đụng phải việc gì khó khăn nữa không?" Lý Tra thấy biểu tình hắn ta biến ảo không ngừng, săn sóc hỏi.

"Không, không có." La An lắc lắc đầu.

Vài vị quân đoàn trưởng hiệu suất làm việc rất cao, yến hội đêm đó, bọn họ coi như trước mặt truyền thông, tuyên bố tin tức cùng La An quân đoàn Tái Đức Lâm Tư kết liên minh.

"Vì để chúng tôi cùng Tái Đức Lâm Tư kết liên minh càng thêm kiên cố, chúng tôi sẽ đi trước Tái Đức Lâm Tư, tổ chức một trận quân đoàn thi đấu, đương nhiên, hữu nghị là trên hết."

Làm trò trên màn ảnh, Lý Tra cười đến thuần lương vô hại.

Nhưng thủ lĩnh Bell cùng La An đang tranh đấu tinh cầu tài nguyên lại hung hăng quăng vỡ cây bút máy trong tay: "Có cái rắm! Bọn họ cùng thứ nhỏ bé như Tái Đức Lâm Tư có thể có tình nghĩa gì! Còn không phải tên phế vật La An kia bám được đùi của bọn họ à! Một đám phế vật như Tái Đức Lâm Tư cũng không biết xấu hổ mà gọi là quân đoàn? Lại thi đấu? Còn không phải là vì cho tôi xem sao?!"

Phó trưởng quan của Bell hỏi: "Nếu bọn họ bám được Sở gia...... Vậy viên tinh cầu tài nguyên kia, chúng ta còn muốn hay không?"

Thủ lĩnh âm trầm mà nhìn chằm chằm bút máy trên mặt đất bị ném thành hai nửa: "Muốn? Lấy cái gì muốn, cậu muốn cùng tên điên Sở Từ đoạt đồ đúng không?"

"Được, tôi hiểu rồi."

Ngực thủ lĩnh Bell kịch liệt phập phồng, nói rõ là tức tới cực điểm: "Một tinh cầu tài nguyên, cho liền cho. Nhưng thù này, tôi không thể quên."

Phó quan không nói gì, chỉ là nhìn về bên ngoài cửa sổ.

"Tôi nếu nhớ không lầm, con trai lớn của tôi cực kỳ mê đắm Sở gia chủ." Bell thủ lĩnh bỗng nhiên nói: "Ngày mai, liền đem nó mang ra để gặp trưởng bối đi."

Phó quan cả kinh.

Con trai lớn của thủ lĩnh, đối với Sở Từ mê say đã hoàn toàn vượt qua phạm trù của người bình thường, căn bản chính là biến thái, mà hắn ta lại là một tên Alpha thân hình cường tráng, lực lớn vô cùng, nếu là hắn ta đối với Sở Từ làm chút gì, tên Omega thoạt nhìn nhu nhược kia căn bản phản kháng không được.

Thủ lĩnh biết tật xấu của con trai lớn ông ta, vẫn luôn chèn ép hắn ta không cho hắn ta xuất hiện trước mặt người khác, hiện giờ đem hắn ta kêu ra tới......

Phó quan nhịn không được hỏi: "Làm vậy có thể hay không quá lỗ mãng, vài vị quân đoàn trưởng của Sở gia cũng ở đây, bọn họ cũng không phải là dễ chọc."

"Sợ cái gì," thủ lĩnh Bell mí mắt híp híp lại: "Ngày mai để cho bọn họ tách ra là được rồi. Chờ gạo nấu thành cơm, chúng ta cùng Sở gia phỏng chừng chính là thông gia, người một nhà còn có thể nháo ra chuyện sao?"

Ông ta dừng một chút, lại khinh miệt mà bổ sung một câu: "Bất quá là một tên Omega."

Hội nghị ngày đầu tiên là thảo luận công việc liên minh, ngày hôm sau còn lại là giải trí thuần túy, vì làm nhóm khách quý đường xa đến đây có thể tạm thời dỡ xuống gánh nặng, chơi đến vui vẻ, liên minh chuẩn bị hai chiếc du thuyền, chơi thi đấu trên biển mới nổi gần đây.

Tất cả các tân khách chia làm hai đội, đội tự rút thăm quyết định, không biết có phải hay không vận khí không tốt lắm, Sở gia với vài vị quân đoàn trưởng không có một ai cùng gia chủ của bọn họ phân cùng nhau.

Nhưng đối với một đám người thầm thích Sở Từ lại vừa lúc cùng cậu một đội mà nói, đây là một cơ hội phi thường tốt. Trong lúc nhất thời, hai đội trao đổi ánh mắt thiên biến vạn hóa, chỉ có Sở Từ không để bụng, cậu lười biếng mà liếc mắt nhìn thủ lĩnh Bell một cái, xoay người bước lên du thuyền.

Phó quan bị cái liếc mắt này của cậu nhìn một cái thẳng run run: "Cậu ta có phải hay không phát hiện ra cái gì?"

Thủ lĩnh Bell hận sắt không thành thép mà một phát đập đầu cậu ta: "Loại chuyện này là do vận khí, cùng chúng ta có quan hệ gì, cậu sợ cái rắm."

Nhưng mà, người đã tách ra, hướng phát triển lại không bằng sở liệu của bọn họ.

Một đám người mới vừa tiến vào khoang thuyền, đã bị cánh truyền thống về mặt bực dọc do chờ đợi lâu ngày. Bell thủ lĩnh nhìn nhóm truyền thông khiêng camera, trong lòng mãnh liệt đập.

"Sao lại thế này? Vì sao đám truyền thống này cũng theo kịp?!"

Có người hảo tâm mà giải thích thắc mắc cho ông ta: "À, cái này, là buổi sáng hôm nay Sở gia chủ đề nghị, nói nếu là chơi, có thể mời truyền thông quay lại một chút quá trình chúng ta chơi, lúc sau cũng lấy ra ngoài làm tuyên truyền."

Chân của thủ lĩnh Bell mềm nhũn, bắt lấy tay phó quan mới không té ngã trên mặt đất: "Không xong."

Ông ta thấp giọng nói: "Cậu mau đi ngăn con trai tôi lại, đừng để cho tên ngu xuẩn này xuất hiện."

Nhưng đã không còn kịp rồi.

Nghe được tiếng người, con trai lớn của thủ lĩnh Bell tức khắc hưng phấn lên, hắn ta si mê Sở Từ hồi lâu, thậm chí mất rất nhiều tiền mới có được một sợi tóc của Sở Từ, thu thập tất cả thứ đồ có thể thu thập mà Sở Từ đã sờ qua. Hiện giờ người bản thân tha thiết mơ ước đang ở trên thuyền, hắn ta sao có thể nhịn được, lập tức đá văng cửa phòng, từ khoang nghỉ ngơi đi ra.

Vừa thấy thân ảnh của Sở Từ, hắn ta rốt cuộc không rảnh lo những người khác, thở hổn hển đi qua: "Sở...... Sở Từ......"

Hắn ta phấn khởi quá độ, trong mắt bò lên màu đỏ tươi, ngữ khí đều trở nên thần kinh, như là tên sát nhân biến thái.

Sở Từ lộ ra thần sắc kinh ngạc, còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị hắn ta một phen nắm lấy, để ở trên tường. Alpha cao lớn cường tráng cúi đầu, tiến đến sau cổ cậu, hít lấy hơi thở tin tức tố hoa hồng Omega ngọt mềm: "Tôi rất thích em, rất thích rất thích, để tôi đánh dấu em đi...... Tôi nhịn không được......"

Tất cả mọi người bị một màn trước mắt này dọa cho choáng váng, một lát sau, mọi người mới hét lên, tin tức tố Alpha sắp sửa vào kỳ động dục bạo liệt lại khủng bố, làm tất cả Alpha ở đây đều cảm giác được khó chịu mãnh liệt "Người đâu! Mau đem tên này kéo đi! Đây là con chó hoang từ đâu ra!"

Sở Từ vẫn không nhúc nhích, giống như đã bị kinh hách, cậu buông đầu xuống, không ai có thể thấy vẻ mặt của cậu.

Alpha khống chế cậu cũng rất buồn rầu, hắn ta hưng phấn đến háng đều sắp nổ rồi, nhưng mà vô luận như thế nào cũng không có biện pháp đánh dấu Omega dụ dỗ hắn ta, giữa hai người như là cách một tầng lá chắn nhìn không thấy, hắn ta táo bạo mà thật mạnh đấm một cái lên tường, vách tường kiên cố tức khắc bị hắn ta đấm ra một cái hố to.

Ngay khi hắn ta muốn trực tiếp đem Sở Từ kéo vào phòng, những người khác tỉnh ngộ lại lập tức phẫn nộ, một đám người xông tới trực tiếp đem hắn ta kéo ra, quăng ngã trên mặt đất, trong đó có một người Alpha tuổi trẻ khí thịnh hung hăng giơ một chân, đá vào hạ bộ của hắn ta: "Mẹ nó con chó điên này từ đâu ra? Cư nhiên dám chạm vào Sở gia chủ, còn dám đối với ngài ấy động dục, tao mẹ nó đạp nát anh em của mày, để mày lại động dục thử xem!"

Hiện trường một mảnh hỗn loạn, thủ lĩnh Bell suýt nữa ngất xỉu, mà trên thuyền phát sinh hết thảy, đều bị truyền thông quên tắt camera chính xác truyền đến trước mặt người xem.

Không ngoài dự kiến, Tinh Võng lập tức nổ tung.

[ Tên Alpha kia cư nhiên dám đối với tình nhân trong mộng của tôi vô lễ như vậy! Thằng đó đáng chết! ]

[ Hắn ta cư nhiên cứng, ôi trời. Alpha thật là làm người ta buồn nôn! Đời này của tôi đều không muốn nhìn thấy Alpha! ]

[ Cái tên Alpha kia...... Rất quen, hắn ta không phải con trai lớn của thủ lĩnh Bell sao? ]

[ Thủ lĩnh Bell khi nào có một đứa con trai lớn như vậy? ]

[ Có đấy, nhưng là hắn ta rất ít xuất hiện ở trước mặt người khác, cho nên mọi người đều không biết. Tôi cũng là cư dân của Bell, ngẫu nhiên gặp qua một lần mới biết được, không nói nữa, tôi sợ. ]

Augustus tạm dừng phát sóng trực tiếp trên mạng, hình ảnh dừng lại ở chỗ trên cổ tay Sở Từ bị nắm ra một vòng tím đậm. Hắn nhìn bình luận không ngừng quay cuồng, bỗng nhiên rũ mí mắt xuống, thấp thấp cười một tiếng.

Chỉ là không có ai sẽ cho rằng nụ cười này của hắn chính là thuần tuý chỉ là nụ cười, nói là cười, càng không bằng nói là dựa vào tiếng cười, để che giấu sát ý đáng sợ kia. . Đam Mỹ H Văn

Tinh hạm thay đổi phương hướng, cùng Đồ Lan càng ngày càng xa.

Mà đại điểm mới đáp xuống, rõ ràng là tinh cầu Bell.

Kế hoạch vỡ lớn, thủ lĩnh Bell căn bản không dám tiếp tục ở lại, sợ đám sứ giả hộ hoa của Sở Từ đem ông ta xé thành mảnh nhỏ. Suốt đêm mang theo đứa con trai không nên thân trở lại tổng bộ của Bell.

Anh em của con trai ông ta đều bị dẫm nát, dọc theo đường đi kêu rên không ngừng, ông ta nghe được phiền không chịu được, một hồi về đến nhà, không nói hai lời, đem con trai lớn ném vào bệnh viện, lại không liếc mắt nhìn cái tên phế vật này thêm một lần.

Nếu không phải sợ nhà mẹ đẻ bên vợ tìm ông ta gây phiền toái, ông ta thật muốn đem cái tên ngu này trực tiếp ném vào vũ trụ, để hắn ta tự sinh tự diệt.

Tới nhà, ông ta vẫn như cũ nghĩ mà sợ, tim đập đến nhanh chóng, nếu là con trai lớn của ông ta thật sự làm trò trước mặt nhiều người như vậy đem Sở Từ đánh dấu, ông ta tuyệt đối không có khả năng sẽ trở về.

Ông ta vô luận như thế nào cũng ngồi không yên, cuối cùng vẫn là quyết định ra cửa tìm nhóm tình nhân của ông ta giảm bớt một chút loại cảm giác sợ hãi muốn mệnh này.

Tinh cầu Bell ban đêm tới nhanh chóng.

Tên Alpha bị thương nằm ở trên giường bệnh, hữu khí vô lực mà kêu: "Nước...... Tôi muốn uống nước...... Người đâu, đều chết đâu hết rồi?"

Không có ai đáp lại hắn ta, bóng người trong bệnh viện đột nhiên biến mất, an tĩnh đến đáng sợ.

Hắn ta đột nhiên sợ hãi, âm thanh kêu càng lúc càng lớn, không biết qua bao lâu, hắn ta nghe được tiếng bước chân của một người.

Tiếng bước chân kia nghe không nhanh không chậm, trầm ổn cực kỳ.

Nhưng mà, càng trầm ổn, hắn ta ngược lại càng sợ, bản năng sợ hãi làm hắn ta có trực giác rằng người tới không phải là người tốt gì.

Cửa phòng bị người khác nhẹ nhàng đẩy ra, một người đàn ông thân hình cao dài đĩnh bạt đi đến.

Nam nhân mặc áo sơmi, ống tay áo thoả đáng mà xắn tới vị trí khuỷu tay, lộ ra cơ bắp cánh tay đường cong rõ ràng, mạch máu màu xanh lá hơi hơi nổi lên, thoạt nhìn sạch sẽ mạnh mẽ.

Hắn đi đến trước giường bệnh, cúi đầu: "Martin · Bell?"

Alpha nhìn thấy đôi mắt màu xám của hắn, kinh hoảng mà từ giường bệnh lăn xuống: "...... Augustus?"

Hắn ta nằm mơ cũng sẽ không quên người nam nhân này! Cái tên đã từng cùng Sở Từ ở bên nhau!

Hắn sao sẽ đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?!

Nghĩ đến chính mình lúc trước đối với Sở Từ làm chuyện gì, hắn ta càng thêm sợ hãi, té ngã lộn nhào mà muốn chạy trốn, hắn ta bò hướng cửa phòng, mà cái tên nam nhân đáng giận kia không chỉ không ngăn cản, còn rất thú vị mà nhìn hắn ta giống một con côn trùng mà giãy giụa trên mặt đất

Ở thời khắc hắn ta sắp bò đến cửa phòng. Augustus lại không vội không chậm mà đi tới, đóng cửa lại.

"Ai cho mày ra ngoài?"

"Nơi này là bệnh viện nhà tao! Tao muốn đi đâu thì đi đó! Mày lại ở chỗ này, tao liền phải gọi người tới!"

"À......"

Augustus ý vị thâm trường mà thở thật dài một cái, thấp thấp cười rộ lên: "Mày đều chạm vào ngài ấy mà?"

Hắn cúi người, giống như xách một bao rác rưởi, nhẹ nhàng xách lên tên Alpha cường tráng này, ném vào buồng vệ sinh trong phòng bệnh.

Hắn vặn vòi hoa sen ra, đem tên Alpha cả người xối ướt, tiếp theo, hắn từ túi áo lấy ra một cây dao.

"Tao đã từng thề," Augustus dùng đoạn dây của vòi hoa sen, gắt gao trói chặt đôi tay Alpha. Sau đó, hắn rũ mắt xuống, dùng thanh dao vỗ vỗ mặt tên Alpha: "Ai dám chạm vào ngài ấy một chút, tao đều sẽ lấy mạng kia người kia."

Martin tròng mắt trừng lớn, cơ hồ muốn lòi ra ngoài, sắc mặt nghẹn thành màu đỏ tím "Không...... Tao không có......"

"Suỵt." Augustus giơ ngón trỏ lên, đặt ở bên môi, làm một tư thế im tiếng: "Đừng nói chuyện, để tao ngẫm lại. Mày trước chạm vào tay ngài ấy, đúng không?"

Trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng kêu tê tâm liệt phế đến thảm thiết, nhưng mà không ai nghe được.

Khi Augustus từ trong phòng ra tới, áo sơmi đã nhiễm máu đến nhìn không ra màu sắc ban đầu, còn đang từng giọt nhỏ xuống.

Hắn chán ghét mà "Suỳ" một tiếng, trở lại tinh hạm ngừng ở hoa viên bệnh viện, đổi quần áo, trực tiếp rời khỏi tinh cầu Bell.

Martin • Bell suýt nữa xâm phạm gia chủ Sở gia chết thảm ở bệnh viện Bell, hung thủ chưa điều tra rõ, tin tức truyền ra, trên mạng thế nhưng đều là thanh âm reo hò.

Thủ lĩnh Bell cũng không có thời gian để tra ra hung thủ giết chết con trai lớn, bảy vị quân đoàn trưởng của Sở gia tập thể xuất động, điều khiển quân đoàn thẳng hướng ông ta mà đến, ông ta gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, khắp nơi tìm người hỗ trợ, nhưng trước đây ông ta đắc tội Sở Từ, sao có thể tìm thấy giúp đỡ.

Bell dù mạnh, cũng cùng lắm đứng hàng thứ năm, căn bản căng không nổi với trả thù của Sở gia. Bell to như vậy sau khi chống cự một đoạn thời gian, chung quy không địch lại bảy quân đoàn cùng nhau tiến công, nhanh chóng bị tách rời rồi nuốt chửng.

Không có quân đoàn đóng quân ở Đồ Lan, thoạt nhìn an tĩnh rất nhiều.

Sở Từ không có chuyện gì làm, rãnh rỗi đến nhà ấm trồng hoa nghiên cứu kỹ xảo cắm hoa, ngày này, cậu vẫn như cũ ở nhà ấm trồng hoa tiêu phí thời gian, chờ đến buổi tối mới trở về phòng nghỉ ngơi.

Còn chưa vào cửa, hệ thống bỗng nhiên nhắc nhở nói: [ Hắn tới. ]

Sở Từ ngón tay ngừng ở trước cửa, không có ấn xuống.

Hệ thống lại bổ sung nói: [ Hắn ở kỳ động dục. ]

Sở Từ không chút do dự, xoay người liền đi.

Nhưng không biết là trực giác hay là sao lại thế này, Augustus lại vào lúc này bỗng nhiên kéo cửa phòng ra, một phen đem cậu túm về phòng: "Ngài muốn đi đâu, chủ nhân?"

Ngửi được hơi thở muối biển quyền thuộc phía sau, Sở Từ chậm rãi chớp mắt một chút: "Nhìn thấy tôi liền động dục, cậu là chó sao, Augustus?"

Augustus không để bụng mà cười một tiếng, đã lâu không gặp, tiểu sói con đến thanh âm đều trầm thấp rất nhiều.

"Cầu ngài" hắn bế Sở Từ lên, hướng trong phòng đi đến, thanh âm nặng nề nhiễm dục vọng, nghe tới ách đến muốn mạng: "Tôi lâu như vậy không gặp được ngài, đã nhẫn đủ vất vả, ngài không thể yêu cầu tôi nhiều hơn đâu."

Tác giả có lời muốn nói: Đấm hắn đi!

- -------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.