Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 981: Chương 981: Cơn Lốc Bùng Lên 3




Tất cả bùa chú quấn lên Tống Mịch chợt lóe, hắn kêu một tiếng đau đớn, thân thể đột nhiên bị bắt lại, không động đậy được, ngôi sao sáu cánh ánh sáng ngọc đột nhiên mở ra, bùa chú màu đen hình thành vững vàng khắc chung quanh hắn!

Bùa chú màu đen từ bốn phương tám hướng bò tới thân thể hắn. Đây là Bùa chú Lục Đạo Thiên Nguyên hoàn toàn thành thục, nhớ lúc trẻ có thể vây bắt Linh tôn hóa hồn, nàng không tin không vây được Thánh quân!

Trong ánh mắt hắn hiện lên màu vàng, ánh vàng vừa hiện lên, trong kết giới Chim Thần Kim Loan bắt đầu ngửa mặt lên trời gào lên.

Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt biết không ổn, triệu hồi thú sẽ bảo vệ chủ nhân, trong lúc nguy cấp sẽ có sức bật cường đại, nếu để Chim Thần Kim Loan giãy ra thì coi như xong!

”Nến Đỏ!” Nàng khẽ quát một tiếng, hai tay lần nữa kết ấn, lần này ấn phức tạp hơn bất kỳ các lần khác, rườm rà, hơn nữa nhìn xu thế tay nàng còn có chút mới lạ, chú ấn cấp bậc phức tạp như vậy phải quanh năm suốt tháng luyện tập, cùng phối hợp hoàn toàn với nguyên khí trong thân thể mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất!

Nàng căn bản không có thời gian quanh năm suốt tháng luyện tập, nàng chỉ có vài ngày mà thôi!

Nhưng phức tạp khắc ở tay nàng không hề có chút sai lầm!

”Hoàng Bắc Nguyệt! Ngươi đừng xúc động, lần đầu tiên sử dụng phải cẩn thận kẻo bị bùa chú cắn nuốt!” Yểm từ lúc khai chiến tới nay vẫn trầm mặc bàng quan đột nhiên vội vàng mở miệng.

Có thể thấy nàng hiện tại đang làm một chuyện nguy hiểm cực độ!

Nhưng Hoàng Bắc Nguyệt mặc kệ như chưa nghe thấy lời của hắn, vẻ mặt rất chuyên chú, động tác kết ấn không hề dừng lại.

Không thể không nói, thiên phú của nàng thật sự đáng sợ, chú ấn phức tạp như vậy mà đã nhớ kỹ được trong thời gian ngắn ngủi.

Thấy nàng không nghe lời khuyên chính mình, Yểm không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại.

Nghe tiếng hô của nàng, Nến Đỏ xoay quanh trên nóc thần điện, mở miệng ra, ánh chớp màu vàng hình thành, ban đầu yếu ớt dần dần mở rộng.

Tống Mịch nhìn động tác của Hoàng Bắc Nguyệt, sắc mặt từ kinh ngạc đến sợ hãi, lẩm bẩm nói: “Thiên Phạt...”

Mặc dù chưa thành thục, nhưng đúng là Thiên Phạt!

Hơn nữa rõ ràng thành thục hơn hẳn Ngụy võ thần!

Xem ra, hắn đoán không sai, phá giải Thiên Phạt quả thật cần Vạn Thú Vô Cương, hắn nhiều năm tìm kiếm Vạn Thú Vô Cương không có kết quả, bị nàng chiếm được trước, hơn nữa lại tu luyện thành.

Vẻ mặt Tống Mịch trong nháy mắt có chút dữ tợn, thân hình bị Bùa chú Lục Đạo Thiên Nguyên trói không thể nhúc nhích, vô số bùa chú màu đen bò lên trên thân thể của hắn, bò tới đâu chỗ đó tựa như Bùa Phong Ấn, phong ấn hoàn toàn nguyên khí trong thân thể của hắn!

Ánh mắt từ từ dữ tợn, hắn sẽ không cam chịu thất bại như vậy!

Đặc biệt lại một lần nữa thua dưới Vạn Thú Vô Cương.

”Gió lốc! Ngươi rốt cục đợi tới khi nào?” Tống Mịch chợt hét lớn.

Trong kết giới Chim Thần Kim Loan cũng phẫn nộ rống lên, lông vũ ánh vàng rực rỡ vì độc tính ăn mòn như bị đốt trọi, biến thành màu đen nhánh!

Chim thần cao quý như nó sao có thể chấp nhận lông vũ yêu quý biến thành như vậy? Trong lòng thực phẫn nộ, thấy Thánh quân cũng bị nhốt trụ, lại một lần nữa nhìn thấy uy lực Vạn Thú Vô Cương, thù mới hận cũ cùng nhau xuất hiện!

Phía sau cô gái kia từ từ xuất hiện một thanh kiếm màu vàng, mặc kệ Thiên Phạt có hoàn thiện hay không, một khi để cô ta xuất chiêu thì không xong.

Chim Thần Kim Loan đột nhiên đình chỉ động tác đập phá kết giới, đột nhiên yên lặng, lông vũ hợp lại, thân thể chậm rãi quỳ rạp trên mặt đất, cuộn tròn mình lại như hỏa cầu vàng rực.

Thôn Thiên Hồng Mãng canh gác ở phía sau thấy động tác của Chim Thần Kim Loan liền đột nhiên hoảng sợ, muốn nhắc nhở Hoàng Bắc Nguyệt, song hiện tại là thời khắc mấu chốt của Thiên Phạt nên nàng không nghe được gì cả!

Vào đường cùng, Thôn Thiên Hồng Mãng chỉ có thể di chuyển thân thể khổng lồ đánh lên kết giới chỗ Chim Thần Kim Loan, song kết giới chắc chắn ngay cả thần thú như Chim Thần Kim Loan không phá được thì Thôn Thiên Hồng Mãng sao có thể đột phá?

Kết giới vây khốn Chim Thần Kim Loan nhưng đồng dạng cũng bảo vệ nó an toàn!

Khóe miệng Tống Mịch chậm rãi hiện ra nụ cười quỷ dị.

Hoàng Bắc Nguyệt, cho dù ngươi thông minh tuyệt đỉnh thì cũng không ngờ được Gió Lốc còn một chiêu này. Mạnh Kỳ Thiên có thể giúp ngươi nhưng chỉ tới đây thôi.

Nhìn thấy kết giới không phản ứng, Thôn Thiên Hồng Mãng rên rỉ một tiếng, đột nhiên mở miệng nuốt thiên, kể cả kết giới cũng bị nó nuốt vào cái bụng như cái động không đáy kia.

Trong nháy mắt cơn lốc hình thành trong thần điện, ầm ầm rung động, đồ vật bài biện, thậm chí ngay cả vách tường, mái ngói cũng bị Thôn Thiên Hồng Mãng hút vào bụng, quét ngang hết thảy mây bay mù mịt.

Kết giới vẫn vững vàng cố định trên mặt đất, chỉ lắc lư một chút, Lực nuốt thiên cường đại cũng khó bị hút đi!

Mà ở trong kết giới, Chim Thần Kim Loan đột nhiên bắt đầu bị thiêu cháy, từ lông vũ chậm rãi lan đến toàn thân.

Mới đầu chỉ là đốm lửa nhỏ, càng về sau lửa cháy mãnh liệt, tàn nhẫn mà nhanh chóng bao phủ toàn thân Chim Thần Kim Loan.

Thôn Thiên Hồng Mãng đong đưa thân hình, thê lương kêu gào, trực tiếp đánh về phía kết giới, mở miệng cắn kết giới một cái, sau đó mạnh mẽ nuốt vào trong bụng.

Nuốt kết giới cùng Chim Thần Kim Loan, Thôn Thiên Hồng Mãng hấp hối ngẩng đầu, lắc lư đầu xung quanh, sắp đổ sụp xuống.

Tống Mịch âm độc nhìn nó, trên sắc mặt có một tia tức giận.

Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhếch khóe miệng, trong tay ấn đã hoàn thành, đây là đầy đủ ấn quyết Thiên Phạt, uy lực còn mạnh mẽ hơn chiêu thức của Ngụy võ thần mấy lần!

Bảo kiếm màu vàng đã hình thành ở phía sau, trên bảo kiếm lóe ra ánh chớp chậm rãi hội tụ cùng chớp vàng trong miệng Nến Đỏ, chậm rãi hình thành thiên la địa võng giữa không trung!

Thiên Phạt càng đi đến hoàn thiện, sắc mặt Hoàng Bắc Nguyệt càng tái nhợt, quả nhiên lần đầu tiên sử dụng, nguyên khí hao tổn rất nghiêm trọng.

May là nàng có Vạn Thú Vô Cương, được nguyên khí màu đen cuồn cuộn không ngừng chống đỡ. Nếu không hao hết nguyên khí thì sẽ bị ấn quyết Thiên Phạt cắn nuốt ngược lại!

Bình tĩnh hít thở, nhưng hai tay run rẩy không ngừng, khí huyết cuồn cuộn trong ngực, nàng vẫn không chút hoang mang mà hoàn thành ấn quyết bước cuối cùng.

”Nguyệt...” Yểm thở dài một tiếng, “Buông tha đi”

”Ngươi nói bậy bạ gì đó!?” Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng quát, không muốn phân tâm, nhưng giọng nói của Yểm có chút tang thương tiếc hận làm nàng có cảm giác nặng nề.

Yểm rất lo lắng nói: “Ta không muốn thấy ngươi bị thương, ngươi khống chế Vạn Thú Vô Cương sử dụng Thiên Phạt, ta không thể đi ra được.”

”Không cần ngươi ra!” Nàng vẻ mặt quật cường kiên định, đã đến tình trạng này thì không thể từ bỏ được.

Yểm còn muốn nói gì đó, nhưng vô số ánh chớp trên bầu trời từ bốn phương tám hướng vọt tới, sắc mặt Tống Mịch chợt kịch biến, trên người mạch máu cũng bắt đầu vỡ ra, trên trán gân xanh mơ hồ xuất hiện, hai mắt cùng lỗ tai đều chảy máu.

Thiên Phạt!

Cùng lúc đó, Thôn Thiên Hồng Mãng cũng yếu ớt rống lên một tiếng, sau đó trên thân thể màu đỏ đột nhiên xuất hiện vết lấm tấm màu đen, từng cái lấm tấm mở rộng, đột nhiên trong vết đen hiện lên lửa cháy vàng vàng rực.

Thê thảm kêu một tiếng, Thôn Thiên Hồng Mãng ngã ra đất, vết đen càng lúc càng lớn, lửa cháy càng thiêu càng mạnh, cuối cùng hoàn toàn bao phủ thân thể nó. Vết chấm nhỏ màu vàng rực rỡ bay phụt ra khỏi ảnh lửa.

Mũi nhọn vàng rực như vệt sao chổi trong ngân hà, mộng ảo mà mê ly, từ từ tách khỏi ánh lửa. Trong thần điện phát sáng, đầy trời vô số sao sáng rơi xuống, hội tụ thành hình lông vũ.

Trong không khí phảng phất có tiếng hót, thấp chuyển nhẹ hồi, lên bổng xuống trầm. Trong tiếng ca, bóng dáng một con chim thần chậm rãi hiện lên, từng chiếc lông vũ hình thành, cuối cùng biến thành cánh chim đột nhiên mở ra, chấn động rớt xuống vô số tinh sa màu vàng chói mắt, bay ra khỏi hào quang.

Yểm thì thào nói: “Chim Thần Kim Loan, dục hỏa trùng sinh.”

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, đột nhiên cảm giác sau lưng kình khí hung mãnh sắc bén đến gần. Ngay sau đó, vô số hỏa cầu từ không trung rơi xuống, đại bộ phận bị ánh chớp ngăn trở, một phần nhỏ xuyên qua thiên la địa võng, dày đặc như mưa rơi bên người Hoàng Bắc Nguyệt.

Một viên hỏa cầu nện ở trên vai nàng, bóng người nàng lung lay một chút. Bảo kiếm phía sau lóe sáng, lập tức yếu đi ba phần, sắc mặt của nàng cũng tái nhợt vài phần.

Chịu đựng khí huyết cuồn cuộn trong ngực, nàng phẩy tay, muốn tóm lấy bảo kiếm vào tay, đột nhiên lửa cháy hung mãnh từ trên trời giáng xuống, móng vuốt thật lớn bắt được cánh tay nàng, trong nháy mắt bay ra khỏi thần điện.

Thiên Phạt bị ngắt quãng phản phệ vào Nến Đỏ, nàng hừ nhẹ một tiếng, bị ánh chớp nặng nề đè xuống đất, sàn nhà sụp lún vài tầng mới ngừng lại. Nến đỏ thất khiếu chảy máu, miễn cưỡng đứng lên, nhìn Tống Mịch đang giãy giụa khỏi Bùa chú Lục Đạo Thiên Nguyên.

”Tuyệt đối không cho ngươi thoát!” Nến Đỏ mở miệng, một con rồng băng gào thét lao ra, đóng đinh Tống mịch đang bị trọng thương lên vách tường thần điện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.