Phượng Nghịch Thiên Hạ – Chương 585 25.10.2015 ~ ღ Hạ Tuyết Liên Vũ ღ Chương 585: Dung huyết tận xương (3)
Editor: Tiểu Lục
Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ
Huyền Xà Âm Hậu phẫn nộ hét lớn một tiếng, chín thân rắn rất nhanh lui về phía sau mặt trường.
Trong miệng Hoàng Bắc Nguyệt
bình tĩnh niệm chú: “Thiên đạo, Địa đạo, Nhân đạo, Súc Sinh đạo, Ngạ Quỷ đạo, Tu La đạo! Lục đạo Thiên Nguyên phù!”
Hai tay hợp lại, rồi lại đột
nhiên tách ra, trong bàn tay hiện ra ngôi sao sáu cánh ánh sáng màu ngọc bích chói mắt, nháy mắt ánh sáng ngọc chiếu sáng Tu La thành u ám!
Ngôi sao sáu cánh từ tay nàng bay ra, bao phủ Huyền Xà Âm Hậu từ phía sau, bước chận của nàng dừng
lại, chín thân rắn giãy dụa thế nào cũng không lui về phía sau được, sau đó hào quang nổ tung, vây lấy bọn họ!
Lục đạo Thiên Nguyên phù, chỉ cần sinh ra ở trong lục đạo thì tuyệt đối trốn không thoát!
Bị phù chú vây quanh, trên
người nguyên khí sẽ bị tháo rút kịch liệt, cuối cùng nguyên khí hao hết
mà chết, tuy nhiên lấy năng lực hiện tại của Hoàng Bắc Nguyền, lục đạo
Thiên Nguyên phù này dùng để đối phó Huyền Xà Âm Hậu, nhiều nhất chỉ có
thể làm yếu bớt nguyên khí trên người nàng, không tạo được vết thương
trí mạng.
Phong Liên Dực ở đây, sao nàng có thể làm hại mẫu thân của hắn?
Lục đạo Thiên Nguyên phù là
phù chú cao cấp, hiện tại nàng mới chỉ Tứ Nguyên Thiên thì sử dụng là
quá sớm, lúc đầu vì chế ngự sự nổi giận linh Tôn đã sử dụng một lần,
khiến cho nàng nếm hậu quả bị phản phệ, hiện tại lại sử dụng một lần
nữa, thân thể không thể thích ứng, bên khóe miệng mơ hồ chảy ra một chút máu tươi, trên mặt trắng bệch như tờ giấy.
Huyền Xà Âm Hậu bị phù chú
vây quanh điên cuồng hô to, đánh trái đánh phải, nhưng nguyên khí trong
thân thể càng ngày càng yếu, lực công kích cũng yếu dần, cuối cùng kiệt
lực, chỉ có thể dựa vào chín thân rắn chống đỡ, oán hận nhìn nàng.
“Quả nhiên là là hậu nhân của hắn, ngay cả lục đạo Thiên Nguyên phù cũng có thể sử dụng … .”
Hoàng Bắc Nguyệt đưa tay lau
vết máu ở khóe miệng, không dự định cùng nàng tiếp tục lãng phí thời
gian, lục đạo Thiên Nguyên phù có thể tạm thời vây khốn nàng, để bọn họ
có chút thời gian trốn đi.
Xoay người nâng Phong Liên Dực, nói : “Yên tâm, bà ấy không sao, chúng ta đi thôi.”
Phong Liên Dực hoàn toàn tin
tưởng nàng, chuyện gì nàng làm đều có cân nhắc, tự nhiên đối với Huyền
Xà Âm Hậu cũng không thật sự ra tay, trong lòng có chút cảm kích.
Một bên là người mình thích,
một bên là mẫu thân của mình, đều không muốn cả hai bên bị tổn thương,
mười tháng hoài thai ân trọng như núi, hắn cùng Hoàng Bắc Nguyệt đều
giống nhau, tâm tính kiên định lãnh khốc, nhưng đối với thân tình lại
vĩnh viễn không thể dứt bỏ.
Đại khái là càng không chiếm được thứ gì thì lại càng muốn có thứ đó.
Nhìn thoáng qua Huyền Xà Âm
Hậu, qua nhiều năm như như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nàng điên cuồng thế kia, trước kia tưởng rằng nàng là người không có cảm tình, chỉ là
không tưởng tượng được, không phải là vô tình, mà là không bị kích thích ra thôi.
“Đi thôi.” Hắn có thể cảm giác được hai tay của Hoàng Bắc Nguyệt cũng lạnh lẽo, không kiên định giống như vừa rồi.
Hai người đỡ lẫn nhau, từ sâu thẳm trong thông đạo rời đi một đoạn rất xa, đẩy ra một cái cửa đá thật lớn, tiến vào nơi băng nguyên tuyết vực lạnh lẽo.
Mà sau khi bọn họ rời khỏi,
thông đạo bị ánh sáng của lục đạo Thiên Nguyên phù chiếu rọi, có thân
ảnh màu đen quỷ dị của một thiếu niên đi tới, trên khuôn mặt tái nhợt
không có chút biểu cảm gì, hai mắt trống rỗng giống như bầu trời đêm yên tĩnh vĩnh hằng, không có một chút ánh sáng.
Trên mặt đất hỏa diễm thiêu
đốt, hỏa nguyên khí của Huyền Xà Âm Hậu vô cùng mãnh liệt, ngọn lửa kia
có được lực lượng không giống như lửa bình thường, cho dù thần thú nhìn
thấy cũng phải đi đường vòng, nhưng thiếu niên này không thèm để ý chút
nào, từ trong hỏa diễm đi qua, tay áo tung bay, không hề bị hỏa diễm đốt cháy dù chỉ một chút.