Có nhiều người tính cách tiểu nhân hèn hạ, làm việc không quang minh
lỗi lạc, nếu ngươi để cho hắn bắt được nhược điểm, vậy thì hắn sẽ cắn
đến chết cũng không buông!
Nàng biết tiểu thư tâm tính
thiện lương, cho nên nàng tuyệt đối không muốn bởi vì thực lực không đủ, tương lai trở thành nhược điểm của tiểu thư.
Hoàng Bắc
Nguyệt ngẩng đầu cười cười, trong đầu Đông Lăng nghĩ cái gì, chẳng lẽ
nàng không biết. Đông Lăng hiện tại đối với nàng giống như là người nhà
vậy, luôn thành tâm đối đãi nàng, tất cả nàng đều biết hết.
“Đông Lăng, ngươi sẽ không trở thành gánh nặng cho ta đâu, đừng lo
lắng, hãy luyện tập cho tốt những gì ta đã dạy ngươi đi, đây đều là kiến thức cơ bản, nắm chắc một chút, tương lai nó sẽ đem lại cho ngươi không ít chỗ tốt đâu.”
“Vâng!” Đông Lăng vui mừng đáp ứng.
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn bên ngoài một chút, hỏi: “Tiểu Hổ cùng Chi Chi đã ngủ rồi sao?”
“Đã ngủ rồi, ta sợ Tiểu Hổ khi dễ Chi Chi nên đã đem ổ của Chi Chi
chuyển đến giường ta.” Đông Lăng có chút đau lòng nói. Thấy bộ dáng sợ
đến cả người run rẩy của Chi Chi khi bị Tiểu Hổ bắt nạt, nàng cũng chỉ
có thể đem bọn nó tách ra.
Hoàng Bắc Nguyệt bật cười:
“Tiểu Hổ vừa mới sinh, cái gì cũng không hiểu, chờ khi trưởng thành, nó
sẽ biết không được khi dễ đồng bạn. Huống chi, giữa bọn chúng cũng phải
có một giai đoạn chuyển tiếp chứ, cứ từ từ chung sống, bọn chúng mới có
thể ý thức được bọn chúng có quan hệ đồng bạn.”
Đông Lăng gật đầu, cảm thấy nàng nói rất có lý.
“Ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ tự mình đi tới Linh Ương Học Viện, ngươi không cần đi theo.”
“Vâng, tiểu thư cũng nên đi nghỉ sớm một chút.” Đông Lăng đi ra ngoài,
suy nghĩ một chút lại xoay người vào nói: “Tiểu thư, ngày mai Thái hậu
muốn người vào cung thỉnh an, thuận tiện cùng Thái hậu dùng bữa, người
nhớ về nhà sớm một chút, chúng ta còn phải chuẩn bị để tiến cung.”
Kể từ khi thấy được mộng cảnh của Tuyết Di Nương, biết người hại Huệ
Văn Trưởng công chúa có khả năng là người trong hoàng thất, Hoàng Bắc
Nguyệt tâm lý sinh ra một chút bài xích với Hoàng tộc.
Nhưng khi nghĩ đến từ nhan của Thái hậu, cảm nhận được sự quan tâm sâu
sắc của bà nhiều năm qua, nàng vẫn cảm thấy thân tình trọng yếu hơn.
“Được rồi, à, Đông Lăng này, ngày mai ngươi đi hỏi thăm một chút, xem
thử tại sao Hi Hoà công chúa lại không về cùng Thái hậu.”
Nghe được điều này, trên mặt Đông Lăng thoáng hiện vẻ ưu sầu: “Hôm nay
ta đi mua đồ có nghe người ta nói, thời điểm Thái hậu cùng Hi Hoà công
chúa đi tới biên cảnh đã gặp phải Thái tử Đông Ly Quốc. Hắn thấy mĩ mạo
của Hi Hoà công chúa nên muốn cầu thân, chỉ là bị Hi Hoà công chúa cự
tuyệt. Thái tử Đông Ly Quốc liền phái người lẻn vào chỗ ở của Hi Hoà
công chúa, ý đồ bắt cóc công chúa đi, may nhờ thị vệ của Hi Hoà công
chúa phát hiện sớm, đem đám người đó đánh lui. Thái tử Đông Ly không
chịu bỏ qua, nhiều lần dây dưa không có kết quả, hắn liền rải lời đồn,
nói là Hi Hoà công chúa không tuân thủ nữ tắc, dẫn dụ hắn, Hi Hoà công
chúa trong cơn tức giận đã đánh hắn trọng thương…”
Hoàng Bắc Nguyệt hơi biến sắc: “Sao lại có cái lý này, Thái tử Đông Ly Quốc dám kiêu ngạo như vậy sao?”
“Vâng, lại còn ở trên quốc thổ của Nam Dực Quốc chúng ta nữa chứ, thật
sự là vô pháp vô thiên mà!” Đông Lăng tức giận nói.
“Vậy hiện tại Hi Hoà công chúa đang ở nơi nào?”
“Hi Hoà công chúa lo lắng nếu trở về Lâm Hoài thành sẽ làm người của
Đông Ly Quốc lấy cớ gây khó dễ cho chúng ta, bởi vậy nàng đã lưu lại
biên cảnh, tạm thời không trở lại.”
Hoàng Bắc Nguyệt âm
thầm cắn răng, Hi Hoà công chúa từ nhỏ đã đối xử với nàng rất tốt, cái
tên Thái tử Đông Ly Quốc không có mắt nhà ngươi, ngươi muốn chết có đúng không?
Đông Lăng nhìn thấy sát ý trong mắt nàng, vội vàng nói: “Tiểu thư, bây giờ không thể bị xung động, vạn nhất Thái tử Đông
Ly Quốc chết, tội danh của Hi Hoà công chúa sẽ trở thành thật mất.”
“Yên tâm, ta không dễ xung động như vậy đâu.”