Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 299: Chương 299: Trả lại gấp mười lần (3)




“Ngày gần đây, phủ Trưởng công chúa cùng An Quốc công phủ có mâu thuẫn, vì vậy An Quốc công phái người đem phủ Trưởng công chúa bao vây lại, lúc trong phủ đi ra ngoài, cũng bị bọn họ gây khó khăn. Mà trước đó không lâu, An Quốc công cùng công tử Tiết Triệt tự mình đến phủ, đem hôn ước của Bắc Nguyệt Quận chúa cùng công tử Tiết Triệt giải trừ mà Bắc Nguyệt quận chúa tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện nên công khai chống đối An Quốc công, chắc chắn An Quốc công đã ghi hận trong lòng, cho nên lặng lẽ phái người phóng hỏa Lưu Vân các là chỗ ở của Bắc Nguyệt quận chúa, ý đồ muốn thiêu chết quận chúa!”

Mọi người vừa nghe xong, cũng hít một hơi lạnh, đúng là An Quốc công muốn hại Bắc Nguyệt quận chúa?

Tiêu Viễn Trình vừa sờ cằm, đầu óc chuyển một cái, lập tức liền hiểu ý Cầm di nương, trong lòng cũng mừng thầm!

Được lắm Cầm nhi! Nhiều năm như vậy cũng không phát hiện ra ngươi lại thông minh đến vậy!

“Khởi bẩm Thái tử điện hạ, ngày đó chuyện An Quốc công từ hôn, thái độ phách lối, nhiều lần lên tiếng vũ nhục Bắc Nguyệt Quận chúa, bây giờ lại phóng hỏa chỗ ở của nàng, thật là quá đáng! Bắc Nguyệt là không hiểu chuyện, để cho cha con An Quốc công mất mặt, không nghĩ tới lại cho người phóng hỏa, An Quốc công đúng lòng dạ độc ác!”

Mấy ngày nay, bị người của An Quốc công áp chế, Tiêu Viễn Trình trong lòng đã sớm cảm thấy bất mãn, nhân lúc này nắm lấy cơ hội cầm chén nước dơ đổ lên đầu An Quốc công.

Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhìn những người này, ăn trộm gà trộm chó, vu oan hãm hại người khác, loại chuyện như vậy bọn họ là am hiểu nhất rồi!

Tuy nhiên, vu oan hãm hại An Quốc công, cũng không tệ.

Chiến Dã nghe xong, chân mày dần dần nhíu lại, Bắc Nguyệt Quận chúa bị An Quốc công phủ từ hôn, An Quốc công bị mất mặt mũi, cho nên một mực giấu diếm không nói, nhưng vẫn là có chút lộ liễu , Chiến Dã cũng có nghe thấy.

Trong khoảng thời gian ngắn, cảm thấy trong lòng tràn đầy thương tiếc đối với Hoàng Bắc Nguyệt, kể từ khi hoàng cô mẫu qua đời, nàng là một nữ cô nhi , làm thế nào mà sinh sống một mình ở một nơi lớn như vậy ?

Hắn không phải là không biết quy tắc sống trong một đại gia tộc, hắn cũng nghĩ tới Hoàng Bắc Nguyệt ở trong phủ chắc chắn sẽ bị lạc lõng, nhưng cũng không nghĩ đến, ngay cả phủ An Quốc công cũng dám công khai tới phủ Trưởng công chúa từ hôn vũ nhục nàng.

Trong lòng Chiến Dã đột nhiên dâng lên một tia đau lòng, lạnh lùng mở miệng:“Chuyện này, ta sẽ điều tra kỹ, nếu thật là phủ An Quốc công gây nên, sẽ không có chút lưu tình nào hết!”

Tiêu Viễn Trình vui mừng , xem ra ngay cả Thái tử Chiến Dã cũng nổi giận , phủ An Quốc công nhất định là chịu không nổi rồi!

Nhưng hắn chưa kịp vui vẻ hoàn toàn, Hoàng Bắc Nguyệt liền đi lên , nói:“Chuyện này không dám làm phiền Thái tử điện hạ , chỉ cần giao cho người của Đình Úy tự xử lí là được rồi, Đình Úy Cảnh Trung đại nhân nhất định sẽ công bình chấp pháp.”

Chiến Dã nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói :“ Đình Úy Cảnh Trung là một người có thể tin được, thiếtt diện vô tư, làm việc giọt nước không lọt, chuyện này giao cho hắn, ta cũng rất yên tâm.”

“Tạ Thái tử điện hạ.” Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng nâng lên , Đình Úy Cảnh Trung là một nhân vật hung ác, một chút lưu tình cũng không có, chuyện tình trải qua tay hắn, nhất định sẽ được điều tra rõ ràng!

Hôm nay có người phóng hỏa muốn giết nàng, đoán chừng giờ phút này đã sợ đến mặt cắt không còn giọt máu!

Hoàng Bắc Nguyệt đang quỳ trên mặt đất liền quay đầu nhìn Cầm di nương muốn gài tang vật hãm hại An Quốc công, còn có Tiêu Viễn Trình lúc nãy còn vui mừng , hai người này bây giờ mặt đã trắng bệch, thật là làm người ta sảng khoái!

Bọn họ cho là để cho Chiến Dã tức giận , An Quốc công phủ kia chắc chắn sẽ gặp xui xẻo, nhưng bọn họ làm sao nghĩ được Hoàng Bắc Nguyệt sẽ nhảy ra nói muốn đem chuyện này giao cho Đình Úy tự xử lý!

Cảnh Trung đơn giản chính là một khối đá! Lãnh khốc lại cứng rắn! Hắn mà nhúng tay vào chuyện đã xảy ra trong phủ Trưởng công chúa thì tất cả mọi chuyện đều sẽ được vạch trần hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.