CHƯƠNG 5
Kế hoạch thất bại của Ngân long tiên sinh
“Cậu nhất định là đang nói đùa rồi “
Bồi bàn trong tửu quán kinh ngạc mở to hai mắt nhìn vị khách ngồi trên quầy bar, người đó nhìn qua chính là một thanh niên anh tuấn cao quý.
“Nếu như là nói đùa thì tốt rồi, “
Gordon nhún vai, há miệng nuốt xuống một ngụm bia lớn
Mặc dù sau khi nói ra phiền não của mình thì cảm thấy nhẹ nhàng không ít, thế nhưng y lại che giấu sự thật quan trọng nhất trong câu chuyện —— cái người thích xen vào việc riêng tư trong cuộc sống của y không phải là mẹ y, mà là Ngân Long tiên sinh đã làm bạn nhiều năm với y.
Không sai…chính là vị Ngân Long tôn quý ,Hilford tiên sinh, là một con rồng già quái đản.
Không riêng gì đám rồng trong Long cốc nghĩ vậy, ngay cả nhân loại đã ký kết khế ước với y —— Long kỵ sĩ Gordon cũng thật sự cảm thấy như vậy.
Nếu như nói Hilford chỉ có một ít kỳ lạ trong tính cách thì còn có thể chịu được, thế nhưng yêu thích tóc vàng đến mức điên cuồng của hắn thì thật là đã không còn thuốc gì có thể chữa trị được nữa.
Đương niên lúc Gordon bị Hilford liếc mắt một cái liền chọn trúng vẫn còn là một thiếu niên non nớt, y cũng không ngờ được người bạn rồng của y sẽ có một sở thích cố chấp đến kỳ quái như vậy. Tuy rằng so với tên Hắc Long luôn không ngừng cống hiến đồ ngọt cho Witt, lúc nào cũng mong Witt tăng cân đến càng mập càng tốt, thì Hilford cũng xem như rất tốt rồi. Thế nhưng… không ngừng giới thiệu bạn gái cho y, hành động này phải tính như thế nào đây?
Gordon vốn cũng không ngời được, năm đó khiến Hilford vừa nhìn đã mê mệt đến chết không phải là bản thân y… mà là mái tóc phiêu dật của y.
So với vàng ròng còn lấp lánh hơn, dưới ánh mặt trời rạng ngời tỏa sáng, chạm vào giống như nước suối mát lạnh, thậm chí so với bất cứ châu báu lóe sáng nào cũng đều hấp dẫn ánh mắt… và cả tâm linh của một con rồng hơn hẳn.
Một mái tóc vàng tuyệt đẹp như vậy nếu như không có người thừa kế —— mỗi khi nghĩ tới đây, Hilford đều bị giả thuyết đáng sợ này hù đến cả người run rẩy.
Thế là chờ đến sau khi Gordon vừa đủ mười tám tuổi, ánh mắt của Ngân Long tiên sinh liền bắt đầu đảo quanh ở địa phương nào đó thuộc nửa người dưới của thiếu niên kia. Mặc dù Long tộc có quy định rõ ràng rằng, rồng không được có can thiệp quá mức vào cuộc sống hôn nhân của nhân loại… thế nhưng, hắn thật sự rất muốn có một đám trẻ con tóc vàng lấp lánh dưới ánh mặt trời bao vây mình, không ngừng nói với hắn, “Long ba ba,ôm một cái!”
Thế là, căn bệnh của Hilford mấy năm gần đây càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Một năm rồi lại một năm, những đối tượng hắn giới thiệu cho nhân loại nhà mình nếu không phải mỹ nhân tóc vàng thì sẽ là tóc bạch kim, hoàn toàn không có ngoại lệ.
—— Đúng là tóc vàng vô đã vô cùng xinh đẹp, nhưng nếu như xen lẫn giữa màu vàng còn có một chút ánh bạc, ở dưới ánh sáng biến đổi thành những sắc độ khác nhau, như vậy không phải là càng thêm xinh đẹp khó cầu sao?
Thế nhưng, nằm ngoài dự liệu của hắn chính là, Gordon lại cự tuyệt tất cả các nàng.
Hoàn toàn không phải do bộ ngực thiếu tròn trịa, cũng không phải do vòng eo thiếu tinh tế, lý do được đưa ra lại là cáo bị Hilford cho rằng ắt hẳn chỉ là nói cho có lệ ——
“Tại sao vậy, ta đã nói cho ngươi biết rất nhiều lần………” Gordon một tay kéo xả cái nơ hoa trên cổ, vô cùng tức giận nói.
“Ta, chỉ, thích, nam nhân! —— còn có, ngươi có thể đừng nhân lúc ta đang ngủ mà mặc cho ta những… trang phục cosplay búp bê này nữa? !”
“Nhưng mà nam nhân có gì tốt đâu, lại không thể sinh con!” Ngân Long tiên sinh rất đường hoàng phản bác.
“Ăn nói bậy bạ! Nữ nhân hẳn là nên được tôn trọng, bảo vệ và yêu thương thật tốt.”
Gordon càng thêm tức giận, dứt khoát đặt hai bàn tay lên trước ngực xoa xoa vào nhau, thậm chí còn xô ngã tấm gương lớn bên cạnh giường xuống đất.
“Nữ nhân cũng không phải công cụ để sinh con… Ta cho ngươi biết, cho dù ta thực sự đổi tính thích nữ nhân, ta cũng không có ý định sinh con!”
“Không ——!”
Hilford dùng móng vuốt ngắn ngủn ôm mặt, thống khổ ngồi bệch xuống, trong mũi cũng phát ra tiếng gầm trầm thấp của loài rồng, khiến động vật nhỏ trong chu vi ba dặm gần đó không có ngoại lệ mà đều lạnh run cả người.
“Trời, ta thực sự đã chịu đủ rồi!”
Gordon cầm lấy bảo kiếm Hilford tặng ở trên tường —— đương nhiên cũng là màu vàng, vứt xuống mặt đất. Sau đó vứt cả áo khoác trên người —— hiển nhiên lại là do Hilford răng, cùng với áo ngoài kiểu nữ bị con rồng nào đó len lén giúp y mặc lên cũng bị cởi ra hết. Trong miệng của y không ngừng lẩm bẩm: “Ta thực sự là chịu đủ rồi, không, ta lần này nói được thì làm được…”
Gordon tức giận thu dọn vào hành lý những thứ chỉ thuộc về mình —— nói thật phần lớn đồ vật y đang sử dụng đều là do Hilford tặng, vì vậy quá trình gói gém cũng không mất thời gian chút nào.
Sau khi kỵ sĩ trẻ tuổi làm xong một chuỗi hành động bổng nhiên ngẩn đầu, trừng to đôi mắt nói với con rồng nào đó đã tiến sát biên giới tan vỡ, nói.
“Ta quyết định, ta phải bỏ nhà ra đi!”
“Không ——! Ta không cho phép ——!”
Ngân Long tiên sinh giận dữ dậm chân khiến cả mặt đất đều chấn động run run, cái đuôi lớn đập vào vách đá xung quanh, khiến những tảng đá lớn đủ để khiến một đại đội chiến sỹ phải bỏ mạng không ngừng rơi xuống.
Đáng thương Long kỵ sĩ tóc vàng của chúng ta càng là bị chấn động đến phải ngã ngồi trên mặt đất.
Bất đắc dĩ nhìn vị Long tiên sinh đã hơn một nghìn tuổi nhưng vẫn ấu trĩ như vậy, nam tử tóc vàng trẻ tuổi chí có thể bất đắc dĩ ôm trán, hạ thong điệp cuối cùng.
“Được rồi… vậy thì để ta ra ngoài tìm một người bạn trai, nếu không… Ta sẽ cạo trọc.”
Bạn! Trai!
Cạo! Trọc!
Bất kể là phương án nào cũng khiến Hilford cảm thấy khó thể tiếp thu.
Toàn bộ thân hình to lớn đều trở nên run rẩy, Hilford cảm thấy một loại bi thường và tức giận bản thân khó có thể thừa nhận cùng nhau dâng lên trong lòng.
Dưới cơn tức giận, hắn nghỉ đến một chuyện xảy ra đã lâu —— lúc đó không phải chỉ có một mình Gordon ở cùng hắn, kế hoạch đầu tiên của y chính là mời hai vị tiểu thư tóc vàng cùng một vị tiên sinh tóc màu bơ đến cùng ở trong huyệt động, kỳ vọng bọn họ có thể song song ghép thành đôi, lý tưởng nhất là bốn người có thể cùng lúc ước hẹn, thanh niên trước mắt tựa hồ từ lúc đó liền trở nên kỳ quái.
Lại nghĩ một chút thì chuyện đó hình như đã xảy ra vào năm ngoái.
“Là cái gã tên Milk kia phải ko?” Ngân Long dùng thanh âm nguy hiểm hỏi,
“Ngươi nói… bạn trai… trong lòng chính là y? Người đã ở đây cùng tiểu thư Bella và tiểu thư La Roile?”
Gordon sửng sốt một chút nhưng cũng không phản bác, chỉ dùng biểu tình lãnh đạm nhìn hắn.
Bị đôi mắt xanh thẳm như biển cả kia nhìn chằm chằm, trái tim khổng lồ trong ngực Hilford mỗi lần nảy lên phảng phất đều mang theo một trận đau đớn —— Hilford lập tức nói chuyện mềm giọng hẳn đi.
“Được rồi… Nếu như là vậy, ta đi mang gã trở về đây là được.”
“Không phải là gã! ” Người thanh niên dùng âm điệu gần như được rít qua kẻ răng trả lời.
“Ngươi đúng là một tên ngu xuẩn đần độn.”
“Làm sao lại như vậy.” Hilford trừng mắt nhìn, lông mi lớn đến mức chỉ cần chớp mạnh là đủ để tạo nên một cơn lốc, hắn khẩn trương hỏi lại.
“Cứ tiếp tục ngu xuẩn như vậy, đối với đời tiếp theo sẽ không tốt đâu.”
“Ngay cả đời tiếp theo có hay không còn chưa thể biết được mà ——!”
Gordon bất đắc dĩ cúi đầu lầm bẩm vài câu, cuối cùng dốc hết can đảm ngẩng đầu lên.
Ngân Long tiên sinh đã bị sợ hãi khiến cho đầu óc trở nên choáng váng, thấy tiểu sủng của mình đang cố gắng kiễng chân ôm lấy móng tay mình, biểu tình trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng biến thành vô cùng khẩn trương, trịnh trọng.
“Làm phiền ngươi biến thành bộ dáng nhân loại một chút.”
“Hở, được”
Một trận bụi mù nổi lên.
Gương mặt kỵ sỹ trẻ tuổi đột nhiên có chút đỏ —— Cuối cùng cũng sắp đến bước này, y cảm thấy trái tim của mình đang nhảy nhót loạn nhịp, vòng tuần hoàn máu gia tang khiến sắc mặt càng thêm ửng đỏ, nhiệt độ cơ thể cũng đang tăng lên.
Thế nhưng, sau khi bụi mù tản hết ra, y lại thấy một ngón tay cực vĩ đại trước mặt mình.
Theo hướng ngón tay nhìn qua, một gương mặt to lớn kinh người đang tỏ ra vô cùng mờ mịt nhìn mình. Cự long khi biến thành người hiển nhiên lại càng cao lớn, Hilford cả cong vẹo cố gắng khiến mình vừa với huyệt động, thế nhưng cho dù hắn đã cúi lung rất thấp nhưng cái đầu vẫn chạm hẳn vào trần động bên trên.
Gordon câm nín nhìn hai bàn chân to lớn đang cứng ngắc ở bên cạnh mình, Ngân Long tiên sinh vô cùng thận trọng không hề dám di chuyển chân một phân nào, đại khái là sợ mình chỉ cần sơ ý một chút liền dẫm nhân loại nhỏ bé ở dưới kia thành bánh thịt đi.
—— Trí mạng nhất chính là, ở góc độ của kỵ sỹ trẻ tuổi có thể thấy được đũng quần của hắn.
Ngân Long tiên sinh mỗi ngày đều có thưởng thức xuất sắc bất đồng với người thường, hôm nay lựa chọn của hắn vừa vặn là phong cách Hy Lạp cổ đại —— Nói cách khác, ở giữa hai chân hoàn toàn không có quần lót, chỉ là một mảnh trống không.
Ở ngay trên đỉnh đầu kỵ sĩ tiên sinh còn đang ngượng ngùng trực tiếp chính là “cái kia”, không hổ là vật sở hữu của Long tộc cường đại, “cái kia” vừa lớn vừa sậm màu, theo gió lắc lư, phân lượng thừa đủ để đập chết nhân loại nhỏ bé như y.
“…”
Gordon ôm trán, thống khổ nghiêng đầu qua chỗ khác, ở trong nội tâm chảy xuống một giọt nước mắt bi thương khó thể diễn tả thành lời.
—— Người thanh niên này, đối mặt với Ngân Long tiên sinh một lòng chỉ muốn gây giống đứa trẻ tóc vàng đời tiếp theo mà nói, vô luận ngươi mang theo trong lòng dạng tình cảm lưu luyến nào để đối mặt với hắn, tựa hồ đều sẽ rất xa xôi đi.
Tác giả:
Chú thích 1: Ngân Long tiên sinh Hilford =silver, Gordon =golden
Chú thích 2: Bởi vì thiên vị BL nên đã định trước không có đứa trẻ tóc vàng nào cả, Hilford cuối cùng quyết định đến nước láng giềng thu nhân một đứa trẻ mồ côi —— cuối cùng đứa trẻ lại gọi hắn là ma ma, gọi Gordon là ba ba. Này, thật là một bi kịch mà!