CHƯƠNG 6
Khẩn cầu của Lam Long tiên sinh
Câu chuyện tiếp theo 《 Khẩn cầu của Lam Long tiên sinh 》 là chuyện xưa về Lam Long tiên sinh bị một ma pháp sư nhỏ yêu xinh đẹp cự tuyệt thỉnh cầu muốn y kỵ(?) mình, sau khi bị tàn nhẫn cự tuyệt vẫn không hề bỏ cuộc. . .
Tuyết rơi rồi.
Hoa tuyết màu trắng như những mảng kẹo bông đường phiêu phiêu rơi trên mặt đất tạo thành từng tấm thảm nhung dày. Một chân đạp xuống liền tạo thành một dấu vòng tròn lớn cùng mấy dấu tròn nhỏ ở xung quanh.
Mà bên cạnh dấu chân to gần bằng một tòa tiểu sơn này lại có dấu giày nhỏ nhỏ của loài người.
Ngày mà Ashley Massey gặp được Brooke trùng hợp đúng vào đêm trừ tịch, bầu trời hạ xuống một trận đại tuyết dày như lông ngỗng, mà hoa tuyết trắng thuần rơi trên những mảnh vảy rồng màu phỉ thúy thật giống như bầu trời có từng cụm mây bông loang trên nền trời xanh thẳm, từ trong những khe hở kia có thể thấy được hô hấp phập phồng bên dưới từng mảng sắc lam.
Ashley Massey là một cậu thiếu niên vừa vượt qua cuộc thi ma pháp sư sơ đẳng hồi đầu năm, và cũng giống như phần lớn thiếu niên ở độ tuổi này đối với loài sinh vật được gọi là “Long” kia cậu vẫn có một trình độ hiếu kỳ cùng sợ hãi nhất định. Cậu ở trong một góc huyệt động âm u cố gắng co chặt thân thể ẩn nấp thật kỹ, chỉ để lộ ra một chút ánh mắt, cậu thật sự cho rằng như vậy có thể tránh được sự chú ý của loài sinh vật nguy hiểm kia.
Mà cự long trong lúc vừa bước vào huyệt động liền phát hiện được cậu.
Thanh âm nặng nề vang lên, trong chớp mắt khiến cậu có cảm giác giống như ám hệ ma pháp đang khóa cứng cổ họng của mình, cũng khiến cho cậu hít thở không thông.
“Người thanh niên, cậu có thể ra rồi.”
Nhân loại bé nhỏ ở trong ánh mắt quan sát chăm chú của cự long có chút bất an bước ra, ngay sau đó cậu nhạy bén cảm giác được một luồng ý tứ bất mãn.
“… Lấy khăn trùm đầu xuống.”
Brooke nhìn cánh tay và mắt cá chân nhỏ bé so với người thường thì nhỏ bé hơn không ít, nói.
“Ngẩng đầu nhìn ta.”
Ashley Massey ngoan ngoãn làm theo —— tóc của cậu chính là màu xanh sẫm đặc hữu của bán tinh linh, thoạt nhìn thật giống màu sắc của lá cây được ánh sáng rực rỡ của mùa hè chiếu rọi, đôi mắt màu quả hạnh được thừa kế từ mẹ cậu so với sắc vàng còn óng ánh hơn mấy phần.
Ma pháp sư trước mắt có cằm thật nhọn, cái lỗ tai giấu trong vành nón có chút tiêm dài tiết lộ huyết thống xấu hổ mà cậu phải đeo trên lưng cả đời.
“Diện mạo thật đáng yêu. “
Cự long từ trong lỗ mũi phun ra một hơi thở, thanh âm trầm muộn kia cũng có pha lẫn thêm chút điểm vi diệu.
“Bất quá tại sao cậu lại đến nhà tôi —— ăn cắp cũng không phải việc tốt, nơi này là chỗ riêng tư.”
“Thật xin lỗi.” Ashley Massey lắp ba lắp bắp nói,
“Tôi chỉ là bị đuổi ra ngoài… Các bạn cùng phòng, bọn họ, không quá thân thiện.”
“Ngay đêm trừ tịch 30 sao?” Brooke có chút chần chờ hỏi.”Nhân loại, cha mẹ của ngươi đâu, “
“Bọn họ từ lâu đã không còn ở trên đời nữa.” Thiếu niên hắt hơi một cái, kéo kéo y phục rách rưới trên người trả lời.
“Tôi vốn ở trong viện mồ côi Chelsey ở dưới chân núi kia… Nếu người biết chuyện của thế tục hẳn có thể hiểu được tại sao tôi bị đánh đuổi. Dĩ nhiên, hết sức xin lỗi vì đã xông vào hang ổ của người.”
“Ta không thích ngươi dùng từ đó” Lam Long tiên sinh gãi gãi lông mày tưởng tượng của mình, “Nơi này “nhà” của ta.”
“Rất xin lỗi.” Thiếu niên ma pháp sư cẩn thận trả lời, sau đó liền nhận được sự cho phép ngồi xuống sưởi ấm.
Lam Long tiên sinh cúi đầu nhìn kỹ thiếu niên bên cạnh, tiếp đó rất tinh tế mà biến thành hình người.
Từ khi còn nhỏ Lam Long tiên sinh đã tiếp nhận giáo dục nghiêm khắc của gia tộc, vì vậy hình người của hắn ước chừng khoảng ba mươi mốt, ba hai tuổi, ngũ quan khắc sâu anh tuấn phi thường. Đôi mắt màu phỉ thúy giống như vảy phủ lúc nguyên hình, giữa một mảng thâm lam quyện vào từng tia màu hồ lục lấp lánh, mái tóc được buộc gọn vào sau đầu, trên thân mặc một chiếc áo khoác dài kết bằng lông thiên nga. Vóc dáng của hắn rất cao to, thân thể thon dài hữu lực nom giống với một thân sĩ thuộc xã hội thượng lưu —— điểm nhận thức ấy càng khiến Ashley Massey cảm thấy thêm không ít bất an.
“Cậu biết khế ước của người và rồng không?” Sau khi ngồi yên tĩnh tọa một lúc, thân sĩ trưởng thành nhìn đống lửa đưa ra câu hỏi
.”… Long kỵ sĩ sao?” Thiếu niên không quá chắc chắn hỏi, “Đã từng nghe nói qua một chút, thế nhưng…”
Xưng hô Long kỵ sĩ thật sự khiến người ta liên tưởng đến loại người tứ chi phát triển nhưng đầu óc lại không quá linh hoạt, hơn nữa đó cũng là việc mà chỉ có các quý tộc mới có thể làm. Dù sao những người muốn ký kết khế ước với cự long phần lớn đều phải rời xa quê hương, thậm chí không thể gánh vác trách nhiệm với gia đình —— dù đại bộ phận loài rồng từ trước đến giờ cũng không nguyện ý nhìn thấy tiểu sủng của mình cùng với người khác có tiếp xúc quá thân mật.
Bất quá thật ra mà nói, làm một hiện diện đứng ở điểm cao nhất trong chuỗi thực vật, cho đến bây giờ loài rồng cũng đã gần như tuyệt tích, nếu không phải bởi vì còn có Long kỵ sĩ, sợ rằng rất nhiều người suốt cả một đời cũng không thể nhìn thấy một con cự long đâu.
Đối với bán tinh linh huyết thống hỗn tạp dẫn đến bẩm sinh có chút gầy yếu như Ashley Massey mà nói, Long kỵ sĩ cao cao tại thượng vốn là một trong những loại người cậu ghét nhất từ trước đến nay.
“Cậu nghĩ về ta như thế nào? Nếu như đồng ý cùng ta ký kết khế ước, ta có thể thay thế cha mẹ của cậu cho cậu một gia đình ấm áp, cùng với, cậu còn có thể cỡi trên lưng ta —— “
Cậu còn đang suy tư một vấn đề gì đó, đột nhiên nam nhân bên cạnh lại nói ra một đề nghị nhìn sao cũng có vẻ tương tự với hẹn ước cầu hôn.
Khóe miệng của thiếu niên ma pháp sư khẽ nhếch lên, bởi vì vô cùng kinh ngạc nên phản ứng của thân thể đã nhanh hơn so với đại não mà đưa ra câu trả lời.
“—— Không muốn!” Một trận im lặng khiến người có chút thấp thỏm xuất hiện, thiếu niên liền nhanh chóng bỏ thêm một câu, “Tôi, tôi là ma pháp sư, không, tôi đang nói, tôi muốn trở thành mà pháp sư, mặc dù bây giờ tôi chỉ mới tốt nghiệp học đồ, thế nhưng nghe nói ở đại lục phía tây mới mở ra một học viện, viện trưởng nơi đó đồng ý thu nhận học sinh hỗn huyết…”
“… Ma pháp sư sao”
Lam Long ngẩng đầu nhìn tường đá phía trên, phảng phất như hắn có thể nhìn xuyên qua tầng nham thạch thấy được bầu trời giăng đầy tuyết trắng. Hắn dùng ngữ khí hoài niệm nói.
“Nếu như là một vị ma pháp sư, thật sự cũng không làm khác được rồi.”
“Chung quy…” Ashley Massey có chút quẫn bách —— cậu không biết tại sao mình lại có thể cự tuyệt lời thỉnh cầu của một vị đại nhân cao quý như thế.
“Tôi rất xin lỗi… Tôi không thể…”
“Không sao cả.” Cự long lại rất lịch sự trả lời, sau đó còn thêm một cây củi vào đống lửa đang cháy.
Chỉ là ngày tiếp theo, lúc Ashley Massey sửa sang lại hành lý muốn tạm biệt thì mới phát hiện vị Long tiên sinh cao quý ngạo mạn này không có dự định tiếp thu câu trả lời là ‘không’.
Hắn cứ như vậy đi theo Ashley Massey đến tận đại lục phía tây, đồng thời cũng gia nhập học viện Orchid trong truyền thuyết.
—— Sau này Ashley Massey mới biết được, nguyên lai viện trưởng Pleasant và Lam Long tiên sinh cũng là chỗ quen biết đã lâu.
“Brooke thoạt nhìn vẫn y hệt như trước mà”
Người trung niên có một vết sẹo đỏ trên mặt mỉm cười, khóe mắt tuy rằng nổi lên một ít nếp nhăn thế nhưng khí thế vẫn giống hệt như khi còn trẻ, ôn nhu mà trầm ổn.
“Ta lại già đi nhiều rồi.”
Tuy đã rất nhiều năm tháng trôi qua, thế nhưng Lam Long tiên sinh vẫn giữ vững phong cách thân sĩ của y, rất lễ phép tiếp lời.
“Lúc trước đã được ngươi chiếu cố rất nhiều… Thế nhưng ngươi vẫn tính toán giống như lúc trước, cả đời không tiếp thụ lời mời của bất kỳ long tộc nào sao?”
Không biết tại sao, viện trưởng tiên sinh đối diện cư nhiên mỉm cười lắc đầu,
“Không, rất bất ngờ là ta đã tìm được một long tộc mà ta muốn ở cùng với y.”
Mặc dù là đã sống hơn một nghìn năm nhưng Brooke không khỏi giật mình, mở to mắt hỏi.
“Cái gì! Là long tộc nào có bản lĩnh lớn như thế —— Trời, nếu như Farrell biết được nhất định sẽ vô cùng tức giận.”
“Là một tiểu Tuyết Long rất khả ái.” Nam nhân cười nói. “Chỉ tiếc bây giờ còn chưa có biện pháp đi gặp y đâu.”
Lam Long tiên sinh lập tức cũng lộ ra biểu tình tiếc nuối, ngược lại Ashley Massey đứng một bên lại có chút nghe mà không hiểu, thế nhưng vẫn im lặng không hỏi một lời nào.
Thẳng đến vài năm sau, cậu mới hiểu được sự nặng nề của chuyện này. Chỉ là khi đó cậu đã trở thành ma pháp sư trẻ tuổi nhất đại lục, học viện Orchid cũng không chỉ còn có một vài học viên vắng vẻ như bây giờ.
Sau này cậu mới biết Brooke cũng không có trẻ tuổi như bề ngoài nhìn thấy —— khi cậu mười sáu tuổi Brooke là như vậy, lúc cậu hai mươi mốt tuổi Brooke vẫn trẻ trung như vậy, bây giờ cậu đã hai mươi lăm tuổi, bề ngoài của Lam Long tiên sinh vẫn không hề có chút thay đổi nào, cho dù là mái tóc dài như thách nước kia cũng không nhiễm dù chỉ một sợi tóc bạc
Ashley Massey vẫn không đáp ứng thỉnh cầu trở thành Long kỵ sĩ, thế nhưng vị Lam Long tiên sinh quật cường kia cũng không có ý định rời bỏ cậu, ngoại trừ thỉnh thoảng biến mất vài ngày đi tìm thức ăn, suốt khoảng thời gian còn lại hắn hầu như không hề rời khỏi cậu một bước nào.
Những người bên cạnh ghen tỵ ước ao với cậu cũng không ít —— dù sao coi như đều là rồng, cũng không phải ai cũng có thể thành thục vững vàng lại có phong độ thân sĩ như Brooke. Tỷ như Sâm Lâm Long vẫn thường chạy đến học viện của bọn họ từ bên ngoài cửa sổ rình rập một đứa trẻ nào đó đã là một ví dụ phản diện cực kỳ sinh động.
Có thể cùng sinh hoạt với một sinh vật vừa cùng đại vừa xinh đẹp như thế chính là giấc mộng của không ít sinh viên trong học viện.
Cuối cùng ngay cả bạn tốt nhất của cậu cũng không nhịn được chạy tới hỏi. “Cậu rốt cuộc là muốn như thế nào đây… Ngài ấy còn chỗ nào không tốt sao?”
Khi đó Ashley Massey uống cũng hơi nhiều, vừa lúc thấy Lam Long tiên sinh cũng đã ra ngoài liền lờ đờ mông lung trả lời người kia.
“Hắn rất tốt —— mấy năm trước tôi cũng đã muốn đáp ứng hắn, chỉ là sau này suy nghĩ kỹ lại liền cảm thấy hay là thôi đi.”
“Tại sao?”
Ma pháp sư trẻ tuổi cũng không nói gì thêm mà là ngã gục ở trên bàn.
Bạn tốt đang muốn cùng bồi bàn ở quán bar nói hai câu thì phát hiện đã có người bế cậu lên.
Lam Long tiên sinh vẫn là một bộ dạng bình tĩnh điềm đạm như từ trước đến giờ vẫn thế, nhìn y gật đầu một cái rồi thả vài đồng kim tệ lên trên quầy bar. Được hơi ấm quen thuộc ôm vào trong ngực, thiếu niên, không, người thanh niên rúc sâu vào ***g ngực kia thêm một chút, khóe miệng bất giác cong lên không ít.
“A, tuyết rơi, “
Vừa ra khỏi quán rượu, một đứa bé đi ngang bên cạnh họ bất ngờ kêu lên một tiếng.
Trời đổ tuyết dày như lông ngỗng, một bông tuyết sáu cạnh trong suốt khẽ rơi lên lông mi của Ashley Massey — trong mộng, cậu phảng phất như quay lại ngày đầu tiên gặp gỡ đó.
Cậu đã sớm muốn đồng ý, chỉ là hiện tại cậu cũng đã hiểu được câu chuyện phía sau vẻ bất đắc dĩ của Viện trưởng Pleasant ngày đó. Cái cảm giác nặng nề lại khiến người ta vô lực vượt qua này quả thực còn đáng sợ hơn tâm tình phản loạn của cha mẹ cậu năm đó.
Ta không thể cùng hắn cả đời… Ashley Massey tuyệt vọng nghĩ.
Thế nhưng ——
Dù cho đang ở trong mộng cậu cũng không nhịn được muốn dựa sát vào người nam nhân kia.
Trong mộng cậu liền quay lại trở thành thiếu niên mười sáu tuổi nhếch nhác, mặc bộ quần áo rách rưới kia.
Lam Long tiên sinh ngồi bên cạnh đống lửa vừa khẩn trương thấp thỏm đưa ra lời thỉnh cầu lại bất ngờ bị một vòng tay ôm chặt mà trở nên hốt hoảng —— niên thiếu gầy như vậy, giống ở trong viện mồ côi cho đến bây giờ vẫn chưa từng ăn qua thứ gì tốt, thế nhưng vòng tay ôm hắn lại siết chặt như vậy.
Trong mộng Ashley Massey dựa vào bên cạnh Lam Long tiên sinh, kiên định trao cho hắn một nụ hôn rồi mới trả lời.
“—— Tốt, Brooke, chúng ta vĩnh viễn cùng một chỗ đi.”
Ở trong mắt của Lam Long tiên sinh, cậu giống như một viên kim cương bị ẩn giấu dưới tầng nham thạch dày nặng, ở trong đêm trừ tịch tuyết rơi đầy trời như lời chúc phúc này, lặng lẽ tỏa ra ánh sáng dịu dàng khiến hắn đắm say.
Ngoài trời tuyết vẫn rơi dày như trước.
Trong mộng, đêm đã dịu dàng trôi qua.
—— Ánh mặt trời rạng rỡ chiếu rọi, bầu trời hiện ra giống như một viên pha lê màu lam nhạt.
Vẻ đẹp khiến người rung động cứ ngỡ như đôi mắt của người yêu… Ngỡ như đôi mắt của những kẻ đang yêu.
Tác giả:
Chú thích 1: Ashley Massey =archmage= chiến binh, Lam Long Brooke =blue.
Chú thích 2: Câu chuyện của Pleasant và tiểu Tuyết Long đã được kể trong 《 Tình cảm thầm kín của tiểu Tuyết Long 》
Chú thích 3: Câu chuyện Sâm Lâm Long và đứa trẻ được kể trong《 Ưu thương của Sâm Lâm Long tiên sinh 》
Chú thích 4: Đây là câu chuyện của một quản gia muộn tao công và thâm tình xoắn xuýt thụ. Tựa đề sở dĩ dùng từ ‘khẩn cầu’ là bời vì Brooke rõ ràng biết được tình cảm của đối phương nhưng cũng không đi bức bách.
Chú thích 5: Nhân bởi vì giả định tuổi tác của Lam Long tiên sinh đã rất lớn, nên ta cũng giả định cho hắn, Pleasant đã cùng tham gia một tiểu đội tám người, trong tiểu đội đó có một ma pháp sư siêu cấp độc miệng cuối cùng sẽ trở thành hoan hỉ oan gia cùng với cự long tên Farrell