Sau khi Riley cùng Avalon trở về tới Pallet town thì cậu ngay lập tức được professor Oak gọi ra nói chuyện riêng với ông ấy, còn cô ấy thì đương nhiên phải ở lại và bắt đầu nghĩa vụ phải thuật lại mọi chuyện đã diễn ra tại Viridian city cho những người còn lại.
Professor Oak sau đó cũng đưa cho Riley 1 cái danh sách, cậu cũng tự hiểu cái danh sách này liên quan gì đó đến vụ lần này nên cũng tiếp lấy và bắt đầu đọc nghiền ngẫm nhưng điểm đặc biệt ở danh sách này là không chỉ chứa những cái tên nổi tiếng, có tầm ảnh hưởng lớn mà còn cực kỳ dài nữa.
“Nếu nói theo chiều hướng chủ quan thì phía đại tộc quần hệ bọ đã cố tình cho đám được phía đi này đủ thời gian cũng như tự thả thông tin ra để bọn chúng đớp lấy, tức là vụ tấn công này phần nhiều là vì bọn chúng đang đẩy tất cả vào thế không thể nào cứu vãn được.
Nhưng sau khi nhìn xong danh sách này cùng những thứ mà professor Oak và Giovanni đã đàm phán vào năm xưa thì cháu cũng có thể hiểu được phần nào rằng những kẻ này muốn thông tin kia chỉ là phụ, bọn chúng đã sớm biết kết quả sẽ thành ra như thế này nhưng vẫn nhất quyết làm.
Hệ bọ cùng hệ cỏ về căn bản là 2 hệ có khả năng thả phấn nên chắc hẳn đám kia cũng đã sớm biết cái rađa phấn của đại tộc quần hệ bọ rồi mới đúng, chưa kể cái rađa điện trường kia cũng không phải đơn giản, dù sao bất cứ cá thể sống nào cũng có lực trường của riêng mình, trong đó bao gồm cả trường điện từ.
Tuy mấy bộ giáp khắc thạch đó có thể che đi phần nào khả năng cảm nhận nhưng nó không thể nào che đi được phần này cả, dù sao bọn chúng cũng không mù đến mức không nhận ra điểm khác thường này, ngay từ đầu mục đích ban đầu của đám người này căn bản không phải là lấy cắp thông tin gì đó rồi.
Đám người xấu sổ chết trong vụ lần này căn bản là không được cung cấp đầy đủ thông tin từ trước, thứ đám trên danh sách này muốn chính là mượn tay đại tộc quần hệ bọ đi kèm với những thỏa thuận năm xưa để trực tiếp phá hủy Viridian city, tất cả là để nhằm hạn chế 1 phần ảnh hưởng của gia tộc Oak.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy đúng, Blaine bị ép chết, Blue cũng vì lỗ Ultra Space tại Route 25 kia nên cũng hoàn toàn bó tay bó chân, từ đây chính đã trực tiếp cắt mất 2 vị trí quan trọng của giáo sư, nếu mọi chuyện tiếp tục theo chiều hướng tồi tệ thì đại tộc quần hệ bọ sẽ hỏi tội giáo sư cùng Giovanni đầu tiên.
Chúng đang muốn cắt hoàn toàn lực ảnh hưởng của thế hệ cũ, hèn gì chúng muốn chọn ra Elite Four mới, Agatha cuối cùng vẫn là cái đinh trong mắt bọn chúng, chắc hẳn kỳ Kanto league lần này không chỉ đơn giản là so đấu pokemon bình thường đâu nhỉ?”
“Là ta suy nghĩ thiếu sót, đám tang của Blaine cũng là lúc mà chúng tiện tay cắm 1 số thứ vào nhằm chờ thời gian bộc phát, chắc chúng cũng đã sớm đoán ra 1 số thứ rồi, về chuyện cái bàn đàm phán này không tới lượt bọn chúng ngồi nên muốn triệt để gạt chúng ta ra 1 bên trước khi mọi chuyện đi quá xa.
Hahaha, ta đã quá ngây thơ, nếu năm xưa ta đồng ý kế hoạch thanh tẩy nội bộ thì chắc hẳn sẽ không có mấy thứ như thế này diễn ra, nếu ta quyết tâm tận dụng mọi ưu thế để bóp nghẹt đám gia tộc kia rồi bắt chúng phải tuân theo luật chơi của mình thì mọi chuyện đã khác.
Đến bây giờ ta mới cảm thấy lời nói của Giovanni năm đó là đúng, viễn cảnh tươi đẹp không phải là thứ do thế hệ tiếp theo tiếp nhận từ chúng ta rồi tiếp tục xây dựng nên mà là thứ phải do đích thân chúng ta hoàn thành để rồi từ đó đời sau tiếp tục làm nó trở nên sáng chói hơn.
Chúng ta đã có thể lựa chọn, đã có cơ hội để thành công, đã có đủ khả năng để đưa tất cả tới 1 thời đại hoàn toàn mới, trước nay chưa từng có, 1 thời đại của liên minh thực sự vì mọi người nhưng ta đã yếu đuối, đã tin tưởng để rồi quyết định giao phó tất cả cho thế hệ kế nghiệp quá non trẻ.
Chúng thấy ta yếu đuối nên đã được nước lấn tới và cũng vì chính ta nên mọi địa vị, mọi thành quả mà chúng ta đã cố gắng xây dựng xuyên suốt cả tuổi thanh xuân đều dần bị chúng tước đoạt mất, chúng muốn hủy bỏ hoàn toàn răng nanh, móng vuốt của chúng ta.
Ta hiểu rõ điều đó nhưng cũng vì hiểu nên ta đã dung túng cho chúng với những suy nghĩ rằng tuy bản thân đã lui ra nhưng lực ảnh hưởng vẫn quá lớn, để lứa sau có thể thuận lợi điều hành bộ máy này thì đây là điều cần thiết và cũng chính ta đã để mọi việc đi xa đến như thế này.
Khoảng cách giữa giàu và nghèo lại 1 lần nữa kéo dãn ra, các thế lực vẫn đang dựa vào sức dân để vơ vét lấy tất cả mọi thứ, thậm chí chúng còn thẳng tay bóp nghẹt tất cả những “mối nguy hại” theo phương diện của chúng, đúng không lại thì khống chế người nhà.
Các thị trấn dù có cố gắng đến bao nhiêu, cống hiến đến nhường nào thì đến cuối cùng vẫn chỉ là những thị trấn, chúng cố gắng làm mọi cách để hủy hoại những nơi đó khi danh tiếng đã lên quá cao, thậm chí xa hơn cả những cái xung đột nội bộ đó, chúng vì lợi ích của bản thân mà quên mất rằng bản thân yếu đuối đến nhường nào khi so sánh với chủng tộc khổng lồ như pokemon.
Và hơn cả là chính ta cũng tự nhận thức được rằng vì ta yếu đuối, vì ta dung túng, vì ta tin tưởng nên rất nhiều người đã chết, rất nhiều thứ đã sụp đổ, rất nhiều công lý đã bị đánh cắp, quan trọng nhất trong tất cả đó chính là vì ta mà Blaine đã chết trong khi cố gắng níu giữ lấy 1 chút luân lý cuối cùng.
Nhưng từ nay trở về sau mọi chuyện sẽ khác, ta sẽ không nhượng bộ nữa, lần này ta sẽ không để ai vì mình phải chết nữa, không còn những quyết định thiếu suy nghĩ, nếu thế hệ mới không làm được thì nhiệm vụ của ta là phải chấn chỉnh lại tất cả theo cái khuôn nề nếp ban đầu.”
Riley nghe xong những lời này cũng chẳng nói gì nữa, professor Oak sau khi biết được kết quả ở phía Viridian city thì cũng nhanh chóng cấp tốc trở lại phòng nghiên cứu để lo lắng cho 1 số chuyện sau đó của nơi đây, dù sao từ Pallet town tới Viridian city cũng chỉ có vài giờ đi bộ mà thôi.
Chưa kể đến chuyện như đã nói trước đó, Viridian city sẽ cần phải mượn cảng biển của Pallet town trong khoảng thời gian sắp tới nhằm vận chuyển máy móc nguyên vật liệu nên đương nhiên professor Oak cũng phải quản ít nhiều trong vụ việc lần này.
Còn về phía Riley thì cậu chỉ biết nhìn bóng dáng ngày càng già cỗi kia bước đi nhanh trong đêm khuya muộn rồi thở dài, professor Oak chắc chắn sẽ chết, ông ấy không đủ quyết tâm nên ông ấy sẽ chết, nhất là khi thứ mà ông ấy muốn chấn chỉnh đã quá lớn so với khả năng của ông ấy từ bao giờ không hay rồi.
Hơn cả dù có thành công đi nữa thì sẽ như thế nào? Riley hoàn toàn không thấy được bất cứ ý chí nào trong người của professor Oak cả, ông ấy không còn là champion Samuel•Oak kia nữa, ông ấy sẽ không thể nào thực sự xuống tay và cố gắng từ đống rác thải của thời đại này dựng lên nền tảng, căn cơ cho thời đại mới được.
Ít nhất là đối với Riley thì professor Oak không thể nào làm được, 1 con hổ dù mất đi nanh vuốt, răng nanh của mình thì đến cuối cùng nó vẫn là kẻ săn mồi, tất cả là vì ý chí của nó vốn dĩ là như vậy còn professor Oak đã sớm chết mất phần Samuel của bản thân từ rất lâu rồi.
Ông ấy đánh mất phần Samuel của 1 chiến binh, 1 nhà lãnh đạo thay vào đó là danh hiệu professor cao quý nhưng cũng chính vì thế nên ông ấy không còn là con hổ kia nữa vì ông ấy đã đánh mất ý chí, thứ mà ông ấy đã cùng những người bạn của mình đúc kết được trong chuyến hành trình dài 8 năm ròng rã ấy.
Samuel•Oak từng mang trên người danh hiệu “Tiên phong”, tức kẻ đi đầu, dẫn lối mọi người tới 1 tương lai mới, “Hy vọng”, tức là ngọn đuốc chói rọi tất cả trong màn đêm u tối của thời đại cũ và “Anh hùng”, kẻ đã chấm dứt khoảng thời gian trống loạn lạc xuyên suốt 10 năm kia để tạo dựng lên cả 1 thời đại mới, 1 khúc khải hoàn của ông ấy cùng đồng đội của mình.
Tiếc là con người đó đã chết quá lâu rồi, professor Oak không thể nào quay về được thời khắc đó nữa vì ông ấy vẫn còn nuối tiếc, tin tưởng vào thời đại này, chỉ có khi nào ông ấy thực sự tuyệt vọng đến tận cùng thì lúc đó mọi xiềng xích mới được phá hủy và phần Samuel kia sẽ 1 lần nữa trở lại.
Nhưng Riley cũng hiểu được rằng vào lúc đó thì professor Oak đã không còn có thể sống tiếp được nữa rồi, tâm của ông ấy đã chết, đó căn bản là tia lửa cuối cùng mà ngọn đuốc mang tên Samuel•Oak có thể cung cấp cho tất cả, vào lúc đó tiên phong cũng sẽ là kẻ bị màn đêm u tối trước mặt nuốt chửng và người anh hùng năm xưa sẽ gục ngã hoàn toàn.
Có điều vụ việc lần này sẽ không kết thúc đơn giản như thế này được đâu, pokemon đã hủy 1 thành phố của con người, theo hiệp định ban đầu thì Route 2 hiện tại đã trực tiếp đóng băng, hơn cả quân của đại tộc quần hệ bọ kiểu gì cũng sẽ tràn ra khắp Route 2 trong khoảng thời gian sắp tới.
Tức đoạn đường thông thương này sẽ bị chặt mất, tuy Viridian city là 1 thành phố nghiêng về thiên hướng dưỡng lão nhiều hơn là có vài đặc điểm đặc thù như những thành phố khác nên không có quá nhiều lợi ích king tế nhưng nơi này là nơi giao giữa Pallet town với Indigo Plateau.
Cũng có nghĩa là 1 trong những nơi trọng điểm để khai thác thông tin, việc mất đi Route 2 sẽ khiến con đường thông thương hay nói đúng hơn là thu thập thông tin của thương hội Liu mất thời gian hơn trước, dù sao thương hội Liu từ trước đến nay vẫn là trên danh nghĩa chỉ là 1 thương hội không thuộc Aura Guardians.
Tuy đồng ý là đám ở trên biết hết rồi nhưng dân thường lại không biết về điều này, nếu thương hội Liu sử dụng Route 2, nơi đã bị khóa lại thì ngay lập tức sẽ bị tẩy chay do rất nhiều yếu tố và quan trọng nhất đó chính là khác chủng tộc cùng chỉ có duy nhất thương hội Liu đi được qua đây nên đương nhiên ai cũng sẽ tẩy chay rồi.
Mà không chỉ đơn thuần là con đường thông thương, nó còn là đường di chuyển quan trọng cũng như có chiến lược quân sự mấu chốt trên thực tế, giờ mất đi Route 2 thì con người cũng có 1 trận đau đầu khá lớn đấy, có điều đây mới chỉ là mở màn mà thôi.
Riley thực sự rất trông chờ vào khoảng thời gian sắp tới, cậu muốn xem xem liệu phía con người sẽ làm như thế nào trước tình cảnh như thế này, cũng như dự tính của đám liên minh sau khi Viridian city đã thực sự thành 1 đống đổ nát như chúng muốn.
Bên phía bí cảnh đại tộc quần hệ bọ vào lúc này, tại cây đại cổ thụ, thứ đã được cải tạo cùng nuôi dưỡng để trở thành nơi ở cũng như làm việc cho gia đình của các đời thủ lĩnh của đại tộc quần hệ bọ, đây chính là vinh quang và cũng là biểu tượng tối cao của cả đại tộc quần hùng mạnh bậc nhất này.
Nhưng đêm nay là 1 đêm tương đối “sôi động” vì những cận vệ, hầu cận cùng các thành viên có vị thế cao đều đang tụ tập lại về đây, bởi vì bọn họ đang phải đối mặt với cơn thịnh nộ của công chúa bé nhỏ của họ, khả năng điều khiển mọi thứ thông qua âm thanh căn bản là 1 thứ gì đó quá vượt trội kể cả đối với các cận bậc thầy hùng mạnh.
Chính vì để trấn an cô công chúa này cũng như bảo vệ cô ấy nên tất cả mọi lực lượng đều đã được huy động, dù sao tộc trưởng của bọn họ cũng đang trong giai đoạn mấu chốt nhất, nếu lỡ không may có việc gì đó sơ sẫy thì bọn họ cũng không dám nghĩ nữa.
Nhưng tiếng la hét thất thanh kia tự dưng biến mất hoàn toàn, kèm theo đó là 1 khí tức cực kỳ mạnh và cũng cực kỳ quen thuộc tràn ra, Golisopod hay nói đúng hơn là Kratch, thủ lĩnh của đại tộc quần hệ bọ đã vào được cận thần nên việc đối phó với 1 con nhãi như này là cái gì đó quá đơn giản với ông ta.
Có điều khí tức này bộc phát quá đột ngột, hơn cả nó không chỉ là khí tức 1 cận thần tiết ra thông thường mà là 1 cận thần đang cực kỳ giận dữ, hầu như mọi cá thể đang tụ tập tại cây đại cổ thụ đã trực tiếp lăn ra bất tỉnh, thậm chí ở cấp độ champion trở xuống còn xuất huyết các thứ.
May mắn là trong đội hầu cận chỉ có vài cá thể con ông cháu cha hoặc tiềm lực đủ lớn là ở cấp độ thiên vương tầm trung đổ lên được gia nhập vào sớm nên cũng đã giảm thiểu được tối đa thương vong phải chịu, có điều việc này cũng đã trực tiếp đánh gục hàng trăm ngàn cá thể cực kỳ mạnh khác.
Đối với những cá thể còn trụ vững lại được thì đương nhiên cũng đã tới được độ cao bậc thầy tầm trung trở lên, nhưng mồ hôi của chúng lúc này đã ứa ra ướt cả sàn, thậm chí có kẻ còn trực tiếp ngã lăn ra đất thở gấp, tuy chỉ thoáng qua nhưng rõ ràng đây không phải là thứ mà chúng có thể đối phó được.
Khí tức này không chỉ dừng lại ngang đó mà nó còn trực tiếp làm kinh động đến 12 đội trưởng của 12 đội cảnh vệ ở 8 phương, 4 hướng cùng đội thông tin do con Ganvantula kia cầm đầu và ở tại những nhà dân thường cũng có vài cao thủ cảm nhận được điều khác thường này nên trực tiếp chạy thẳng tới nơi bắt nguồn kia.
Thậm chí ở sâu dưới lòng đất, nơi giam giữ những tên tội đồ cũng cảm nhận được thứ này, chúng bắt đầu gầm rú lên, trưởng cai ngục cũng trực tiếp biến mất để đi lên phía trên kia, các đời thủ lĩnh trước đang sinh sống ở vùng ngoại ô cũng trực tiếp bay thẳng tới đây, rồi quân đội, cấm vệ, v.v.
Hàng chục ngàn bậc thầy tầm trung trở lên, đây chính là căn cơ tối cao của đại tộc quần hệ bọ, chúng là lực lượng cao nhất và cũng là thứ có thể trở tay là phá hủy luôn cả loài người, bây giờ tất cả bọn chúng đều đang tụ tập lại để chào đón sự ra đời của 1 cận thần mới có xuất thân từ ngay trong chính nơi này.
Nhưng ngay khi tất cả bọn chúng tới được nơi thì chỉ nghe được tiếng gào thét ầm ĩ của 2 cha con đang cãi vả về 1 chủ đề hết sức bình thường trong mắt bọn chúng, có điều đây lại là chủ đề cực kỳ hệ trọng đối với bộ mặt của 1 đại tộc quần hùng mạnh bậc nhất như chúng.
“Ông không phải là cha của tôi, cút ra khỏi đây, ông không phải ông ấy, ông ấy tuy khờ khạo nhưng là 1 kẻ làm cha hết lòng bảo vệ gia đình của mình, là kẻ hy sinh mọi thứ vì gia đình chứ không phải là kẻ sẵn sàng bán rẻ con gái của mình cho kẻ vừa hủy hoại cuộc đời của nó để đổi lấy sự bình yên.
Giờ ông còn đe dọa tôi nữa sao? Ông nhìn lại chính bản thân mình xem có điểm nào chứng minh rằng ông giống với ông ấy không hả? Hay ông muốn ép tôi tới con đường tự sát giống vị kia luôn mới vừa lòng? Mà tất cả những thứ này cũng là do ông ban tặng cả.
Nào là năng lực thần thánh của cận thần, nào là năng lực từng đủ khả năng để điều khiển mọi thứ thông qua âm thanh, v.v, ông chỉ kể những hào quang sáng chói của nó nhưng chẳng bao giờ kể rằng chủ sở hữu đời trước của nó từng gây thù chốc oán với ai.
'Nhạc trưởng của khu rừng già' ư? Không phải đến cuối cùng cũng chỉ bị 1 tiếng gầm trực tiếp làm cho thành phế vật để rồi bị đẩy tới con đường tự sát hay sao? Nếu ông sớm kể cho tôi vì 'vị hôn phu' này thì tôi đã chẳng bao giờ rời khỏi đây cho tới cuối đời rồi.”
Kratch nghe xong những lời của con gái mình thì phần tính cách bạo lực cũng sục sôi nhưng rõ ràng là phần yếu đuối và trí tuệ vẫn đang chiếm quyền kiểm soát vào lúc này nên thái độ của ông ta từ đầu đến giờ vẫn là cực kỳ bình thản, việc thả ra khí tức lúc nãy thật ra cũng là có chủ đích cả.
Thứ nhất là để thông báo rằng Kratch đã chính thức bước vào cận thần nên cuộc dự tuyển chức ghế thủ lĩnh đã sẵn sàng bước vào giai đoạn tầm trung nhất để thần chiến kịp thời vào giai đoạn cuối cùng, tức ông ta đang thông báo với lứa sau rằng hãy cố gắng nắm bắt lấy chút thời gian ít ỏi này.
Thứ 2 là vì con gái của Kratch giờ đây đã trở thành phế vật thật sự, nên ông ta cần thị uy để đảm bảo rằng con bé không nhận được bất cứ ủy khuất nào trước khi được chính thức gả cho Wolf, ông ta đương nhiên có khả năng làm như vậy khi là kẻ sớm nhất trong tất cả thành cận thần.
Thứ 3 là để chắc chắn cuộc hôn ước này, nếu xét theo danh nghĩa thì con gái của Kratch dù sao cũng là con gái của thủ lĩnh đương nhiệm nên dù có là phế vật thì cũng cần phải thông qua sự đồng ý của cận thần các kiểu, giờ đây ông ta vừa đúng lúc là cận thần đi kèm với hôn ước thần ban nữa thì chuyện này đã chắc như đinh đóng cột.
Cuối cùng là để thông báo với tất cả rằng Kratch này sẽ tham gia vào thần chiến, việc này đương nhiên cũng đã sớm đến tai của các cận thần khác, 1 số kẻ thù bắt đầu cảm thấy phiền phức vì có thêm đối thủ, 1 số thì bắt đầu toan tính cái gì đó, v.v nhưng trong số đó vẫn có 1 vài kẻ bình thản như thường, thậm chí là không an tâm như Cthulhu chẳng hạn.
Nhưng giờ sao đi nữa thì thông tin này cũng là thông tin chấn động bậc nhất vào lúc này, chắc hẳn thám tử của các tộc quần, đại tộc quần khác cũng đã nắm được thông tin này rồi và ngay ngày mai thôi trên web sẽ tràn lan thông tin này, đây cũng là điều mà Kratch muốn.
“Con nghĩ ta muốn đưa con gái của mình đến chỗ chết và bán rẻ nó vì thứ mà tổ tiên đã làm ra lắm à? Con hiểu được độ nặng của 4 chữ 'hôn ước thần ban' hay không? Gia đình chúng ta hay nói đúng hơn là toàn thể chủng tộc chúng ta không có quyền được từ chối.
Hơn cả là ông ta cũng là 1 kẻ độc thân từ đó đến giờ, con không cần phải lo về chuyện đụng phải mấy lão già gì gì đó, đối với ông ta thì con chỉ là 1 con nhóc sở hữu năng lực của kẻ mà ông ta cực kỳ căm ghét mà thôi, nên con cũng tự mình sẵn sàng trước đi, ta sẽ không nhắc đến chủ đề này nữa vì con nên biết rằng đây không phải là thứ mà chúng ta có thể từ chối nổi được.
Còn các ngươi nữa, nhìn cái gì mà nhìn? Nhanh vào dọn dẹp phòng cho con gái ta, còn nữa, các bậc thầy bậc cao trở lên đi theo ta, chúng ta cần phải có 1 số chuyện cần bàn trước khi ngày đó đến, chúng ta không còn nhiều thời gian trước khi lúc đó đến nữa đâu, mà tiện thể nối liên kết với 17 chỗ còn lại luôn đi, đây là chuyện hệ trọng.”
Sau khi Kratch cùng khoảng vài trăm cá thể rời đi thì những kẻ còn lại đương nhiên cũng thành thật phải cuối mình xuống cố gắng thu dọn lại căn phòng cho cô công chúa nhỏ này, tuy ở cấp bậc của bọn chúng thì việc này là không tưởng nhưng đứng trước 1 cận thần thì cũng dễ hiểu mà thôi.
Trong khi đó thì con Kricketune kia thì cuộn mình lại trong chăn vừa khóc vừa lăn qua lăn lại, trong số những kẻ đang dọn dẹp này cũng có vài kẻ rất thân với gia đình của Kratch nên cũng tiếp cận và để rồi thăm dò ra được 1 thông tin để sức chấn động cả toàn bộ hành tinh này.