Sáng hôm sau, Riley cùng Avalon cùng nhau đi tới gần hơn với vị trí kia, nơi mà Mew đại nhân sẽ trực tiếp mở ra cánh cổng dẫn tới nơi đó, nơi mà cả 2 sẽ có 10 năm để làm những việc mà chắc là sau này cả 2 không thể nào có cơ hội làm lại được thêm 1 lần nào nữa.
Đương nhiên cũng không phải chỉ có riêng cả 2 biết chuyện này mà là rất nhiều nên hiện tại dọc đường đi tới điểm hẹn đó thì bọn họ đã được rất nhiều Aura Guardians xúm lại vừa vỗ tay vừa hô hào chúc mừng các thứ, việc này thực sự khiến cả 2 đã rất xấu hổ.
Riley đương nhiên biết chủ mưu vụ này là ai, chắc chắn là đám gia chủ, đúng vậy, không chỉ riêng Stuq mà 9 gia chủ khác cũng góp mặt vào, hiện tại bọn họ đang ở đầu cuối cùng của con đường, nơi mà cánh cổng không gian kia đang được từ từ mở ra.
Thực sự thì cả Riley và Avalon cũng chỉ muốn yên lặng tự giải quyết vụ này nhưng thực sự thì cậu không ngờ đến mọi chuyện sẽ thành ra như thế này, quả đúng là quá ngại ngùng, nhưng lúc này cậu không biết làm gì hơn ngoại trừ nhìn về phía 10 gia chủ của cậu với ánh mắt hình viên đạn.
“Chúc mừng tộc trưởng, bản thân tôi cứ tưởng là mình sẽ không bao giờ thấy được cái ngày rồi, nhưng ai ngờ mọi chuyện lại diễn ra sớm đến vậy, ngài đừng lo, thời đại cũng càng ngày càng tiến lên nên chuyện có con trước đám cưới chính thức cũng chỉ là bình thường mà thôi đúng không?” (Stuq)
“Lão già Stuq kia nói đúng đấy, tuy ngài vẫn còn quá nhỏ nhưng ngài cũng hiểu chúng ta đang ở trong tình huống như thế nào mà? Bản thân gia tộc cần thêm lứa sau, đương nhiên ngài cũng phải đóng góp vào trong dự án lâu dài này của chúng ta, tất cả là vì gia tộc cả.” (Liang)
“Hahaha, *vỗ vai*, ngài rất khá đấy, lần đầu tiên của tôi là vào năm 17 tuổi cơ, đương nhiên là bị ép buộc cả, đây không những ngài vừa có quyền chủ động mà vừa làm ở độ tuổi rất trẻ nữa, quả đúng là tre già măng mọc, sóng sau xô sóng trước, điều này cho tôi cảm giác bản thân đã già lắm rồi.” (Jab)
“Tộc trưởng đừng nên nghe lời mấy tên mồm thối này, cứ làm hết sức mình là được, ai cũng hiểu con đường mà ngài phải đi là như thế nào, nếu không làm bây giờ thì tôi tin rằng ngài sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu, tất cả là vì ai ai cũng biết rằng ngài sẽ là kẻ thành công sau hàng tỷ năm chờ đợi.” (Gao)
“Đừng nơi về mấy chủ đề nặng nề như vậy, tộc trưởng tuy còn nhỏ nhưng đã phải gánh vác quá nhiều thứ rồi, đôi khi tìm ra 1 lối thoát cũng là 1 sự giải thoát nhất thời, nếu được thì bản thân tôi hy vọng ngài sẽ vận dụng tốt 10 năm này để nghỉ ngơi tốt nhất có thể nhằm chuẩn bị cho những thứ sắp tới trong tương lai.” (Qi)
“Đây là thành quả mới nhất của tôi, ngài đừng lo về công hiệu cũng như tác dụng phụ của nó, đảm bảo nó sẽ giúp cả 2 có 1 tuần đầu tiên tuyệt vời, đương nhiên là trong trường hợp cô dâu của ngài chịu nổi, còn mấy cái dược phẩm kia mà ngài đã chuẩn bị thì có thể mang vào nếu như muốn 'làm' điều độ.” (Rick)
“Tuy cả đời tôi không có bất cứ đứa con nào nhưng vẫn thật lòng hy vọng chuyện của ngài sẽ ổn thỏa, tuy lão già này miệng thối thật nhưng đến cuối cùng thì vẫn không thối được như 2 lão già kia nên ít ra vẫn có thể đưa ra 1 lời chúc được cho là bình thường được.” (Gorgon)
“Cố gắng đẻ nhiều nhất có thể tộc trưởng, đừng quá lo lắng về chuyện không thể quản được hết, chúng theo họ nhà Nora nên đương nhiên lão già Tod này sẽ quản ít nhiều, đảm bảo với ngài rằng chắc chắn bọn chúng đều sẽ trở thành thiên tài trong tộc cho mà xem.” (Tod)
“Bản thân tôi thì lại càng thêm hứng thú về những đứa con của ngài hơn, ngài là 1 cá thể cực kỳ cá biệt, con đường mà ngài sẽ đi trực tiếp hướng tới sự không tưởng, thành tựu của ngài là không thể đong đếm được, không biết những đứa con của ngài sẽ đạt tới mức độ nào đây.” (Kong)
“Bản thân tôi không có gì để nói cả nhưng nếu muốn nói thì cũng chỉ biết chúc mừng cả 2, còn buổi tụ tập đông đủ vào ngày hôm nay thì coi như là trả thù ngài vì không nói trước cho tôi biết về mấy chuyện như cuộc sắp đặt hôn sự kia đi, hy vọng cả 2 sẽ có những đứa con khỏe mạnh.” (Rice)
Sau khi nghe xong những lời nói của 10 gia chủ thì bản thân Riley cũng chỉ biết dở khóc dở cười, Avalon hiện tại cũng thút thít cười chảy cả nước mắt rồi, thật sự thì rất cảm ơn bọn họ, dù sao 10 năm kia cũng sẽ chỉ có loanh quanh vài cá thể mà thôi nên lần gặp kế tiếp sẽ là 10 năm.
Tuy đối với bọn họ ở ngoài này chỉ như 1 khoảnh khắc nhưng đối với Riley cùng Avalon thì đó thật sự là 10 năm, có thể đây là lần gặp mặt khiến bọn họ dịu lại phần nào đó sự buồn chán trong 10 năm kế tiếp đó, còn về phần những lọ dược kia của Rick thì đương nhiên cậu cũng lén thu vào rồi.
Đương nhiên chủ yếu là cho Riley cả vì bản thân cậu cũng tự nhận thức được rằng Avalon là bên kèo trên là cái chắc, biết đâu được nhờ mấy lọ dược này cậu lại phản lại được thế cờ này rồi trực tiếp đảo thành chủ thì sao? Ehem, nói chung là để dự phòng cả mà thôi.
Sau khi chuẩn bị xong tâm lý các thứ thì Riley cùng Avalon dưới sự cổ vũ của tất cả các Aura Guardians trong tộc trực tiếp bước vào cánh cổng không gian kia và trực tiếp được dịch chuyển tới thứ mà Mew đại nhân giới thiệu trước đó là 1 khu vực nào đó trong không gian của Dialga.
Theo Riley thấy thì đây căn bản là 1 không gian trắng xóa và hoàn toàn không có gì cả nên Avalon cũng trực tiếp giải thích cho cậu rằng đây là 1 “bản nháp”, 1 thực tại được cấu tạo bằng thần lực, đặc tính của nó y hệt như Hyper Space, có thần lực là có thể tùy ý sáng tạo.
Nói vậy thì về căn bản thì đây là 1 nơi cực kỳ thích hợp để thử nghiệm mấy suy nghĩ điên rồ của các vị thần mới đúng chứ? Về căn bản là vậy, nhưng để tạo ra 1 nơi như thế này thì lượng thần lực tiêu tốn là cực kỳ nhiều, theo như Avalon nói thì không gian này chỉ rộng khoảng 1000 m² là cùng như để làm được cái này thì cỡ Mew cũng phải mất vài tháng trời đấy.
Sau đó thì Avalon tiếp tục giải thích về chuyện Nowhere căn bản cũng là 1 nơi tương tự như thế này, chẳng qua là rộng gấp vô số lần mà thôi, chính thế nên có thể nghĩ về lượng thần lực mà Arceus đã dùng để cấu tạo ra Nowhere, có điều hiện tại do bị lạm dụng quá mức nên bị biến thành khu vực nguy hiểm luôn rồi.
Hiện tại các vị thần phải vào mấy cái vũ trụ tối để làm các thử nghiệm của mình, Arceus vì thấy tiếc 1 nơi có tiềm lực cao như Nowhere nên cũng trực tiếp tạo ra cơ chế đấu tới chết kia và cuối cùng thành công chọn ra 12 vị lãnh tụ hay 9 ông trùm hiện tại.
Nói xong thì Avalon vận dụng 1 chút thần lực của mình tạo ra 1 căn nhà cho cả 2 cũng như không gian xung quanh 1000 m² này vì cả 2 sẽ sử dụng nó không chỉ để sinh hoạt trong 10 năm sắp tới mà còn là để nuôi dạy con cái các thứ trong khoảng thời gian đó nữa.
Trong khi Riley đang đi kiểm tra những tạo vật mà Avalon đã tạo ra cũng như độ thần kỳ của nó so với ngoài kia thì cậu bị túm lấy cổ áo và trực tiếp lôi vào trong nhà, cô ấy trực tiếp vất cậu lên giường của cả 2 rồi đổ thẳng 1 chai dược mà Rick đưa lúc nào vào rồi....
Ở 1 nơi nào đó tại thế giới của Akasha, Shirou lúc này đã thành công đạt tới độ cao của pháp sư cấp 6 nhưng vì là 1 nhân tố cực kỳ quan trọng của Akasha mà Akasha lại chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi hay bố cục các thứ nên ngay lúc này đã đào tạo cậu ta để trở thành thần.
Và đương nhiên kẻ đang đào tạo Shirou đương nhiên chỉ có 1 kẻ duy nhất và kẻ đó không ai khác ngoại trừ Ray•Ova, 1 phần khác của Riley cũng như là vị thần đầu tiên dưới trướng của Akasha theo nghĩa đen, công việc hiện tại của cậu ta đương nhiên là đi trông trẻ.
Với 1 tên cực kỳ lười như Ray thì huấn luyện 1 tên ngáo ngơ như Shirou thôi đã muốn hạ đường huyết, đây không phải chỉ có mình cậu ta mà còn rất rất nhiều đối tượng khác nữa, có thể nói Akasha đang rất rất gấp rồi đấy, dù sao nó cũng không chờ được như tên kia.
Chính vì thế nên Ray phải phân thân ra và đào tạo nhiều đối tượng cùng 1 lúc, đương nhiên đây chính là thời đại của linh thể nên thứ mà cậu ta đào tạo cản bản đều là linh thể cả, còn đám như “thần” đã sớm đạt tới độ cao tầm trung tầng trung gian ở thời đại thần linh rồi thì đó không phải là những thứ mà cậu ta cần quản.
Mà bỏ qua mất chuyện đó, Ray hiện tại đang huấn luyện cho Shirou về nền tảng cơ bản nhất của cung thủ nhưng từ đầu đến cuối cậu chỉ cho cậu ta dương cung lên bắn bia chứ không chịu giảng trình bất cứ gì cả, căn bản là bắt tự học thành tài theo nghĩa đen.
Cũng chính vì vậy nên Shirou vẫn luôn không hiểu nổi nhưng thái độ của cậu ta từ đầu đến cuối vẫn vậy, mà thật ra thì chủ đề này thực sự quá sớm với 1 kẻ như cậu ta, Ray có thể nói là đẩy nhanh giai đoạn hơi quá, dù quả đúng là cậu ta có cả trái tim anh hùng, mạch Mana tầm Servant cùng cơ thể cũng độ cao Servant nốt nhưng tầm hiểu biết không thể nào so với những cung thủ đã tự mình đạt được danh hiệu anh linh được.
Ray vừa ngái ngủ vừa nhìn hàng loạt mũi tên được Shirou bắn ra liên tục tại rất nhiều kiểu cách khác nhau như che mắt, di chuyển tốc độ cao, thậm chí là bia ngắm này cũng không đơn giản, có điều tất cả mũi tên cứ như thể trực tiếp ngắm tới tâm của bia vậy.
Dù Shirou cố gắng bắn lệch đi khoảng hơn 20 cm đi nữa thì các mũi tên vẫn luôn tự bay thẳng đến tâm, thậm chí cậu ta còn bắn trúng tâm nhiều đến mức đã có rất nhiều mũi tên bị bắn trùng lên nhau và khiến chúng xuyên thẳng qua lẫn nhau, mũi sau đè lên, phá hủy mũi trước.
Thật sự là 1 cung thủ quá tài năng, căn bản là chắc chắn sẽ thành Servant dù chuyện gì xảy ra, thậm chí các anh linh trên anh linh tọa thiên hướng cung thủ cũng đã phải bỏ ra rất nhiều năm tháng mới đạt tới được danh hiệu cung thủ nhưng Shirou sinh ra căn bản đã là 1 cung thủ hoàn hảo luôn rồi, căn bản là quá vượt trội.
Ray vào lúc này chỉ muốn nhảy thẳng đến vòng tay của Illya để nằm ăn vạ mà thôi, rõ ràng tài năng đến vậy rồi thì cần dạy cái quái gì nữa? Cho vài chục năm kinh nghiệm là sẽ tự nhận ra mọi thứ thôi, nhưng Akasha lại thích đốt cháy giai đoạn nên cậu cũng đành phải bó tay.
“Dừng lại đi Shirou•Emiya, chắc hẳn ngươi đang rất khó hiểu và không biết tại sao ta lại bắt ngươi liên tục bắn bia đúng không? Thứ ta muốn thấy không phải là kỹ thuật siêu việt của ngươi mà là nhận thức của ngươi về thứ được gọi là cung thủ, căn bản là khái niệm căn bản nhất.
Còn về kỹ thuật thì nó căn bản là thứ vừa dễ mà cũng vừa khó đặt tới nhất, dễ nhất là đối với những kẻ như ngươi, sinh ra đã vượt xa thành tựu của kẻ khác, còn khó nhất thì với đại đa số cá thể, đến Herakles cũng phải luyện tập mới đạt được trình độ mà ngươi ngái ngủ cũng làm được này, Grand Archer như tên đần Orion kia cũng phải quỳ lạy ngươi để chừa 1 con đường sống cho cái class này.”
Shirou nghe thấy câu hỏi của Ray thì cậu ta cũng chẳng cảm thấy tự hào lắm, dù sao đây cũng là năng lực sinh ra đã vậy, 1 Passive của cậu ta nên cậu ta cũng chẳng thấy nó đặc biệt lắm, nhưng câu hỏi kia thì lại khiến cậu ta phải suy tư vì y như cậu nói, cậu ta sinh ra là để trở thành cung thủ tài năng nhất trong tất cả nhưng đến cuối cùng thì cậu ta biết bao nhiêu về 2 chữ cung thủ?
“Cung thủ là 1 người không bao giờ để hụt mất mục tiêu của mình ư? Hay là mục tiêu của mũi tên hướng tới tạo ra cung thủ? Như tại Trung Đông thì cung thủ được xem là biểu tượng của hòa bình với đại diện là anh hùng Arash, mũi tên vàng của anh ta hiện tại vẫn được xem là thứ tượng trưng cho sự hòa bình.”
“Đúng vậy, theo cách nghĩ đó thì cung thủ là thứ gì không quan trọng, thứ quan trọng ở đây chính là quan điểm hay nói đúng hơn là mục đích mà mũi tên sau khi rời cung hướng tới, như Arash thì là hòa bình tối cao hay như EMIYA thì là tự do tối cao, của Herakles là phong cách tối cao, v.v.
Nhưng đến cuối cùng thì tất cả đó vẫn chưa hề nhắc tới khái niệm căn bản, cung thủ không cần phải là kẻ phải bách phát bách trúng, đó có thể là lão thợ săn để hụt mất con mồi của mình, đó có thể là lính thủ thành bắn hụt mất 1 tên lính đối địch đang cố gắng trèo lên tường thành, v.v.
Và đó cũng có thể là Shirou•Emiya, kẻ chưa từng hụt mất mục tiêu của mình kể từ khi sinh ra, đúng vậy, cung thủ chính là kẻ mang lại tuyệt vọng cho mục tiêu mà kẻ đó hướng tới, mục đích thật sự của cung thủ đó chính là bằng mọi giá bắn gục được đối phương.
Không ngôn từ mỹ lệ, chỉ có sự thật trần trụi, đó chính là cung thủ và còn gì tuyệt vọng hơn 1 cung thủ không bao giờ hụt? *Nụ cười nham hiểm* Nạn nhân dù có trốn đến bao xa thì sự tuyệt vọng đó vẫn sẽ tới, mũi tên đó vẫn sẽ trực tiếp đoạt lấy tính mạng của bọn họ hay đang dãy dụa chạy trốn.
Đó chính là cung thủ, kẻ mang lại sự tuyệt vọng lớn nhất trong tất cả và Shirou•Emiya đây chính là cung thủ xứng đáng nhận được danh hiệu cung thủ hơn bất cứ ai trước đây, 1 cung thủ trời sinh, 1 cung thủ không bao giờ để hụt mất mục tiêu của mình.”
Tại năm thứ 9, cũng là năm cuối cùng của Riley và Avalon, cả 2 đã sinh ra đứa con cuối cùng, kẻ sau này sẽ được mệnh danh là cung thủ của cung thủ, giống hệt như Shirou, nó chính là thứ đại diện cho sự tuyệt vọng, nhưng vị cung thủ này không bao giờ được trình diễn tài năng của mình.
Nó không thể nào ban phát được sự tuyệt vọng cho kẻ đang tràn ngập hy vọng sống nhất cho tới tận khi nó được đặt chân vào tòa tháp vận mệnh kia, nó được lấy tên là Sara, kẻ sẽ mang lại sự tuyệt vọng tối cao, cung thủ hoàn hảo nhất trong 1 tương lai rất xa nào đó.
Sara cũng là đứa con thứ 8 của cả 2, khác với 7 đứa đầu tiên thì khi con bé mới được sinh ra thì cả thế giới như phản ứng lại với nó vậy, điều này đã làm kinh động đến tất cả, ngay cả ngoài lòng trắng cũng bị kinh động, Arceus cũng phải ngái ngủ mở 1 nửa mắt ra nhìn.
Đây chính là đứa con duy nhất kế thừa được đầy đủ dòng gen của cả bố và mẹ của nó, đặc tính dị điểm từ Riley cùng tiềm lực không thể đo đếm của Avalon, tương lai của nó căn bản là không thể xác định được, 1 con quái vật nữa được sinh ra bên cạnh Ina'nis.