Pokemon Du Ký

Chương 59: Chương 59: Chẳng lẽ không phải anh vẫn đi theo bảo vệ em bấy lâu nay sao?




Đi dạo ở thị trấn Lavender.

Thị trấn nổi tiếng với tháp Pokemon. Đó là kiến trúc cao nhất trong thị trấn. Bạn có thể nhìn được vị trí của nó ngay khi bước chân tới gần nơi này.

Khác với những thành phố bạn có thể đã đi qua, nơi này không có nhà thi đấu - Gym. Mặc dù thị trấn rất nổi tiếng, hàng năm vẫn có rất nhiều huấn luyện viên trẻ và khách du lịch Kanto cũng như các khu vực khác tới đây du lịch, tham quan tìm hiểu. Có điều có thể vì diện tích bản thân thị trấn, hoàn cảnh tự nhiên, lợi ích,… v v. Nhiều lý do mà nơi đây vẫn như vậy dọc theo năm tháng.

Đám pokemon hệ Ghost (ma) thường xuất hiện ở nơi đây. Điều oái oăm là thị trấn nổi tiếng nhờ sự xuất hiện của chúng, có điều dân cư nơi đây lại không mặn mà với chúng một chút nào.

Tất nhiên việc pokemon hệ Ghost thường không được chào đón ở nơi dân cư sinh sống là điều dễ hiểu.Các trainer vui vẻ vì có thể bắt gặp và thu phục chúng tăng sức mạnh của mình. Ngược lại dân cư thường đau đầu vì những điều mà đám pokemon ma này gây ra.

Bạn đang đi trên đường và bỗng nhiên lạnh hết cả sống lưng. Chúc mừng, này có thể là một con Gengar vừa mượn cái bóng của bạn để di chuyển. Lấy pokeball trong tay và thu phục nó đi thôi.

Còn nếu bạn là người bình thường hoặc đám huấn luyện gà mờ. Chia buồn với bạn. Đừng cố bước tiếp vì bạn có thể vẫn sẽ đi loanh quanh tại chỗ mà không hề hay biết. Đứng im và tỏ vẻ bạn đã phát hiện trò đùa dai của nó. Gengar sẽ sớm chán và bỏ đi thôi.

Ừ, còn chuyện bạn phải đứng im cho đến lúc nào thì nên tự mình suy xét. Có điều nếu bước đi quá sớm để mà trò đùa của nó thành công. Bạn chuẩn bị đi loanh quanh cả buổi tối là vừa. Nếu kiên nhẫn đợi đến khi trời sáng thì chắc chắn là nó đã đi và bạn có thể về nhà ngủ bù.

Này chỉ là một trò đùa nhẹ nhàng nho nhỏ của đám pokemon ma mà thôi.

Nói chung hầu hết pokemon ma đều rất thích trêu cợt con người làm niềm vui. Này là điều bí ẩn mà mọi người vẫn không thể hiểu nổi. Rắc rối thì thật là trăm phần trăm. Và nếu không may bắt gặp một con pokemon ma quá đà, sinh mệnh của bạn cũng có thể kết thúc bất cứ lúc nào.



Black và Red đến phía bắc thị trấn Lavender.

Cả hai buồn bực vì không khí con người sinh hoạt ở đây.

Đang lúc cả hai tìm kiếm chỗ trú mưa trong cái nhìn lạnh lùng xa lánh của đám người qua đường xung quanh thì họ gặp được ông Fuji.

Ừ, này chỉ trùng tên Ông cụ Fuji thành phố Cerulean mà thôi. Có điều nhờ có ông cụ hảo tâm nói chuyện mà cả hai biết được chuyện ở nơi này.

Vốn dĩ người dân sinh sống ở đây đã quen với đám pokemon ma trêu cợt và đã có kinh nghiệm ứng đối trong mọi trường hợp. Trò đùa trêu chọc mãi dù thành công hay không cũng sẽ nhanh khiến người ta phát chán. Đám pokemon ma cũng vậy. Dần dà người và pokemon ma ở đây sống ăn ý với nhau. Đám pokemon ma giờ cũng chỉ hướng đám người xa lạ lấy trêu cợt làm niềm vui.

Mọi thứ vẫn không thay đổi cho đến một ngày đám pokemon ma trở nên điên cuồng lên. Những trò đùa của chúng giờ không còn chỉ là đùa dai mà trở nên đáng sợ. Mọi người nhanh chóng nhận ra nhưng lại không có cách nào ứng đối. Dần dà còn sinh sống ở đây người đều trở nên đa nghi cho rằng mọi thứ trước mắt đều có thể là đám pokemon ma biến ảo ra.

Lúc trò chuyện, trong vô tình Red biết được việc Green lại đã mất tích trong tháp pokemon hai tuần nay. Cậu ta quyết định bắt đầu trèo tháp để tìm kiếm.

Black hiện tại cũng có rắc rối riêng của mình. Vì vậy hai người quyết định chia tay tại đây. Thời gian vừa qua cả hai đã hầu như hỏi hỏi được hết kinh nghiệm của nhau. Vì vậy giờ là lúc họ lại bắt đầu hành trình của riêng mình.



Black bình tĩnh nhìn Red xuất phát tới tháp pokemon.

- Cậu bé không đi giúp đỡ bạn cậu sao?

Cụ Fuji cất tiếng hỏi.

Nghe vậy Black lắc lắc đầu.

- Cháu tin là cậu ấy có thể dễ dàng vượt qua. Nếu không dù thêm cả cháu cũng sẽ không giúp được gì. Nếu cậu ấy cũng sẽ mất tích mới là lúc cháu lại tới tham gia.

Nghĩ nghĩ cậu lại nói tiếp.

- Cảm ơn ông đã khoản đãi.

- Giờ cháu muốn đi tham quan một chút để hiểu biết thêm về nơi này. Nếu có gì cần thiết cháu sẽ còn lại tới đây làm phiền ông. Mong ông thông cảm.

- Không sao. Ta rất hoan nghênh. Thật vui nếu cháu có thể lại đến thăm lão già này.



Chia tay cụ Fuji, Black bắt đầu loanh quanh trong thị trấn. Lúc này cậu đã hiểu thêm về tình hình ở đây vì vậy cũng sẽ không đến gần hỏi thăm tin tức từ người bên đường. Mọi thứ đều cần cậu tự mình quan sát đánh giá.

Này có lẽ cũng là một chuyện thú vị có thể làm trong lúc này.



Đang nhìn bức tượng thiếu nữ bên mỏm đá cạnh biển thì một tiếng thét lên đánh thức cậu.

- A, aaaa….!!!

- Thật sự là anh sao?

Một cô bé xinh xắn đột nhiên hét lên và lôi kéo tay cậu.

Black ngớ người thật nhanh quan sát đối phương. Đây là một cô bé rất xinh. Tuổi tác cũng tầm tầm tuổi cậu. Có điều ăn mặc rất thời trang. Một cái váy đen sang trọng và quyến rũ mặc trên người làm gợi lên vóc dáng lung linh của cơ thể. Nếu không phải chiều cao và khuôn mặt và giọng nói, đoán chừng nhìn số đo Black cũng thật lo lắng cho suy đoán của mình. Có khi là một bà chị mặt trẻ cự nhũ ấy chứ.

Cô gái có một mái tóc nâu thẳng dài quá vai. Da trắng mịn, Một đôi mắt to nhìn về Black trông thật dễ thương. Môi hồng nhỏ mềm, cái mũi xinh xắn.…

- Ghét ghê cơ! Làm sao anh cứ nhìn người ta hoài thế. Như vậy người ta ngượng lắm.

Cô gái hờn dỗi liếc nhìn về phía Black, đánh thức kẻ nào đó đang nhìn chăm chăm quan sát mình.

Black giật mình tỉnh lại. Ừ, nhìn xong và tổng kết lại là gái xinh lung linh nhưng cái vụ giọng điệu nói chuyện này là sao hả trời. Suy nghĩ nhanh như chớp giật, Black đáp lại:

- Xin lỗi, có phải em nhận nhầm người hay không.

- Hình như này là chúng ta lần đầu quen nhau.

Nghe Black nói như vậy, hai mắt cô bé đẫm lệ, nước mắt như muốn rớt xuống. Thấy này Black cũng nghĩ chẳng lẽ này là bạn gái của thân thể này trước kia, giờ mình nói như vậy có phải phũ phàng quá không? Nếu không ta cứ thay thế nhận hàng thôi. Để em nó đau khổ vì tình như vậy thật tội quá. Có điều này thân thể có vẻ yêu sớm hơi quá mức thì phải. Mới tí tuổi đầu mà …

Giọng nói trong trẻo nức nở làm dừng lại Black dâm đãng tư tưởng.

- Chẳng lẽ không phải anh vẫn đi theo bảo vệ em bấy lâu nay sao?



Kết thúc chương 59.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.