Dịch: mafia777
***
“Sentret...”
Đinh Tuyết sợ ngây người.
Vậy mà thắng thật.
Mặc dù quá trình nhìn qua có chút trùng hợp, nhưng Sentret tựa hồ đã tin vào chuyện này.
Sentret lúc này đang nhìn móng vuốt của mình, lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn.
Ngay sau đó, Sentret nhìn về phía Đinh Tuyết, khoe khoang chiến thắng của mình.
“Thế này mà cũng được à?” Tam quan Đinh Tuyết lập tức sụp đổ.
Vị đội trưởng clb tâm lý này chỉ là phối hợp Eevee diễn kịch lừa Sentret một chút, Sentret vậy mà đã bắt đầu hưởng thụ vui sướng do thắng lợi mang tới rồi.
Cùng lúc đó.
Phương Duyên cũng bắt đầu diễn, dưới cái nhìn soi mói của Sentret, Phương Duyên thần sắc hốt hoảng chạy đến bên cạnh Eevee, ngồi xổm xuống.
“Eevee, em không sao chứ, Eevee.”
“I vỳ...”
Eevee từ từ mở mắt, cũng chớp chớp mắt với Phương Duyên.
Phương Duyên vẻ mặt bi tráng, nhìn về phía Đinh Tuyết và Sentret, nói: “Sentret của cậu thật mạnh, thế nhưng chúng ta sẽ không nhận thua đâu, xế chiều hôm nay sau khi tan học, có bản lĩnh thì đừng có về, ta sẽ ở cửa trường chờ các cậu, chúng ta lại chiến một trận.”
Đinh Tuyết sửng sốt một chút, vẫn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy Sentret dẫn đầu kêu một tiếng, sau đó bành trướng nhìn về phía Eevee.
“Chét chét... “
Từ nhát gan đến bành trướng chuyển hóa quá nhanh, trong lúc nhất thời khiến Đinh Tuyết có chút khó có thể tiếp nhận.
...
Đối chiến kết thúc, Đinh Tuyết thu hồi Sentret, mà Eevee thì nhảy tới bờ vai Phương Duyên, tràn đầy bối rối ngáp một cái.
Hiện tại, Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đều phục rồi.
Đinh Tuyết thì càng không thể tin được sự thay đổi của Sentret, nói: “Như vậy là được rồi sao?”
“Không, vẫn chưa xong.” Phương Duyên nói: “Chỉ cỡ này còn chưa đủ, còn cần phải để Sentret thu được thêm nhiều chiến thắng, dựng nên lòng tin càng lớn!”
“Mặc kệ là người hay là Pokémon, sau khi được nếm được vị ngọt của chiến thắng, thì sẽ không ai muốn nhận thất bại cả, đây là vấn đề tâm lý rất đơn giản.”
Phương Duyên nghiêm túc nói.
Nhất là loại sinh vật Pokémon này, gen chiến đấu trong người vẫn là rất mạnh, mỗi một chiêu thức đều là kỹ xảo chiến đấu mà bọn chúng mài luyện ra được vì sinh tồn. Pokémon dù nhỏ yếu đến đâu cũng không ngoại lệ, đây là kết quả chọn lọc tự nhiên.
Điều bọn họ cần làm hiện giờ, chính là để Sentret có tâm lý thích đối chiến.
Đây cũng là thứ mấy năm qua hắn học được nhờ theo thầy Lý và các học trưởng học tỷ.
Học được những thứ này, có thể giúp bản thân tránh được rất nhiều sai lầm trong qua trình chung sống với Pokémon về sau.
Phương Duyên lại hỏi:
“Đinh Tuyết, Sentret của cậu còn có thích thứ gì khác không?”
Đinh Tuyết suy nghĩ một chút nói: “Nó thích ăn trái cây... Thích nhất là việt quốc xanh (Blueberry).”
“Vậy lát nữa cậu đi mua một chút, để làm phần thưởng cho nó sau khi chiến thắng.” Phương Duyên nói.
Vừa dứt lời, đám Đinh Tuyết liền hiểu dụng ý của Phương Duyên, thế nhưng có một người... Hoặc phải nói là có một Pokémon, đột nhiên ý thức được có điểm nào đó là lạ
Eevee nghiêng đầu, sao cứ luôn cảm thấy kịch bản này có vẻ quen quen vậy nhỉ.
“Lưu Nhạc, Lâm Tĩnh, buổi tối hai người cũng đến giúp nhé, lúc thể dục giữa giờ nghỉ buổi chiều hai người cũng đừng đi nữa, tới đây để Eevee huấn luyện cho Munchlax và Growlithe một chút.”
“Huấn luyện cái gì?”
“Kỹ năng diễn xuất cơ bản.” Phương Duyên nói.
...
Clb tâm lý lấy giúp người làm niềm vui, không cần thù lao. Chẳng qua Đinh Tuyết vì để tỏ lòng cảm ơn, thế nên làm đủ mọi cách mời bọn họ một bữa cơm.
Thịnh tình không thể chối từ.
Sau khi cơm nước xong, Phương Duyên lại nói một vài điểm cần chú ý, tỉ như sau hôm nay, Đinh Tuyết nên ở chung với Sentret thế nào.
“Sau khi trải qua thắng lợi liên tục, Sentret hẳn sẽ thích loại cảm giác này. Thế nên vào lúc này, cậu cần phải rèn sắt khi còn nóng, lấy tình cảm để đả động, dùng lý lẽ để thuyết phục, dùng lợi ích để dụ dỗ, xác lập cho nó một mục tiêu có thể thực hiện được. Cứ như vậy, nó sẽ càng ngày càng thích huấn luyện. Về sau, nếu nó lại nhận đả kích, cậu cũng sẽ không cần lo lắng.”
“Clb tâm lý chúng ta có phục vụ dịch vụ hậu mãi, nhằm vào mấy tình huống có thể xuất hiện sau này, tất cả đều có biện pháp đối phó...”
Phương Duyên thao thao bất tuyệt giảng giải.
Đinh Tuyết thì rối rít cảm tạ Phương Duyên.
Nếu như không có Phương Duyên và Eevee, Sentret của cô bé không biết khi nào mới có thể thay đổi được.
Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đi theo Phương Duyên, cũng học được rất nhiều thứ.
Tổng kết thành hai chữ, đó chính là dụ dỗ.
Dụ dỗ Sentret của Đinh Tuyết, để Sentret không còn bài xích đối chiến.
Vậy mà... Vậy mà đúng là dùng được...
Buổi chiều, lúc thể dục giữa giờ.
Ba người không có đi, mà là chạy tới phòng hoạt động câu lạc bộ.
Qua bài huấn luyện ngắn ngủi của Eevee, Munchlax và Growlithe đã hiểu một diễn viên hợp cách là phải như thế nào.
Buổi tối hai đứa bọn nó cũng có nhiệm vụ rất gian khổ, đó chính là thử để mình thua dưới tay con Sentret kia...
Nghe thì đơn giản, nhưng đây là một việc cần hàm lượng kỹ thuật cao đó nha.
Thiên phú diễn xuất của hai con Pokémon này rõ ràng không mạnh như Eevee, khâu giả chết nhìn rất giả, nhất là Munchlax, sau khi làm bộ té xỉu vậy mà trực tiếp ngủ mất tiêu luôn...
“Bất kể nhìn thế nào, Eevee vẫn thật là lợi hại.”
Lâm Tĩnh một bên phối hợp Growlithe, một bên cảm khái nói.
Ai có thể nghĩ tới, Eevee thực lực mạnh như thế, vậy mà bị con gà Sentret đụng một cái đã ngã lăn quay ra ăn vạ như thật.
Phương Duyên tỏ vẻ, đây đều là động tác cơ bản.
Eevee trước mắt cũng chỉ là giai đoạn học sinh, vẫn chưa được tính là một diễn viên ưu tú.
Chân chính lợi hại chính là một con Pikachu, khi thì hủy thiên diệt địa, khi thì một kích đã bại, đối chiến như diễn kịch, toàn bộ nhờ khả năng diễn xuất.
“Biểu cảm tự nhiên một chút nào, Growlithe.”
“Sau khi kết thúc trận đấu, ngươi phải thu hồi vẻ mặt dữ dằn này lại.”
Phương Duyên nói.
“Lưu Nhạc, đánh thức Munchlax của ngươi đi, tập lại một lần nữa.”
“Không nên xem thường lần huấn luyện này, cho dù là trong đối chiến, kỹ năng diễn xuất cũng rất trọng yếu. Tỉ như trong lúc đối chiến ngụy trang mình bị thương, ở vào trạng thái sức cùng lực kiệt. Nếu có thể diễn đủ thật, hoàn toàn có thể làm đối thủ chủ quan mất cảnh giác, đây đều là chiến thuật cả đấy.”
Khi Phương Duyên hao hết miệng lưỡi, thì Eevee lại lắc đầu.
Không phải con Pokémon nào cũng có thể thiên tài giống nó đâu.
...
Buổi chiều sau khi tan học.
Bốn người lại lần nữa tụ tập.
Lần này, Sentret lần thứ hai dễ dàng đánh bại Eevee.
Có thể thấy được, lần này trạng thái của nó đã tốt hơn nhiều, tối thiểu khi vung chiêu 'Cào', mắt đã có gan nhìn thẳng Eevee.
Ngoài cái đó ra, Growlithe và Munchlax cũng không có gì ngoài ý muốn thua ở dưới tay Sentret.
Bất quá bởi vì kỹ thuật diễn xuất của hai đứa nó quá vụng về, Sentret phải tốn rất nhiều sức mới thu được thắng lợi.
Quá trình trận chiến này, làm cả đám Phương Duyên đổ mồ hôi đầy người, nếu mà Growlithe và Munchlax khống chế lực không tốt, lỡ tay một cái, thì con Sentret này liền thảm nha.
Cũng may, ba trận đối chiến mặc dù có khúc chiết, nhưng cũng có thể tính là kết thúc mỹ mãn.
Pokémon vừa ra đời tâm trí rõ ràng còn chưa thành thục, sau khi được nếm được mật ngọt, là còn bị Đinh Tuyết phối hợp với Phương Duyên không ngừng dụ dỗ, Sentret đã hoàn toàn thay đổi.
Trên sân, Sentret đứng thẳng nhờ cái đuôi còn lớn hơn cái đầu kia, làm ra tư thế thắng lợi, hết sức hưng phấn.
Phương Duyên duỗi người một cái, hết thảy thuận lợi, kế tiếp có thể trở về nhà tiếp tục viết luận văn rồi.