Prisoner Of My Desire

Chương 35: Chương 35




Mặt trời chỉ ló dạng được một lúc vào sáng đó trước khi bị những đám mây đe dọa đổ mưa từ đêm qua nuốt chửng. Rowena ước trời mưa như trút. Tại sao không chứ? Nàng thực cảm thấy rất bất an khiến bụng nhộn nhạo. Sao những tên lính đang bảo vệ nàng không cảm thấy cùng cảm giác khổ sở vì khó chịu như vầy?

Chỉ còn lại 6 tên ngồi quanh nàng, trông chúng rất thoải mái và vô tư. Gilbert đã đi cùng với 2 tên khác đến một nơi thuận lợi hơn để thám thính pháo đài. Hắn không cần phải ra lệnh cho những người còn lại canh giữ nàng bởi khi nhận ra nàng là tiểu thư nên hiển nhiên chúng phải bảo vệ nàng, cũng có nghĩa không để nàng ra đi một mình. Nhưng trốn chạy không là mục đích mới của nàng, mà là ngăn cản Gilbert chiếm Fulkhurst.

Với lời đe dọa của mình, hắn cho nàng quá ít lựa chọn. Nếu Gilbert không chết, mẹ nàng sẽ phải trả giá cho những gì Rowena có thể thực hiện để phá hủy kế hoạch của hắn – trừ phi nàng làm gì đó không làm hắn nghi ngờ. Nhưng điều gì đây?

Tất nhiên, có thể nghĩ đến kế sách “rắn mất đầu”, nhưng nếu nàng có thể xoay sở giết chết Gilbert đi nữa thì ít nhất người của hắn cũng sẽ giết lại nàng, và nàng không muốn mình là vật hi sinh, nhất là cho gã đàn ông chỉ muốn trả thù nàng.

Nàng có thể nói ra Warrick là người đã bị bắt giữ tại Kirkburough, như thế sẽ làm Gilbert điên tiết và làm điều ngu ngốc như là thách đấu thực sự với Warrick, hay đuổi theo gã cũng nên… nàng đang mơ. Gilbert sẽ không bao giờ đưa mình vào chỗ nguy hiểm khi không biết Warrick mang theo bao nhiêu quân, cũng như lực lượng của hắn có nhiều hơn không. Nàng ước mình biết quân của hắn nhiều cỡ nào. Ở đây có nhiều người của Kirkburough, nhưng nàng biết Gilbert đã tính tuyển thêm quân bằng tài sản của Lyons. Liệu hắn có làm điều đó chưa?

Vẫn còn hi vọng cho nàng là Gilbert có thể sẽ bắt đầu lo lắng trước dự báo của nàng về khả năng có thể xảy ra khi hắn thử vào pháo đài. Nếu một vài nghi ngờ bén rễ thì nó sẽ phát triển trong ngày hôm nay. Thực tế, hắn có thể ngừng cho rằng kế hoạch ban đầu sẽ không bị thất bại. Sau đó hắn có thể nhớ đến lời chế nhạo nàng và nghĩ nghiêm túc đến chuyện lợi dụng nàng để lọt qua cổng. Nếu thế thì nàng sẽ có thời gian để báo động vì hắn đã cho nàng biết thời điểm quân của hắn có thể tấn công, nên nàng chắc hắn sẽ không khống chế cổng pháo đài ngay. Nàng có thể sẽ bị đưa thẳng vào nhà giam, nhưng điều đó giúp nàng tránh khỏi Gilbert, và có thể tố cáo hắn là ai và hắn sẽ không biết chính nàng đã phản bội lại hắn.

Đúng, hắn sẽ lợi dụng nàng nếu hắn đã bắt đầu lưỡng lự, và hắn sẽ làm thế mà không nghi ngờ rằng nàng muốn giúp gã đàn ông đã bắt giam nàng. Hắn biết nàng căm thù hắn, nhưng cũng nghĩ nàng căm ghét Warrick nhiều hơn.

Nàng bắt đầu thấy dễ chịu hơn… cho đến khi nhớ những gì chờ đợi mình trong nhà giam của Fulkhurst. Liệu Beatrix có diễn kịch trước khi nó biết Rowena đã trốn thoát? Nếu chưa, nó không thể buộc tội nàng được, có lẽ nó nghĩ chẳng có ích gì khi Rowena đã trốn thoát. Và kẻ thù lớn nhất của Warrick có thể trong tay nàng, đặc biệt nếu Rowena cuối cùng cũng thành công bắt giữ Gilbert. Nàng sẽ không bị bắt giam và mọi người sẽ biết ơn nàng… không, nàng lại mơ mộng rồi. Nhưng ít ra điều đó có thể làm cho người cai ngục đắn đo về khả năng ngược đãi nàng… cho đến khi Warrick trở về và xét xử chuyện nàng tẩu thoát. Nhưng với giả thuyết chào đón là lời buộc tội ăn cắp thì…

Nàng nhận ra, mình không thể làm gì được. Nàng phải đối mặt với những gì đang đợi trong pháo đài, nếu Gilbert quyết định lợi dụng nàng. Rồi nàng bắt đầu quan sát những người đang ở quanh mình lần nữa, tự hỏi lại có bỏ sót điều gì để nàng có thể dựa vào để nói họ nên ránh xa yêu cầu của Gilbert, nhưng không làm họ chống đối lại hắn vì như thế sẽ đặt nàng vào vòng xoáy tức giận và trả thù của hắn.

Trong số 6 người này, nàng chỉ chắc có 2 đến từ Kirkburough, dù có thể là tất cả bọn họ. Nhưng chắc chắn là không. Gilbert luôn muốn để nhiều người hắn tin tưởng hơn ở lại trong lúc vắn mặt. nếu nàng có thể nói chuyện với 1 trong 2 hiệp sĩ Kirkburough mà người của Gilbert không nghe thấy thì…

Khi một trong số đó đề cập đến giờ ăn, Rowena mới để ý mình đang đói. Nàng phớt lờ thức ăn trong túi và đứng dậy một cách tự nhiên tránh xa một khoảng. Nàng nghĩ họ sẽ chia phần cho mình và hi vọng một trong 2 người nàng muốn nói chuyện sẽ mang thức ăn đến. Tuy nhiên, như thường lệ, may mắn không đứng về phía nàng. Nàng không biết gã mang đến cho nàng miếng thịt hươu lạnh lẽo cùng miếng bánh mì khô khốc là ai, nhưng chỉ cần giả vờ hỏi tên hắn là nàng chắc đó là người của Ambray.

Nàng cám ơn nhưng từ chối thức ăn vì nàng không đói, dù bụng nàng đang chống đối. Sau đó, nàng đợi chúng ăn xong và ngồi nghỉ trở lại, thêm một lúc nữa để chắc Gilbert không trở lại để ăn uống. Cuối cùng nàng nhìn thẳng vào một trong những gã thuộc Kirkburough và thú nhận mình sau cùng cũng thấy đói.

Anh ta lật đật đi lấy thức ăn ở chỗ của mình cho nàng, và sau khi nói cám ơn, nàng nhanh chóng thêm vào. ‘Tôi ngạc nhiên sao anh lại ở đây tham gia vào việc chẳng phải của mình, trong một kế hoạch tất sẽ thất bại này” Rồi nàng liều lĩnh đoán. “Mà chắc anh chẳng được trả công.”

Anh ta không phủ nhận khi trả lời. “Tôi đã thề trung thành với Kirkburough, và lãnh chúa Gilbert…”

“Không cần phải ở đây, tôi cũng thế.’ Nàng nói ra trước khi mất tinh thần. Nhưng rồi nàng giả bộ ngạc nhiên.

“Nhưng tôi chắc anh biết thế. Không có hôn nhân của tôi với Lãnh chúa Godwine, em trai của ông ta sẽ thừa kế tất cả. Tước hiệu Lãnh chúa Kirkburough và tất cả những gì còn lại giờ thuộc về em trai ông ta và tất nhiên rất cần người để tái thiết pháo đài. Thú thật, tôi không hiểu tại sao đàn ông lại thích chiến tranh đến vậy, nhưng rõ ràng, anh bị bắt buộc, anh không nên ở đây thay vì ở một nơi khác.”

Anh ta không nói gì trong 1 lúc. Rõ ràng, dường như không thể nói. Rồi anh ta nhìn nàng cau mày y như Warrick.

“Sao cô lại nói với tôi điều này, phu nhân?”

Nhớ đến Warrick nàng trả lời.

“Tôi không muốn chết, nhưng anh trai kế của tôi sẽ không nghe tôi. Anh ta bị ám ảnh phải giết chết Fulkhurst, và chẳng nghi ngờ gì Fulkhurst cũng đã thề giết anh ta luôn. Nhưng Gilbert không biết rõ kẻ thù của mình như tôi vì tôi từng là tù nhân của hắn. Ta có thể dễ dàng chiếm pháo đài của hắn nhưng sẽ không bao giờ sống sót rời khỏi đó. Tôi cũng thế vì Gilbert sẽ áp giải tôi trở lại đó.”

‘Lời của cô chẳng đúng được, phu nhân. Chúng ta sẽ có con tin, những đứa con của hắn.’

“Anh nghĩ điều đó gây áp lực được với con người hung bạo đó à? Đó là điều tôi không thể làm cho Gilbert hiểu, đó là lí do anh ta sẽ không nghe lời tôi. Kế hoạch của anh ta là tốt…khi chống lại những lãnh chúa khác. Nhưng Lãnh chúa này không quan tâm đến các con gái của mình hoặc bất cứ người nào khác. Hắn ta sẽ hi sinh chúng cũng như những người khác mà không chút hối tiếc. hắn sẽ bao vây trở lại mà không cần điều khoản nào cả, không thương lượng nào được chấp nhận. Những gì hắn ta muốn chỉ là trả thù bất cứ ai dám xúc phạm hắn.”

“Nếu cô sai thì sao?”

“Vậy nếu tôi đúng thì sao, chàng trai”, thật không dễ để kìm nén sự tức giận trong giọng nàng. “Anh có chắc sẽ mạo hiểm?”

“Cô muốn tôi chống lại anh trai mình sao?” Anh ta kinh ngạc hỏi.

Nàng bó tay, còn những người khác đang nhìn chằm chằm lại chỗ họ, tự hỏi họ đang nói chuyện gì. Tại sao tên này có vẻ cứng đầu và ngu ngốc thế? Nàng cần một người nhát gan. “Gilbert cũng sẽ không nghe lời của anh đâu vì những gì anh nói với anh ta là những gì tôi đã cảnh báo anh. Có vẻ anh ta sẽ đánh anh cũng nên”

Rồi nàng thở dài như thể cam chịu. “Tôi xin lỗi, tôi không nên nói ra sự sợ hãi của mình, nhưng tôi nghĩ anh có thể cứu mình và những người bạn ở các nơi đóng quân khác vì lẽ ra các anh không phải ở đây, không phải tham chiến. Tôi đã nghĩ nhờ anh cho tôi theo nếu anh đủ thông minh để đi khỏi, nhưng tôi thấy rằng anh không thể giúp được. Những người của Gilbert sẽ cản lại. có lẽ tôi tiếp tục xin Gilbert cho tôi về Ambray trước khi anh ta vào pháo đài. Tôi sẽ làm vậy thôi.”

Nàng quay người lại, thầm cầu nguyện anh ta không nói gì với những người khác, chí ít là với những người của Gilbert. Khi nàng can đảm nhìn lướt xung quanh một lần nữa, nàng thấy anh chỉ nói chuyện với gã hiệp sĩ Kirkburough khác – rất nghiêm túc.

Cuối cùng nàng cũng có chút may mắn rồi sao? Nếu 2 người đó có thể tìm cách trở lại nơi đóng quân khác và cảnh báo những người Kirkburough ở đó, thì có lẽ toán quân sẽ giải tán. Nếu nó xảy ra kịp lúc, Gilbert sẽ bị báo động và có thể từ bỏ kế hoạch. Hắn có thể nguyền rủa những kẻ đào tẩu là nhát gan chỉ biết mua bán bò, nhưng hắn có thể làm được gì chứ? Hắn biết mình không có quyền dùng quân của Lyons. Nàng sẽ nhắc nhở hắn điều đó nếu cần thiết… không, nàng không thể làm vậy, hoặc gã có thể hỏi nàng nguyên nhân đào ngũ của họ.

Nàng có thể thú nhận rằng mình vô tình nói về Fulkhurst chính là người độc ác nhất phương bắc, và tên đó sợ đến trắng bệch người ra. Sau đó nàng sẽ vờ hỏi Gilbert có cảnh báo người của mình về danh tiếng hung tàn của Fulkhurst chưa, điều mà rõ ràng họ đã nghe ở miền nam Kirkburough nhưng chưa kịp kết nối thông tin. Như vậy có vẻ nàng có lỗi, nhưng chỉ là vô tình, vì thế Gilbert sẽ không đổ thừa cho nàng nhiều… nàng hi vọng.

Dù sao đi nữa hắn không thể đuổi theo những người đào ngũ mà khiêu khích họ nhát gan và không chiến đấu cho hắ. Hắn sẽ phải vạch lại kế hoạch để gầy dựng lại quân đội, và bất hạnh thay, hắn lại có nàng để làm điều đó. Ngay khi hắn biết the hắn sẽ không quá tức giận, nhưng khi đó nàng cũng sẽ bị canh giữ nghiêm ngặt hơn. Lạy chúa, không có lối thoát cho bi kịch của chính nàng sao?

Tuy nhiên, tên hiệp sĩ nàng đã nói chuyện vẫn chưa rời đi. Nàng thoạt nghĩ anh ta còn chưa tin lắm vào tình trạng hiện thời. Nhưng khi một trong những tên đi theo Gilbert hồi sáng quay về cảnh báo có vài toán quân rời khỏi pháo đài, dường như là tìm kiếm Rowena, nàng xuôi theo chiều hướng đó. Dù cho nàng có là một người hầu bỏ trốn hay một tù nhân vượt ngục đi nữa thì cảnh vệ trong pháo đài cũng phải tìm ra nàng nếu không muốn đối đầu với cơn thịnh nộ của Warrick. Thế nhưng, cuộc truy quét của họ không là điều Gilbert muốn mà trái lại làm kế hoạch của hắn nguy hiểu hơn.

Sẽ có một tên được cử đi cảnh báo trại quân khác phòng trường hợp toán quân tìm người của Fulkhurst tiến sâu vào rừng. Nếu bị phát hiện, họ phải bắt người, không để tin tức trở về pháo đài. Cả 2 hiệp sĩ của Kirkburough đều hăng hái xung phong đi với gợi ý có thể hỗ trợ nhau nếu đụng độ quân của Fulkhurst.

Và điều đó làm Rowena không thể giữ được nụ cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.