Gã bị tấn công khi vừa ra khỏi phòng tắm công cộng của nhà trọ. 5 người bọn chúng mặc áo chẽn bằng da của cận vệ, gã nghi ngờ bọn chúng là thế, nhưng chúng giống cướp hơn. Tình trạng mất trật tự đã rất phổ biến ở những nơi lãnh chúa nhu nhược hoặc vắng mặt, hoặc bộ máy chính quyền bị mua chuộc. Gã không biết rõ Kirkburough lắm khi chưa bao giờ ngang qua khu vực này trước đây. Theo những gì gã biết thì nơi này có thể là hang ổ của băng cướp, tất cả khách bộ hành và những người lạ mặt vào thành đều bị tấn công, cướp bóc hoặc bị tra tấn nếu không hứa hẹn món tiền chuộc khổng lồ. Độc hành trên phần đất nước Anh thuộc về Stephen hoặc với toán cận vệ nhỏ cũng đều là sự mạo hiểm với tài sản cũng như với tính mạng.
Sự thật đây là một hành động ngu ngốc và kiêu ngạo 1 phần trong gã khi quyết định đến đây mà không có nhiều cận vệ vì gã muốn làm sạch bản thân trước khi gặp vợ chưa cưới vào ngài mai. Một chút kiêu căng tự phụ để xem nó tác động thế nào. Từ lâu gã đã tự tin với sự nổi tiếng báo thù mau lẹ kẻ nào làm lỗi với gã để ngăn kẻ thù đến gần. Điều đó có ích cho gã trong nhiều năm kể từ khi gã hướng cuộc đời mình vào việc trả thù. Nhưng danh tiếng cần phải làm điều gì đó tốt hơn khi gã không biết vùng này, cũng như không ai biết gã ở đây.
Warrick de Chaville không thể tha thứ cho sự bất cẩn của mình cũng như tha thứ cho bản thân mình vì gã không phải là người vị tha. Vùng này trông rất yên bình và có trật tự. Gã đã có quá nhiều thứ trong đầu. Gã đang chuẩn bị kết hôn lần thứ 3 và không muốn người vợ mới sợ chàng giống như 2 người trước. Gã đặt nhiều hi vọng vào Tiểu thư Isabella. Gã đã ve vãn mỗi khi xoay sở được thời gian dù điều đó không thuộc tính cách gã. Cha nàng ngay lập tức đồng ý khi chàng cầu hôn, ông cũng đặt nhiều mơ ước vào cuộc hôn phối nhưng Warrick muốn có sự đồng ý của Isabella vì thế hôn ước chỉ được kí kết khi gã đạt được điều đó. Bây giờ gã đã yên tâm và hăng hái rước nàng về dinh.
Tiểu thư Isabella Malduit không chỉ đẹp tuyệt trần và đáng yêu, nàng còn có giọng nói mềm mại, tính tình dịu dàng và có khiếu đùa. Warrick cần sự vui vẻ trong cuộc đời gã. Gã cần tình yêu và tiếng cười, những điều đã biến mất từ khi gia đình gã bị hủy hoại, thay vào đó là sự căm thù và cay đắng tràn ngập. Gã có 2 con gái, nhưng chúng là những tạo vật nhỏ mọn và tự cao. Gã yêu chúng nhưng không thể chịu đựng được lâu những cảnh cãi nhau và giận dỗi của chúng. Gã muốn có một mái nhà giống như gã từng có khi còn nhỏ, nơi đó lôi kéo gã về chứ không đẩy gã hăng hái vào những cuộc chiến. Và gã muốn có một đứa con trai.
Gã không đòi hỏi nhiều, không hơn những gì mà người đàn ông có thể mong đợi. Nhưng một người vợ phù hợp có thể cho gã tất cả. Gã đã tìm thấy người ấy trong Isabella. Gã rất thích nàng, nhưng gã hi vọng có thể nhanh chóng vượt xa hơn thế, mặc dù thực sự gã không chắc mình vẫn còn khả năng yêu sau quá nhiều năm chất chứa thù hận. Tuy nhiên, không cần thiết để gã yêu vợ mình mà chỉ cần nàng yêu gã. Thế nhưng, bây giờ điều đó không là gì cả khi gã có thể chết ngay đêm nay.
Gã thậm chí chưa trang bị vũ khí. Gã đã để thanh gươm và áo giáp lại phòng trọ để Geoffrey lau chùi chúng. Gã đã đến nhà tắm chỉ với con dao găm dắt thắt lưng. Bây giờ trên người gã không quần áo vì gã vừa cho phép những người hầu mang đi giặt. Gã mặc duy nhất chiếc khăn tắm lớn, quấn và gấp ngang eo với con dao nhỏ giắt dưới bụng.
ặc dù gã quá không phòng vệ, nhưng 5 tên bao vây gã cũng có chút do dự trước khi rút gươm bởi Warrick de Chaville không phải như người bình thường. Với thân hình cao 1met 82, vai ngang 9 tấc, gã đứng cao hơn nửa đầu so với người to con nhất trong bọn chúng và cao hơn nhiều so với 4 tên còn lại. Cánh tay và ngực rộng chứng tỏ sức mạnh tiềm tàng trong thân hình to lớn. Nhưng càng hơn thế khi trông gã rât chiến. Sự tàn nhẫn hằn trên gương mặt chàng như thể sẵn sàng giết chết kẻ nào có ý định thử sức. Đôi mắt màu xám hướng về phía mục tiêu với ánh nhìn băng giá, ít nhất cũng đủ để một ngừơi đàn ông làm dấu thánh trước khi gã tuốt gươm.
Nhưng bọn chúng đã tuốt gươm. Và tên đầu đàn lẽ ra lên tiếng, có lẽ đưa ra yêu cầu thay vì chiến đấu, nếu như Warrick là một hiệp sĩ bị động. Gã hiếu chiến trong mọi việc và điều này cũng không ngoại lệ. Gã chộp lấy con dao găm, hét một tiếng khiêu khích gần như làm rung rinh sàn gỗ. Cùng lúc đó, gã tấn công về phía trước, rạch một đường ngang mặt tên đứng gần nhất. Gã định cắt vào cổ họng anh nhưng tiếng rên của anh làm gã đề phòng những tên còn lại.
Gã nhanh chóng nhận ra bọn chúng lóng ngóng với vũ khí của mình hoặc chúng không cố ý giết chết gã. Điều đó càng tốt, đó là lỗi của chúng. Gã đâm một tên khác, nhưng sau đó lưỡi dao chỉ chạm phải những thanh thép. Chúng không có ý làm gã bị thương, nhưng chúng cũng không dự định làm kẻ thế mạng.
Vừa lúc đó, Geoffrey gia nhập cuộc chiến với một tiếng gầm vang sau khi nghe tiếng thét của Warrick. Tên hầu chỉ mới 15 tuổi và không phải là người Warrick muốn đưa vào trận chiến vì gã nghĩ rằng chàng trai trẻ chưa sẵn sàng lâm trận. Geoffrey đã ra dáng với thanh gươm, nhưng thân hình cậu vẫn chưa phát triển hết nên không đẩy nhiều sức mạnh vào những cú đánh. Cậu có lòng nhiệt huyết hơn bất cứ ai khác, nhưng cũng sở hữu chút tự phụ sai lầm nên cậu không thể chém chính xác như lãnh chúa của mình. Cậu đã tấn công nhưng không thân thể khỏe mạnh nào nằm lại phía sau, không ai lo sợ lùi lại tránh đường cho cậu, và khi không có áo giáp bảo vệ, cậu đã bị đâm trúng bụng trước khi có thể thực hiện một cú chém đúng nghĩa.
Warrick trông thấy tia nhìn hoài nghi và sau đó là sự khiếp sợ hiện diện trên gương mặt trẻ khi Geoffrey khuỵu người che lấp thanh gươm giữa bụng và Warrick biết cậu sẽ chết trong vài phút nữa. Tên hầu này đã được nuôi dưỡng trong gia đình gã khi mới 7 tuổi, đến năm ngoái Warrick mới bảo cậu bé theo hầu mặc dù gã đã đủ cận vệ. Gã dần dần thích cậu bé khi cậu ta luôn hăng hái làm việc, còn bây giờ gã chỉ biết phát ra một tiếng gầm đau đớn nhưng chứa đầy sự giận dữ trước khi phóng con dao vào tên đã giết chết Geoffrey. Cú phóng chính xác, cán dao lún vào cổ họng anh, và cũng nhanh như cú phóng, Warrick chộp lấy thanh gươm từ tay của tên đứng gần gã nhất. Tuy nhiên, gã chưa kịp sử dụng loại vũ khí tốt hơn này thì một thanh gươm khác đã đập mạnh vào đầu gã làm gã từ từ ngã xuống sàn.
Hai tên đã may mắn nằm ngoài tầm với của gã giờ giám sát hơi thở gã. Một phút trôi qua trứơc khi chúng quyết định tra gươm ào vỏ. Một tên đá vào ngừơi Warrick để chắc canh gã bất tỉnh. Máu rịn trên mái tóc vàng vẫn còn ướt sau khi tắm, nhưng gã vẫn còn thở. Gã chưa chết và như thế vẫn còn hữu dụng.
“Tên này không có người hầu, đúng như ngừơi chúng ta phải tìm.” Một tên nói với kẻ còn lại.
“Cách anh chống trả thì anh chỉ có thể là một hiệp sĩ . Mày không thấy sự khác biệt khi trông thấy anh bước vào phòng tắm à?”
“Không, người anh đầy bụi đường. Tao chỉ chú ý anh không mặc áo giáp và anh có màu mắt cùng mái tóc giống như lời Lãnh chúa Gilbert đã ra lệnh. Khi đó tao chỉ thấy may mắn là ngẫu nhiên tìm thấy thôi”
“Bịt miệng anh lại, hi vọng Lãnh chúa Gilbert sẽ không quyết định nói chuyện với anh.”
“Có điều gì khác biệt đâu? Một nửa hiệp sĩ của lãnh chúa Godwine là những tiện dân. Và chúng ta không thể tìm thấy ai vừa đúng màu tóc với màu mắt như thế. Ngài ấy còn muốn điều gì nữa?
“Chẳng phải việc của mình, mình chỉ làm theo lệnh. Tuy nhiên, mày đã đánh anh mạnh quá phải không? Bây giờ chúng ta phải khiêng anh về.”
Tên còn lại khịt mũi. “Vậy tốt hơn là phải đối phó khi làm anh tỉnh lại. Khi tao mới nhìn thấy anh, anh dường như không to lớn thế này. Thằng bé kia mày có nghĩ là con trai của anh?
“Có thể, như vậy anh sẽ trả thù khi tỉnh dậy. Tốt nhất là trói tay chân anh lại. Lãnh chúa Gilbert có thể gặp khó khi đối phó với anh.”