Hoàng Thu thấy nụ cười ám muội của Nhất Thành thì ngớ người, đầu tiên không hiểu ý của Nhất Thành nhưng sau đó liền hiểu ra thì cười lên Khánh khách nói:
- Tiểu Đệ Đệ thật là hư hỏng.
Đa Trác và Tống Thúc, hai lão cáo già cười khà khà, nhìn nhau nói:
- Đúng là cách nói chuyện thú vị. Tuổi trẻ tài cao!
Tống Tiểu Thư bên cạnh khó hiểu hỏi mọi người:
- Nhất Thành có đệ đệ sao? Còn không nhỏ? Sao ta chưa gặp bao giờ?
Tông Thúc ho khan kịch liệt. Tiểu Tiểu không biết hiểu ý Nhất Thành hay không mà đáp lời Tống Tiểu Thư:
- Nhất Thành không có tiểu đệ đệ.
Đa Trc ho khan càng kịch liệt hơn cả Tống Thúc, hắn muốn cười lớn mà gắng nhịn mà khuôn mặt đỏ bừng.
- Thật ra hợp tác này vì chính đạo người đưa ra trước. Mấy lão già đứng đầu Liên Minh chính đạo đánh hơi được gì đó. Sau đó liền vội vàng liên hệ Ma Đạo Liên Minh, lập nên kết mình khế ước. Vì thế, phải nói là Chính Đạo sợ hãi mới đúng.
Hoàng Thu cô nương nhanh chóng chuyển đề tài, nàng dù ăn mặc hở hang nhưng cũng là tiểu thư khuê cát. Nếu nói tiếp thì chắc chắn sẽ trở nên ngại ngùng.
Nhất Thanh mắt nheo lại, thật không hiểu đám bất tử kia đánh hơi được gì mà phải vội vàng Kết Minh như vậy. Hắn ngửi thấy mùi kỳ quái trong việc này, chắc chắn thời gian tới sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra.
Nhất Thành suy nghĩ vớ vẩn một lúc thì vào chuyện chính, cười hỏi Nhật Lão bên cạnh:
- Không biết Liên Minh Pháp Sư Tự Do muốn gọi chúng ta đến đây để làm gì?
Nhật Lão thu lại suy nghĩ nhìn về Nhất Thành nói:
- Một trưởng lão của Liên Minh Pháp Sư Tư Do một thời gian trước đã tử vong. Vị trưởng lão kia bỏ ra rất nhiều công sức tìm hiểu nguồn gốc của quái dị trong Biên Băng thành. Trưởng lão trước khi hy sinh đã để lại một cuộn giấy cho chúng ta. Ta nghi ngờ đó là nguồn gốc xuất hiện của quái dị trong thành. Ngoài ra trưởng lão cũng truyền về một số tin tức đó là tất cả mọi chuyện xảy ra trong thành đều do Dị Giáo gây nên vì thế lần này chúng ta sẽ phải đối đầu không chỉ quái dị mà cả với Dị Giáo.
Lão nói xong thì gật đầu với Do Pháp bên cạnh, do pháp liền lấy trong người ra một cuộn giấy đưa cho Nhất Thành. Nhất thành mở ra xem thì kinh ngạc phát hiện đó là một tấm bản đồ. Bản đồ này chỉ về phía ngoài Biên Băng Thành. Đặc biệt phía trên bản đồ có ký hiện một cái động lớn, trong động xuất hiện một cái hồ nhỏ và rất nhiều quan tài. Nhất thành nhìn qua bản đồ thì biết đây là nơi quái dị ẩn thân nhưng với các ký hiệu này thì có thể sẽ có rất nhiều quái dị trong đó.
Nhất Thành chuyển bản đồ lại cho Do Pháp, Do Pháp chuyền nó xuống dưới cho mọi người xem xét.
Sau khi mọi người xem xong thì Nhật Lão hỏi:
- Mọi người nghĩ sao về mấy chục quan tài kia và cái hồ trên tấm bản đồ?
Nhục Giác liền nói:
- Cái động kia giống như một lăng mộ, cũng có thể là một nơi do Dị Giáo tạo nên để nuôi dưỡng quái dị. Hồ kia có thể là dùng để chứa máu, còn quan tài thì được xếp theo một trận đồ nhất định giúp Quái Dị bên trong dễ dàng hấp thụ Hắc Khí hơn.
Kiếm Thủ bên kia lại lắc đầu:
- Không phải mấy chục quan tài mà đúng hơn 18 quan tài. Đây là một cách tạo hoặc nói đúng hơn là nuôi dưỡng quái dị. Cách luyện quái dị này đã thất truyền, không có nhiều người hiểu về nó và cũng không ai hiểu được sự khắc nghiệt mà quái dị phải chịu khi bị tôi luyện trong điều kiện kia.
Hắn trầm ngâm nói tiếp:
- Theo ta biết, cách này đòi hỏi người luyện quái dị phải tập hợp đủ 18 người cùng một thời điểm, sau đó thì đánh vào từng xác một lượng hắc khí nhất định, đưa 18 người này vào trong quan tài theo một cách đặc biệt. Khu vực nuôi quái dị cũng được chọn đặc biệt để có thể dễ dàng hấp thụ hắc khí trong thiên địa. Sau một thời gian dài mới có thể đạt được mục đích cuối cùng.
Hắn thở ra một hơi, như nhớ lại điều gì đó lạnh lùng nói tiếp:
- Phụ thuộc vào nhiều yếu tố của xác sống mà quyết định xác sống biến thành quái dị mạnh mẽ hay rất yếu ớt. Có điều dù mạnh mẽ hay yếu ớt chúng vẫn có thể phát triển rất nhanh. Kẻ mạnh nhất có thể là Phi Quái sơ cấp, mà chúng ta nên cẩn thận một chút nếu đám Dị Giáo động tay động chân, bọn nó có thể biến thành biến dị quái dị. Lúc đó thì sợ rằng chúng ta không phải là đối thủ. Chưa kể đến …
Kiểm Thủ rơi vào trầm ngâm thì Nhục Giác hỏi:
- Chưa kể đến điều gì?
Kiếm Thủ cười khổ nói:
- Chưa kể đến nếu luyện thi đến giai đoạn cuối cùng, 18 quan tài hợp nhất thì sẽ tạo ra một quái dị mạnh đến mức không tưởng, không ai có thể kiểm soát nổi. Nhưng thường thì Dị Giáo sẽ cố kiểm soát quái dị được luyện ra vì thế ta không nghĩ bọn chúng dám liều mạng đi đến giai đoạn cuối. Việc này sợ rằng bọn chúng chuẩn bị đã lâu, không nghĩ hôm nay chúng ta lại gặp được. Haizz, loại thủ đoạn độc ác này ta đã từng đọc từ một sách cổ ở trong Kiếm Tháp.
Mọi người nghe xong thì lâm vào trầm mặc, không thể nghĩ đến bọn họ lại gặp chuyện như vậy. Nhất thành bỗng nhiên khó hiểu hỏi:
- Vậy đám quái dị xuất hiện hằng đêm trong thành là sao?
Kiểm Thủ nhìn Nhất thành khuôn mặt vẫn băng lãnh như cũ nói:
- 18 tên quái dị kia hằng năm sẽ cần uống máu một lần. Số người bị chúng hút máu càng ngày sẽ càng tăng và những người bị chúng hút máu sẽ biến thành quái dị, trở thành tay sai của chúng. Nhiệm vụ của mấy tên quái dị mới hình thành là tìm kiếm máu mới cho chủ nhân. Và chủ Nhân ở đây chính là 18 tên nằm trong quan tài kia. Việc này diễn ra đã rất lâu vì thế ta sợ rằng quái dị trong động kia rất nhiều, đủ nghiền nát cả Biên Băng Thành trong thời gian ngắn. Nếu 18 tên quái dị kia xuất thế thì bọn chúng sẽ dẫn theo đám quái dị tay sai, tiêu diệt hết tất cả sự sống trên đường của chúng đi qua.
Nhất Thành gật đầu hiểu ý nói:
- Nghĩa là đám Dị Giáo sẽ không dám luyện đám quái dị đến giai đoạn cuối cùng. Nhưng có vẻ cũng đã đến lúc 18 tên quái dị kia xuất quan. Và chúng ta bây giờ chính là lực lượng đối diện trực tiếp với chúng.
Mọi người gật đầu, thật sự đúng là như vậy.
Nhật Lão trầm ngâm, mặt mày trở nên nhăn nhó, cực kỳ khó coi nói:
- Nếu tiên đoán của Kiểm Thủ tiểu hữu là đúng thì việc lần này đã vượt qua ngoài giới hạn của chúng ta.