‘Nhanh, nhanh chóng lao ra, tránh xa lực hút của hố đen.’
Hắc ám chí tôn đứng giữa không trung gào thét.
Lúc này, tình hình đã thay đổi 180 độ, cực kỳ nguy hiểm cho bọn hắn. Tứ phía là địch, phía sau bên trái hay bên phải đều là lỗ đen. Xong qua? Điều này là không thể nào.
Giờ cơ hội sống duy nhất của bọn hắn chính là từ đám Bàn Cổ phía trước mà lao ra. Có điều, nói thì dễ nhưng bọn hắn biết đám người Bàn Cổ sẽ không thể nào để bọn hắn dễ dàng thông quan như vậy.
‘Giết, giết bọn chúng! Chúng ta có thể kết thúc nhiệm vụ của vị kia cũng như tránh được nguy hiểm.’
Nam tử tóc trắng hét lớn, nhắm đám người Bàn Cổ tấn công đến. Theo phía sau hắn chính là các chí tôn khác, cùng với ma thần. Quái vật giờ đây đã vô dụng, Hắc Khí Trường Hà đang bị thôn phệ, bọn chúng dù sao cũng đi ra từ đó vì thế mà bị ảnh hưởng không nhỏ. Cả đám quái vật giờ chỉ đứng sừng sững giữa hư không ngửa cổ gào thét. Tiếng thét của sự điên cuồng nhưng mang vẻ vô lực.
Bên kia, đám người Bàn Cổ chí tôn thấy kẻ địch điên cuồng lao đến cũng không chút sợ hãi. Trận chiến này kéo dài đã quá lâu, sợ hãi đã hoàn toàn biến mất trong tâm trí bọn hắn, tất cả còn lại chỉ là chiến ý và liều mạng. . Hãy tìm đọc trang chính ở -- TR UMTRUYEN.N E T --
Bàn Cổ chí tôn giương lên búa lớn, quát.
‘Giờ khắc này chính là giờ khắc cuối cùng của trận chiến này. Chiến thắng hay thất bại đều là bây giờ. Cơ hội chiến thắng của ta vẫn tồn tại, chỉ cần giữ vững. Thắng lợi tất về chúng ta. Vận mệnh vũ trụ sẽ được định đoạt sau trận chiến này.’
‘Chiến’
‘Chiến’
Chư thân bắt đầu sốc lên tinh thần, nắm chặt vũ khí chuẩn bị giáp mặt kẻ địch. Từ khi trận chiến bắt đầu, hy vọng chiến thắng của bọn hắn quá nhỏ nhoi. Lòng mang ý chiến nhưng không có chiến ý. Bây giờ hy vọng chiến thắng đã xuất hiện, thậm chí rất lớn, vì thế, chiến ý được kéo lên, lực lượng liều mạng cũng tăng.
…
Ầm, Ầm, Ầm
Chiến đấu rốt cuộc cũng xảy ra, có điều lần này chiến đấu càng thêm kịch liệt. Chí tôn đối chí tôn, ma thần đối chư thần. Bởi vì không gian nhỏ hẹp, sức ảnh hưởng của cuộc chiến chí tôn quá lớn vì thế mà ma thần hay chư thần đều chịu áp lực không nhẹ. Thậm chí, một số tên vô duyên ăn nhầm công kích lạc hướng của các chí tôn, suýt bỏ mạng.
...
Phía trên, Bàn Cổ trên người mang đầy các vết thương lớn nhỏ, pháp lực suy yếu nhưng chiến ý hắn không giảm chút nào. Sức chiến đấu vẫn kinh thiên động địa, hắn tay nắm chặt phủ lớn, mỗi bước như khai thiên tích địa, sừng sững giữa hư không. Mỗi lần vung búa như muốn hủy thiên diệt địa, không gian liên tục bị nức vở, đè ép về phía kẻ địch trước mắt.
Nhiệm vụ hắn là cầm chân tam đại chí tôn trước mắt.
Đối diện bàn cổ là một vùng hắc khí đậm đặc, bên trong là thân ảnh của tam đại chí tôn. Bọn họ như thần như ma, lập lèo bất định nhưng bước tiến của họ lại không giảm, nhấm Bàn Cổ mà đánh đến.
Hắc khí như cầu vồng, điên cuồng sôi trào, va chạm cùng cự phủ.
‘Phốc’
Huyết dịch tung tóe, đó là Bàn Cổ chân huyết. Dù sao, hắn đang ở tình trạng suy yếu, đối diện là ba tên chí tôn hắc ám, thật sự một mình hắn khó chống nổi. Tất cả những gì hắn đang làm đều nhờ vào chiến ý chèo chống.
‘Phốc’
Sau một khắc, Bàn Cổ cơ thể bên trên lại xuất hiện một vết chém lớn, cơ hồ bị chém ngang hông, máu bắn tứ tung.
Hắn hét dài một tiếng cực lực tránh thoát nhưng nhớ đến chỉ cần hắn lùi bước, tam đại chí tôn trước mặt liền có cơ hội xong qua phòng tuyến, thế là lại cố gắng chịu đựng.
‘Chém’
Bàn Cổ rống to, cả người phát lực như bị đốt cháy, cự phủ phóng lên cao, như muốn đánh vỡ vĩnh hằng, thoát ly pháp tắc của thiên địa. Một phủ lại tiếp tục chém đến tam đại chí tôn trước mặt.
Tam đại chí tôn hắc ám khuôn mặt âm trầm đến cực điểm, bọn họ liếc nhìn phía sau đã thấy lỗ đen càng lúc càng đến gần. Đám quái vật lúc nãy đã không còn gào thét vì chúng đã biến mất trong lỗ đen. Tiếng rì rầm phát ra từ trong lỗ đen như một thuật ngữ đòi mạng, kỳ quái lại đầy hấp dẫn, càng lúc càng vang vọng rõ ràng bên tai bọn họ.
Tình hình càng lúc càng cấp bách, tam đại chí tôn hắc khí phừng phực phun trao, sợi tóc dựng thẳng, ánh mắt âm lãnh đến mức tận cùng, bắn ra từng đạo chùm sáng.
Tam đại chí tôn thi triển bí thuật cấm kỵ. Bọn họ đã bắt đầu lo lắng, bây giờ không ra tay toàn lực liền chậm, bọn họ cần phải tránh khỏi lỗ đen đang đến gần phía sau.
‘Đùng’
Bàn Cổ ho ra máu, toàn thân đều như bị sét đánh, hắn đột nhiên cảm thấy vô cùng suy yếu, phảng phất tự thần đã đến cực hạn, tất cả đều muốn biến mất.
Trong lòng liên tục gào thét, hắn không thể để tam đại chí tôn hắc ám này lao ra. Bằng mọi giá phải cầm chân bọn hắn.
Bàn Cổ hai mắt nhìn chầm chầm cự phủ trên tay, sau đó lẩm lẩm điều gì đó mà không một ai nghe rõ.
Cự phủ từ tay của hắn bay lên giữa không trung, đến trước mặt tam đại chí tôn.
‘Bạo’