Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 270: Chương 270: Khát máu




Lão mình chủ ma đạo cười nhìn hắn nói. Có điều lão rất xấu nên cười càng xấu hơn.

- Ta tin vì đến chúng ta không biết chuyện gì sắp xảy ra mà huynh đệ ngươi liên biết. Thấm chí cho người đưa người vào trong thành. Từ đó có thể suy đoán vị huynh đệ kia không đơn giản. Hơn nữa tình hình bây giờ thà tin là có còn hơn không.

Nhất Thành nhìn lão gật đầu. Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, đúng là tình hình này thà tin là có còn hơn không.

- Vậy Nhất Thành, nãy giờ ngươi im lặng, có ý kiến gì không?

Nhất Thành trầm mặt nhìn quanh mọi người rồi sau đó lạnh lùng nói.

- Nói đến việc này ta thật sự có sự có ý kiến. Huynh đệ ta nói không nên rời thành. Ta sẽ nghe hắn, ta sẽ không xong qua sương mù kia.

Hắn thấy Mưu Cầu định lên tiếng thì hắn cười lạnh chặn lời nói tiếp.

- Còn ai muốn rời đi thì ta nghĩ chúng ta không nên ngăn cản. Chúng ta có thể chia ra hai đường, một nhóm tìm đường xong ra, một nhóm tiếp tục ở lại thành tìm hiểu tin tức.

Nghe đến đây thì hai vị minh chủ gật đầu. Bọn họ cũng nghỉ như vậy, bây giờ đứng giữa sự sống và cái chết bọn họ có thể tự lựa chọn con đường của minh.

Nhất Thành tiếp tục nói.

- Ta nghỉ việc đang xảy ra một phần là do Dị Giáo. Vì thế chúng ta có thể từ đó tìm hiểu việc này. Nếu không liên quan bọn chúng ta sẽ không tin.

Hắn trầm ngâm một chút rồi nói tiếp.

- Ta nghĩ con đường sống chúng ta sẽ nằm ở trong thành này. Thử suy nghĩ kỹ một chút sẽ thấy trong thành đang có thứ gì đó ngăn cản đám quái dị tấn công, chỉ là không biết bao lâu nhưng tìm ra nó chúng ta sẽ tìm được đường sống.

Mọi người lâm vào trầm mặt. Theo tình hình này Đúng là như vậy. Nếu không phải như vậy thì bọn họ giờ không phải ngồi đây đấu khẩu mà đang điên cuồng chiến đấu ngoài kia với đám quái dị.

Nhất Thành lâm vào im lặng mang theo vẻ suy tư. Trong phòng không khí cũng trở nên yên tĩnh lại. Dù là người phản đối muốn xong ra khỏi thành cũng trở nên yên lặng. Bọn họ thật sự không dám xong loạn trừ khi hai vị minh chủ cùng đi. Nhìn đám quái dị ngoài kia, với sức một mình bọn hắn thì một bước cũng khó tiến lên huống gì xong qua màng sương.

Sau một lúc thì Nhất Thành tĩnh lại trong trầm tư, rồi tìm kiếm thân ảnh Tôn trong phòng rồi nói:

- Tôn, ngươi giúp ta tập hợp ăn mày trong thành lại. Sau đó mua một ít thức ăn cho họ, hỏi xem trong thành này mấy tháng này có điều gì kỳ quái xảy ra không? Đặc biệt mấy tháng trước và sau khi vết nứt không gian được mở ra!

Tôn từ sau một góc phòng đáp lại liền vội vàng rời đi. Trong lòng hắn hơi khó hiểu nhưng nếu đã nhận lệnh thì phải đi làm thôi.

Bên kia hai vị minh chủ nhìn lâu liền gật đầu hiểu ý của Nhất Thành. Trong thành tin tức linh thông nhất, tất nhiên là ăn mày. Bọn họ trải khắp mọi ngóc ngách trong thành, nếu có biến động kỳ quái gì, người nhận biết đầu tiên chính là bọn hắn.

- Ầm

Ngay đúng lúc minh chủ chính phái lên tiếng thì một tiếng nổ lớn vang vọng khắp thiên địa. Mọi người biến sắc lao ra khỏi phòng bây lên không trung, hướng mắt về hướng tiếng nổ truyền đến.

Hướng kia lại là hướng của Huyết Nguyệt Cốc. Bầu trời bắt đầu từ hướng kia đang truyền đến vết nứt kỳ quái.

Có người đang đứng trên không suýt nữa bất lực mà rớt xuống. Bầu trời nứt ra thì màng ý nghĩa gì? Chỉ có diệt thế sắp phủ xuống. Bọn họ nhìn bầu trời mà run rẩy, tự hỏi không biết mình tạo nghiệp gì mà phải chứng kiến chuyện này.

- Gào

Vết nứt trên bầu trời vừa kéo dài thì phía dưới lại truyền đến từng tiếng gào điên cuồng của ma thú và quái dị.

- Crack

Một tiếng gãy vỡ truyền đến.

- Nhanh, lên thành, ngăn đám quái dị phá thành.

Hai vị minh chủ điên cuồng hét lớn, thân hình lao nhanh về phía cổng thành. Bọn họ vừa nãy cũng run lên vì sợ hãi nhưng dù sao cũng sống đủ lâu, lúc cần cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cảm nhận được quái dị biến đông, hai lão vội vàng kêu gọi mọi người bảo vệ thành.

Nghe thấy tiếng hét lớn của mình chủ. Chính ma người cũng giật mình tỉnh lại, nhanh chóng theo chân hai vị minh chủ lao đi.

Trước cổng thành, bên trong sương mù, đám ma thu và quái dị gào rú điên cuồng. Chúng Vừa dừng gào thét thì liền nhắm vào Huyết Nguyệt Thành mà xong đến.

- Ầm

Một số quái dị có tốc độ cực nhanh, ngay khi bọ chúng sắp đâm đầu vào cổng thành thì hai bóng người cũng đã xuất hiện trên cổng thành. Trước hai người xuất hiện một đồ án hình tròn to lớn với những đường vân kỳ quái tạo thành một đồ án lớn, chúng lơ lửng trước hai người. Không khí xuất hiện bạo động, hai cột ánh sáng một trắng, một đen đánh đến đám quái dị sắp đâm vào cổng thành tạo nên một tiếng nổ lớn. Khói mù xuất hiện trước cổng thành che đi ánh mắt của mọi người.

Người vừa xuất thủ chính là hai vị minh chủ. Với tốc độ của bọ họ, chỉ một chớp mắt đã xuất hiện trước cổng thành.

Nhưng lúc này, tình hình không chút khả quan, quái dị đã bắt đầu điên cuồng tấn công thành. Với mức độ tấn công như thế này, thành này chắc chắn sẽ không giữ được, thậm chỉ đến bọn họ cơ hội sống sót cũng rất nhỏ.

Không khí trầm trọng bắt đầu xuất hiện xung quanh cổng thành. Sau khi khói bụi biến mất, trước cổng thành xuất hiện một cái hố lớn. Các bộ phận của quái dị xuất hiện khắp nơi, mùi máu tanh rất đậm xen lẫn trong không khí.

- Gào

Mùi máu như khiến quái dị trong sương mù trở nên điên cuồng. Những tiếng gào thét xong tận mây xanh, như có hàng ngàn, hàng vạn quái dụ ẩn trong sương mù gào rú.

Trước cổng thành, những lão quái vật của các môn phái cũng đã xuất hiện. Tất cả đều mang theo nét mặt trầm trọng, ẩn ẩn trong mắt hiện lên sự điên cuồng và thậm chí khát máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.