Có một số việc chỉ cần bắt đầu, không phải muốn kết thúc là có thể kết thúc được.
Có một số việc chỉ cần làm ra, không phải muốn gạt bỏ là có thể gạt bỏ được.
Giống như cảnh tượng hiện tại như vậy.
Dưới sự che giấu của bóng đêm, ở chỗ này không cần phải lo lắng sẽ bị ai đó nhận ra. Nơi này chính là thế giới bóng tối. Chỉ cần đặt mình ở nơi như vậy, đừng nói là bị phát hiện, trừ phi là mở đèn pin ra, nếu không anh muốn ra ngoài cũng thành vấn đề.
Rừng tình nhân có thể qua nhiều năm như vậy, vẫn trở thành nơi yêu đương bí ẩn nhất của huyện Ân Huyền, không phải không có một chút nội tình.
Bởi vì không nhìn thấy mặt nhau, cho nên cũng không cần phải kiêng kỵ nhiều như vậy. Hơn nữa có một số việc nếu như thật sự thuận tay, còn đã làm, muốn nửa đường dừng lại, kiên quyết không có khả năng.
Tối nay Khương Mộ Chi mặc chính là một bộ váy tiêu chuẩn. Hai tay Tô Mộc du tẩu ở trên hai cánh mông của cô, cách lớp quần áo. Nhưng rất nhanh Tô Mộc cảm thấy không đủ. Khi hai tay hắn vói vào trong, nháy mắt, thân thể Khương Mộ Chi run rẩy càng lợi hại hơn.
Từ trước đến nay chưa bao giờ gặp phải loại chuyện như vậy, bây giờ Khương Mộ Chi có thể làm được chính là hoàn toàn chìm vào trong đó, trầm luân vào trong đó. Theo bản năng, cô thuận theo động tác của Tô Mộc, hưởng thụ sự trêu chọc trước mắt.
Từng tiếng rên rỉ tiêu hồn, từ trong họng Khương Mộ Chi truyền ra.
Nếu như không phải tự mình trải qua chuyện như vậy, Tô Mộc nằm mộng cũng sẽ không nghĩ tới, theo thân phận của Khương Mộ Chi như vậy, sẽ ở dưới sự trêu chọc của mình, phát ra loại tiếng rên rỉ tê người. Chỉ có điều càng nghĩ như vậy, hắn càng kích động. Càng chưa nói tới thân thể Khương Mộ Chi thật sự trơn mịn, cảm giác sờ vào tuyệt đối hưởng thụ hàng đầu. Đắm chìm trong loại hưởng thụ này, dục vọng của Tô Mộc cũng bắt đầu thiêu đốt.
Thật sự muốn chết!
Dục vọng của Tô Mộc càng thiêu đốt, tốc độ nắn bóp mông càng nhanh hơn. Nhưng càng như vậy, đồng chí Tiểu Tô lại càng phấn khởi.
Nhưng mà không quan tâm Tô Mộc kích động thế nào, Khương Mộ Chi đều giống như không nhìn thấy, giống như thờ ơ. Thân thể nằm về phía trước, trên mặt hiện lên đầy vẻ xuân tình. Đồng thời, hai mắt nhắm thật chặt.
Hai tay Khương Mộ Chi chống đỡ thân thể, nhưng không có nghĩ tới chuyện đụng chạm Tiểu Tô dù chỉ một chút.
Chỉ có điều như thế không làm khó được Tô Mộc!
Khi dục hỏa của Tô Mộc từ từ thiêu đốt, tư thế hai người lại đặc biệt như vậy. Ở trong sự đặc biệt này, Tiểu Tô bắt đầu thoáng động chạm tới vị trí đầy tính đàn hồi. Không ngờ chính là ngọn núi no đủ của Khương Mộ Chi.
Đơn giản là trùng hợp đến cực điểm!
Đầu và hai tay của Khương Mộ Chi mặc dù vẫn duy trì tình trạng không nhúc nhích, nhưng hai bầu ngực lại đúng lúc ở vào vị trí tốt nhất. Tô Mộc đương nhiên sẽ không bỏ qua, bắt đầu khống chế, bắt đầu gây sự chú ý.
Đừng lộn xộn!
Anh cũng muốn!
Này nhẹ một chút!
Cố gắng hết mức!
A!
Theo đối thoại như vậy vang lên, ngay khi Khương Mộ Chi còn muốn nói gì thêm, ngón tay Tô Mộc đột nhiên, không biết là cố tình hay là vô tình, không ngờ trượt vào hoa viên bí ẩn giữa hai chân.
Trong lúc đó đột nhiên phát sinh loại cảm giác run rẩy giống như bị điện giật, khiến Khương Mộ Chi lập tức đem tất cả những lời nói còn lại, nuốt vào trong bụng. Toàn bộ thân thể đều căng thẳng.
Dầu Khương Mộ Chi còn trực tiếp ngẩng lên, hai tay nắm chặt lấy bắp đùi của Tô Mộc.
Cô động tình!
Tô Mộc thật sự không ngờ được thân thể Khương Mộ Chi sẽ mẫn cảm như vậy. Mình chẳng qua chỉ mới làm màn dạo đầu, thậm chí còn chưa kịp đùa bỡn đóa hoa thật tốt, đóa hoa đã lấy tư thái lừng lẫy như vậy nở ra.
Thân thể Khương Mộ Chi không ngừng run rẩn, loại run rẩy sung sướng đến cực đỉnh, khiến lửa nóng trong lòng Tô Mộc càng không có biện pháp khống chế được, càng cuồng dã thiêu đốt, càng thiêu đốt lại càng mạnh mẽ.
Khương Mộ Chi, cô biết bây giờ cô đang làm gì không? Côn đang đùa với lửa đấy?
Trong cổ họng Tô Mộc phát ra tiếng quát khẽ.
Đùa với lửa?
Khóe miệng Khương Mộ Chi lộ ra một nụ cười có vẻ thần bí.
Cho dù là đùa với lửa thì như thế nào? Tối thiểu anh vẫn mạnh hơn so với người kia rất nhiều. Tô Mộc, tôi thật sự không hề ác ý với anh. Tôi thích anh. Nếu như tôi không có cách nào phản kháng được số phận, như vậy tôi sẽ là chúa tể vận mệnh của tôi. Tô Mộc, những lời này, trước kia không uống say, tôi không dám nói ra. Hiện tại tôi cứ nói như vậy. Biết không? Vừa rồi tôi thật sự rất thoải mái. Tôi còn muốn thoải mái hơn một chút. Không biết anh có thể thỏa mãn tôi hay không? Tôi biết bây giờ anh cũng rất khó chịu. Nói vậy, chúng ta liền bắt đầu, được không? Chỉ cần anh muốn, hiện tại tôi chính là của anh. Đêm nay tôi muốn hoàn toàn phóng túng.
Cô xác định?
Tôi xác định!
Khi trên mặt Khương Mộ Chi lộ ra một loại ánh mắt kiên nghị, Tô Mộc thật không muốn tiếp tục nhẫn nhịn nữa. Có một số việc sau khi bắt đầu, thì không thể dễ dàng kết thúc.
Chuyện trước mắt đã như vậy, Tô Mộc có thể lùi bước sao? Lại nói Tô Mộc nghĩ đến mỹ nữ như Khương Mộ Chi, ở dưới sự uy hiếp của Khương gia, phải đính hôn, phải gả cho người khác. Nghĩ đến cô sắp trở thành cô dâu của người khác, Tô Mộc cũng cảm giác không được thoải mái.
Mỹ nhân như vậy, phải để mình hưởng thụ mới đúng.
Nghĩ tới đây, Tô Mộc liền ôm Khương Mộ Chi tới trước người, để cho cô ngồi ở trên người mình, muốn hôn lên môi cô. Nhưng vào lúc này Khương Mộ Chi lại trực tiếp dùng tay ngăn chặn môi của Tô Mộc. Tô Mộc có chút kinh ngạc, Khương Mộ Chi liền nỉ non.
Tôi không muốn ở chỗ này!
Không muốn ở chỗ này?
Tô Mộc có thể cảm nhận được sự kiên quyết của Khương Mộ Chi. Nghĩ đến bây giờ, sáu đôi bên cạnh như vậy, hắn sốt ruột khó dằn nổi. Nghĩ đến thân phận của Khương Mộ Chi, hắn biết, thật sự không thể muốn Khương Mộ Chi ở chỗ này.
Nếu thật sự làm như vậy, chính là không tôn trọng đối với Khương Mộ Chi.
Cho dù hiện tại mình rất muốn làm loại chuyện đó, Tô Mộc cũng không muốn ủy khuất Khương Mộ Chi như vậy. Cho nên Tô Mộc gật đầu, trực tiếp cõng Khương Mộ Chi lên trên lưng, cứ như vậy bắt đầu chạy ra ngoài. Xe của hai người đỗ ở quảng trường cách đó không xa. Đợi sau khi lên xe, Tô Mộc liền trực tiếp lái xe đi.
Tâm tình Khương Mộ Chi cũng không có bởi vì ở trong xe mà giảm nhiệt độ xuống. Ngược lại cô ngồi ở trên ghế lái phụ, vấn giống như lúc trước, mập mờ nhìn gương mặt Tô Mộc, trong hai đôi ẩn tình đưa tình.
…
Tại một tiểu khu còn mới, tương đối yên tĩnh ở trong huyện.
Khi Tô Mộc và Khương Mộ Chi xuất hiện ở nơi này, không hề có bất kỳ ý định nào dừng lại, cứ như vậy trực tiếp thông qua thang máy, xuất hiện ở tầng trên cùng.
Nơi này có hai lại thang máy. May là đoạn đường này thật ra không bị người nào phát hiện. Hai người trực tiếp tiến vào trong phòng. Khi cửa phòng đóng lại, trong nháy mắt, Khương Mộ Chi liền rất thành thạo nhảy đến trên ghế sa lon, lười biếng nhìn về phía Tô Mộc.
Ở đây là đâu vậy?
Tô Mộc tò mò hỏi.
Đoạn đường lái xe này, cho dù dục hỏa của Tô Mộc có cường thịnh trở lại, lúc này cũng đã bị giảm đi không ít. Hắn bây giờ thật sự rất hiếu kỳ về nơi này. Tại sao Khương Mộ Chi lại có một căn hộ ở chỗ này vậy?
Cái này có gì mà kỳ quái chứ? Là tôi mua. Không chỉ căn hộ này. Hai căn hộ bên cạnh cũng là của tôi.
Khương Mộ Chi tùy ý nói, ánh mắt lưu chuyển, lộ ra một sự mị hoặc.
Nói đến đây, Khương Mộ Chi rất tùy ý cởi y phục trên người ra, nhất thời lộ ra làn da thịt trắng mịn. Khi thân thể uyển chuyển mềm mại như vậy lộ ra ở trong không khí, hơi thở của Tô Mộc lại trở nên dồn dập.
Nếu anh muốn biết, tôi sẽ từ từ nói cho anh biết. Chỉ có điều bây giờ có phải nên làm chuyện đứng đắn quan trọng trước hay không!
Khương Mộ Chi quyến rũ nói.
Thật sự muốn làm sao?
Tô Mộc hỏi.
Anh thật sự đủ lằng nhằng. Nếu như không muốn. . .
A!
Nửa câu còn lại, Khương Mộ Chi chưa thể nói ra miệng, đã trực tiếp bị một Tô Mộc giống như mãnh hổ chụp mồi nhào qua, sử dụng môi chận môi. Tô Mộc bị vưu vật như vậy đùa giỡn trêu chọc, thật sự đã sớm không kìm chế được.
Tròn một đêm, nếu như lại không phát tiết ra ngoài, Tô Mộc sẽ bị nghẹn tới phát điên.
May mà, chuyện tiến triển đều rất thuận lợi.
Khi Tô Mộc lột trần Khương Mộ Chi, ném tới trên giường, trực tiếp làm một thời gian, trên chiếc ga trải giường trắng, nở ra thêm một đóa hoa hồng núi mềm mại.
Hoa hồng chói mắt như vậy, mỹ nhân dưới thân đau đớn như vậy. Cho đến lúc này Tô Mộc mới ý thức được, Khương Mộ Chi thật sự là tấm thân xử nữ.
Đừng xem lời nói của cô giống như gió cào tận xương, nhưng trong xương cốt vẫn là một nữ viện trưởng lạnh như băng.
Điều này càng khiến Tô Mộc thêm trìu mến.
Tiểu Chi Chi, đừng khẩn trương, thả lỏng ra, anh sẽ rất ôn nhu.
Ai nói em khẩn trương? Em đây là kích động!
Kích động?
Đương nhiên là kích động. Lão nương ta cuối cùng không phải là lão xử nữ nữa.
…
Đối mặt với gia hỏa Khương Mộ Chi này thật sự không thể suy nghĩ theo lẽ thường. Tô Mộc hoàn toàn hết chỗ nói rồi. Bây giờ điều hắn có thể làm đó là chuyển động, chính là sử dụng kỹ xảo, cho Khương Mộ Chi cảm giác hạnh phúc hết lần này tới lần khác. Trước đó, vượt qua tình cảnh trong rừng tình nhân, lúc này cuối cùng đã có thể thật sự hòa hợp gắn bó.
Anh không phải muốn biết tại sao em cần có căn phòng ở chỗ này sao? Thật ra rất bình thường. Những thứ này là do em mua được trước đây, coi như là cơ sở của quỹ chim yến con.
Những hài tử kia nếu như thật sự gặp phải khó khăn gì, cũng có thể ở chỗ này.
Em cũng không thể mỗi lần qua đều ở khách sạn đi? Chỉ có điều anh yên tâm, ở đây Mộc Thanh tạm thời không biết.
…
Một đêm này, lặng lẽ biến mất trong sự điên cuồng như vậy.
Tô Mộc thật sự tiếp xúc với một Khương Mộ Chi hoàn toàn mới. Từ trước tới nay hắn chưa từng nghĩ Khương Mộ Chi sẽ là như vậy. Nhưng càng như vậy, càng khiến trong lòng Tô Mộc cảm giác bất an mãnh liệt. Thật giống như Khương Mộ Chi làm như vậy, có trạng thái hoàn toàn phát tiết, giải thoát trước khi chết vậy.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Khi Tô Mộc từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, khi hắn phát hiện người bên cạnh đã không thấy hình bóng, hắn biết lo lắng của mình thật sự đã trở thành sự thật.
Khương Mộ Chi đi rồi!
Lưu lại chỉ là mùi thơm thoang thoảng bên gối!
Còn có một mảnh giấy được ly được đè lên, đặt ở trên tủ đầu giường.