Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 17: Chương 17: Dụ [thượng]




48, dụ [ thượng ]...

Buổi tối, bọn Aslan bắt đầu hành động. Bất quá, thời điểm quyết định chọn người làm mồi lại có vấn đề.

“Không phải ngay từ đầu đã nói do ta đảm đương làm mồi sao?” Mai Lệ sinh khí đứng lên vỗ bàn.

“Thế nhưng để nữ sinh làm mồi thật sự rất nguy hiểm.” Connor lôi kéo góc áo tỷ tỷ, kéo nàng ngồi xuống.

“Cho nên do nam sinh đảm đương, nếu bị hung thủ nhìn trúng, phát hiện là nam sinh, hung thủ khẳng định sẽ giật mình. Như vậy mới có thể thừa cơ bắt được hung thủ.” Aslan phân tích.

“Nguyên lai là như vậy. Như vậy trong bốn người các ngươi ai làm mồi dụ?” Mai Lệ đem tầm mắt liếc về phía đệ đệ của mình. Connor lạnh sống lưng rùng mình.

“Cái kia... Kỹ năng đánh nhau của ta rất kém cỏi.” Connor vẫy tay nói.

“Do ta làm đi.” Lưu Bình An đeo chuỷ thủ bên hông, đối với cận chiến hắn có tin tưởng tuyệt đối. Giết nhền nhện còn được, huống chi là con người.

“Không, vẫn là do ta......”

Tất cả mọi người nhìn về phía Aslan, sau đó đồng thời lắc đầu. Bởi vì hắn mặc đồ nữ rất đẹp. Tuyệt đối không có khả năng chỉ đưa đến sát thủ biến thái.

“Làm sao?” Người nào đó hoàn toàn không có tự giác.

“Không bằng như vậy đi. Tiểu An cùng Aslan đại nhân cùng nhau làm mồi dụ. Chúng ta phân thành hai tổ đi cùng các ngươi.” Nữ sinh Lạc Ti - bạn cùng phòng của Mai Lệ đề nghị.

Bọn họ đồng ý đề nghị của Lạc Ti, phân thành hai tổ. Lưu Bình An đến địa điểm phát sinh án mạng trong ký túc xá thăm dò, Aslan sẽ quanh quẩn ở khu vực hậu viện tương đối tĩnh lặng phía sau ký túc xá. Chỗ đó mọc đầy cây cối bụi hoa, nếu phát sinh án mạng cũng không nhất định sẽ lập tức bị phát hiện.

Những người còn lại theo sau hai người kia. Hai người sau khi mang theo thiết bị định vị và thiết bị liên lạc liền bắt đầu hành động.

Theo tình báo của Eugene, né tránh đội ngũ tuần tra của Bộ Cảnh vệ, Aslan thực thuận lợi đi đến hậu viện. Bốn phía phi thường yên tĩnh, chỉ ngẫu nhiên nghe được vài tiếng côn trùng kêu vang.

Trong máy liên lạc truyền đến thanh âm Mai Lệ.

“Dê nhỏ hãy trả lời.”

Aslan nghĩ, ai là dê nhỏ nha? Nhỏ giọng trả lời, “Ta đã tới hậu viện, không có gì lạ.”

“Chúng ta cách ngươi ước chừng mười mét, có thể nhìn rõ tình huống của ngươi. Over!”

Aslan tiếp tục đi tới, hoa cỏ cây cối ở hậu viện thực phong phú, còn thiết kế chỗ nghỉ chân và xích đu. Aslan ngồi vào xích đu, hoa đằng leo trên xích sắt của xích đu, nở từng đóa hoa màu tím xinh đẹp.

“Thật xinh đẹp.” Trốn ở chỗ tối Mai Lệ móc di động ra chụp lại, khiến một nữ sinh khác đi cùng tên Lena trợn trắng mắt.

“Chúng ta hiện đang chấp hành nhiệm vụ a.”

“Thế nhưng Aslan đại nhân thật sự quá xinh đẹp nga. Giống như yêu tinh hoa.”

“Suỵt -- có tình huống!” Chỉ thấy một bóng đen nhanh chóng tiếp cận Aslan trên xích đu.

Mai Lệ nâng lên súng tự chế, Lena lập tức nói vào máy liên lạc: “Người chăn dê gọi Dê nhỏ, Sói đang tới gần. Nhắc lại, Sói đang tới gần, chú ý tình huống.”

Aslan cũng cảm giác được phía sau có người tiếp cận. Người nọ bước chân rất nhẹ, lại có tiết tấu lưu loát. Khẳng định đã trải qua huấn luyện quân sự trường kỳ.

Năm mét, bốn mét, ba mét...... Theo đối phương dần dần tới gần, Aslan nắm chặt chuỷ thủ trong tay. Hắn vẫn là lần đầu tiên thực chiến, khó tránh khỏi có chút khẩn trương.

Không được, ta phải xác định một điểm, mọi chuyện là vì Tiểu An! Aslan trong lòng cổ vũ chính mình, hắn chủ động đưa ra kế hoạch lần này, hơn nữa lại mạo hiểm bị phát hiện vi phạm nội quy học viện cũng vẫn tiến hành, có đại bộ phận nguyên nhân là vì muốn xoá bỏ hiềm nghi cho Lưu Bình An.

Tuy rằng Bộ Cảnh vệ đã thả Lưu Bình An, nhưng cũng không đại biểu hắn đã được xoá bỏ hiềm nghi. Chung quy chỉ có một mình hắn tới gần hiện trường vụ án thứ nhất.

Nếu cuối cùng không bắt được hung thủ, Lưu Bình An có khả năng sẽ lại bị bắt. Thậm chí sẽ vì hoài nghi hắn có đồng lõa khác mà bị tra khảo. Thậm chí đưa đi Quân bộ.

Kia cũng không phải chuyện hắn nguyện ý nhìn thấy.

Người phía sau chỉ còn cách hắn một bước, Aslan đột nhiên xoay người, ngân quang trong tay chợt lóe. Đối phương đột nhiên bị công kích, người bình thường hẳn là sẽ kinh ngạc mà sửng sốt, thế nhưng không có. Người nọ phản ứng cực nhanh, nghiêng người chợt lóe rồi phóng nhanh chế trụ cổ tay Aslan.

Aslan đấu cận chiến cũng không kém, nhấc chân đá vào chỗ yếu hại của đối phương. Người nọ đành phải buông tay đang giữ tay hắn, sửa thành hai tay ngăn trở cú đá của hắn.

Aslan đột nhiên thu chân, cú đá này căn bản chính là hư chiêu, tay phải chuyển động chuỷ thủ bổ về phía đối phương. Đồng thời Mai Lệ cũng giơ lên súng tự chế.

“Chờ một chút!” Lena đột nhiên đè lại tay Mai Lệ đang cầm súng, nhưng đã không còn kịp rồi. Họng súng trật phương hướng, nhưng vẫn là nã một phát súng.

May mắn thanh âm cũng không lớn, người nọ không nghe được. Thế nhưng Aslan lại đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng, ngã về phía sau. Người nọ đang tức giận giao thủ, thấy thế nhanh chóng dùng một tay giữ chặt lấy hắn.

Bởi vì sức kéo quá mạnh, Aslan theo quán tính đổ vào trong lòng đối phương.

“Uy, ngươi làm cái gì nha?” Mai Lệ tức giận nhìn chằm chằm người hợp tác của mình.

“Ngu ngốc, ngươi xem cho rõ người đó là ai kìa? Là Wales, Bộ trưởng Bộ Cảnh vệ.”

Dưới ánh trăng, nam tử dáng người khôi ngô, gương mặt lạnh lùng, người tới chính là Wales.

“Ngươi đang làm cái gì?”

Lãnh khốc thanh âm từ đỉnh đầu truyền đến, Aslan ngẩng đầu, đối diện thượng một đôi con ngươi bình thản không gợn sóng. Hắn nhớ rõ người này, chính là Bộ trưởng Bộ Cảnh vệ đã bắt Lưu Bình An.

“Nữ đệ tử không được rời phòng, ngươi tự tiện rời đi, ở trong này làm cái gì?”

“Cái kia...”

“Người chăn dê nhắc nhở Dê nhỏ, đối phương không phải Sói. Là Hunter [Thợ săn], thỉnh bảo trì bình tĩnh. Cũng lấy tư thái đáng thương khẩn cầu hắn không xử phạt ngươi. Over!”

Trong máy liên lạc, Mai Lệ nói khiến Aslan có điểm không hiểu làm sao. Hắn rất muốn hỏi, như thế nào xác định đối phương không phải hung thủ? Bên kia, Mai Lệ cũng hỏi Lena, nàng như thế nào xác định Wales không có khả năng là hung thủ.

“Đương nhiên không có khả năng. Hắn thực được hoan nghênh nha. Có rất nhiều sư tỷ từng dùng sắc dụ hắn, thế nhưng hắn đều bất vi sở động [không có phản ứng]. Thậm chí ta nghe đồn hắn đối với nữ nhân không có hứng thú.”

Dưới ánh mắt sắc bén như đao của đối phương, Aslan ứa mồ hôi lạnh. Giả vờ đáng thương sao? Tuy rằng Aslan chưa từng làm qua, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể buông tay đánh cuộc.

“Kỳ thật ta... Mấy ngày nay cảm giác thực phiền não. Cho nên muốn đến một nơi yên tĩnh một chút.”

Con ngươi màu xanh biếc trong bóng đêm chớp động, so với Thiên Tinh càng thêm xinh đẹp động lòng người. Mày liễu khẽ cau, răng nhỏ trắng xinh khẽ cắn môi hồng, Aslan biểu hiện ra nét yếu đuối, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu.

Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nhìn mỹ nhân thương tâm, nhất là mỹ nhân xinh đẹp như vậy, nam nhân nào mà không động tâm?

Ngay cả khối băng như Wales, cũng hơi chút có điểm hòa tan. Hắn tận lực giảm nhẹ thanh âm, ôn nhu hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”

“Ta...” Thân là công tử thế gia, tuy rằng Aslan có rất nhiều phiền não, thế nhưng hiện tại cũng không thích hợp để nói. Đang lúc hắn tìm không thấy lý do, máy liên lạc lại truyền đến thanh âm.

“Thiếu nữ tâm sự rất nhiều. Thích người nào đó linh tinh, tóm lại mau qua loa tắc trách cho xong.”

“Ta... Ta thích một người. Nhưng không biết tâm ý đối phương.” Rõ ràng chỉ là phiền não tự bịa ra, thế nhưng trong đầu Aslan chợt động, đột nhiên hiện lên gương mặt Lưu Bình An.

“Ngươi nói, ta nghe.” Wales như cũ vẫn duy trì mặt đầu gỗ, nhưng lôi kéo Aslan ngồi xuống xích đu, chính hắn cũng ở chỗ bên cạnh ngồi xuống.

“Nha? Này...” Aslan nghĩ rằng, đây là đang làm phụ đạo tâm lý sao?

“Đối phương thực trì độn, tỏ vẻ như thế nào cũng không minh bạch.” Nghĩ đến Tiểu An tại phương diện này quả thật thực trì độn, Aslan liền tiếp tục nói: “Có người hôn hắn, nhưng hắn lại không chút phản ứng. Ta nghĩ cho dù ta làm cái gì, hắn cũng sẽ không minh bạch .”

“Trực tiếp nói với hắn.”

Không nghĩ tới khối băng sẽ đưa ra đề nghị trực tiếp như vậy. Aslan suy nghĩ trong chốc lát, lắc lắc đầu, “Chỉ sợ cũng vô dụng. Hắn sẽ không tiếp nhận.”

“Kia liền buông tay đi.”

“Nha?”

“Buông tay hắn đi. Còn có nam nhân khác thích ngươi.” Wales đột nhiên đứng lên, hướng hắn vươn tay, “Ta đưa ngươi về. Một mình một người rất nguy hiểm.”

“Nga... Hảo.”

Aslan không rõ câu ‘Còn có nam nhân khác thích ngươi’ là ý gì. Bất quá Wales vẫn đưa hắn trở về ký túc xá, cũng không có đề cập qua xử phạt việc hắn tự tiện ra ngoài lần này.

Tác giả có lời muốn nói: Mọi người nghe minh bạch ý tứ câu nói cuối cùng của Wales kia không? Tin tưởng mọi người đều minh bạch, ha ha...

Aslan là Dê nhỏ số một, Tiểu An là Dê nhỏ số hai, đều là mồi, bất quá cái dụ đến bất đồng này nọ mà thôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.