Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 20: Chương 20: Phá án




51, phá án...

Aslan được Wales hộ tống đang đi đến ký túc xá, đột nhiên có vài tên cảnh vệ vội vàng chạy tới.

“Báo cáo! Lại có án mạng phát sinh!”

Aslan và Wales đồng thời lắp bắp kinh hãi. Aslan trong lòng dâng lên một cỗ lo lắng cường liệt.

Chẳng lẽ là bọn Tiểu An...

Wales phân phó hắn về phòng không được phép ra ngoài, sau đó lập tức cùng cảnh vệ viên đến hiện trường. Aslan đương nhiên không có khả năng ngoan ngoãn trở về phòng. Hắn lặng lẽ đi theo phía sau bọn người Wales.

Bởi vì lại phát sinh án mạng, cho nên hành lang bên trong ký túc xá đều có thể nhìn thấy cảnh vệ viên đi đi lại lại. Cũng có nữ sinh từ trong phòng nhô đầu ra xem xét, thậm chí có người la hét muốn biết phát sinh chuyện gì.

Hắn thừa dịp hỗn loạn lẻn lên lầu ba, bên ngoài WC vây đầy cảnh vệ viên, còn có nữ sinh lầu ba đang cùng cảnh vệ viên lý luận, yêu cầu được biết chi tiết sự tình.

Xem ra là không vào được. Lộ tuyến kế hoạch của Tiểu An chính là đi nơi này xem xét, nếu hắn xảy ra điều gì ngoài ý muốn...

Aslan trong lòng một trận kinh hoảng, hắn lùi lại đến cầu thang, nghe được có người từ lầu ba đi xuống, lập tức trốn xuống phía dưới thang lầu, chân đột nhiên đạp trúng một vật gì đó mềm mềm.

Hắn nhảy dựng lên, cuống quít nhìn lại, phát hiện thứ mình đạp lên cư nhiên là một người. Tiếng bước chân vang lên trên đầu, cho dù trong lòng kinh sợ không thôi, Aslan cũng không dám lộn xộn.

Đợi người bên trên đi qua, Aslan mới cúi lưng xem xét. Phát hiện người té trên mặt đất cư nhiên là Connor.

Hắn không phải đi cùng Tiểu An sao? Chẳng lẽ...

Trong đầu tựa hồ có cái gì nổ tung, bất an nhanh chóng tràn ra, tràn ngập trong lòng. Hắn lập tức kiểm tra mạch đập đối phương. Sau khi xác định trên tay truyền đến cảm giác nhảy lên theo tiết tấu, nhẹ nhàng thở ra.

“Connor, uy... Tỉnh tỉnh...” Aslan vỗ mặt Connor, người sau nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, từ từ mở mắt.

Connor mắt vừa mở ra, trước mắt hiện ra gương mặt phóng đại một mỹ nữ tóc vàng, trong lòng cảm giác lâng lâng, tưởng rằng mình đã lên Thiên Đường.

“Thiên Sứ tỷ tỷ...”

“Ngu ngốc!” Aslan không chút khách khí cho hắn một quyền, “Nhìn cho rõ ta là ai.”

“Nha... Đau quá...” Connor ôm đầu, đáng thương hề hề ngẩng lên: “Nga, nguyên lai là Aslan nha... Ngươi như thế nào ở trong này nha? Không phải đi hậu viện bên kia sao?”

Aslan đối với hắn thật sự không còn gì để nói, cư nhiên có người có thể ngốc đến loại trình độ này, hắn thật sự muốn làm quân nhân sao?

“Ta hỏi ngươi, Tiểu An đâu?” Aslan nghiến răng nghiến lợi kéo áo Connor.

Nhìn đến bộ dáng hung ác của Aslan, hình tượng mỹ nữ tóc vàng bị huỷ hoại hoàn toàn, hình tượng quý công tử nho nhã lại càng không tồn tại. Connor khiếp sợ đến mức ngay cả trả lời cũng lắp bắp.

“Cái kia...... Cái kia......”

Hắn ‘Cái kia’ nửa ngày, cũng không thể nói ra nguyên cớ. Aslan càng gấp, “Lạc Ti đi cùng ngươi đâu?”

“A......” Connor tựa hồ bừng tỉnh đại ngộ, may mắn Aslan sớm có phòng bị, trước khi hắn sợ hãi kêu lên tiếng đã kịp che miệng của hắn.

“Đừng la lớn. Cảnh vệ viên đều ở bên ngoài. Các ngươi đến tột cùng phát sinh chuyện gì?”

“Không xong rồi!” Connor kinh hoảng lôi kéo Aslan, “Tiểu An gặp nguy hiểm.”

Nhìn hắn thất kinh, Aslan càng nôn nóng, trong lòng bất an lan rộng, hận không thể lập tức đến bên người Lưu Bình An. Hắn hai tay bắt lấy bả vai Connor, “Nói!”

Connor lắp bắp đem sự việc xảy ra nói cho Aslan. Hắn và Lạc Ti đi theo phía sau Lưu Bình An, bởi vì hắn rất ngốc, mà Lưu Bình An động tác lại phi thường nhanh nhẹn, bọn họ có hai lần bị rơi lại, hơn nữa thiếu chút nữa bị cảnh vệ phát hiện.

May mắn Lạc Ti cơ trí, mỗi lần đều hóa hiểm thành an. Connor tuy rằng cảm thấy rất mất mặt, nhưng cũng không khỏi bội phục Lạc Ti. Lúc hắn tới gần Lạc Ti, sẽ ngửi được một cỗ mùi hôi, giống như là mùi thịt bị hư thối.

Khi hắn hướng Lạc Ti đưa ra vấn đề này, đối phương lộ ra nụ cười quỷ dị. Nhưng không có giải thích. Sau này, thời điểm đi qua chỗ rẽ, hắn liền bất tỉnh nhân sự.

“Ta cảm giác Lạc Ti khẳng định có vấn đề.” Đó là một cảm giác cường liệt, rõ ràng là bạn học của bọn hắn, Connor lại cảm thấy nữ sinh kia là ngoại tộc. Từ thân thể đến nội tâm đều mạnh mẽ bài xích.

“Mùi hư thối sao?” Aslan nhăn mày, trầm tư nói. Trong đầu tựa hồ ý niệm chợt lóe qua.

“Người chết đã xác minh thân phận là học viên mới Lạc Ti * Ciel.” Wales nghe cấp dưới báo cáo, lại cúi đầu xem xét thi thể.

Lần này người chết cũng không giống hai trường hợp trước lập tức bốc cháy hầu như không còn, cũng không nhận loại khuất nhục giống lần trước. Nàng ngửa đầu té trên mặt đất, ánh mắt mở ra, một bộ biểu tình không dám tin. Trên trán cắm một thanh chủy thủ.

“Kiểm tra dấu vân tay trên chủy thủ...”

Wales mang găng tay, đang chuẩn bị đem chủy thủ rút ra, lại đột nhiên bị người ngăn lại. Hắn quay đầu nhìn người đè cổ tay mình. Người nọ cũng nhìn hắn mở miệng.

“Không nên hành động thiếu suy nghĩ. Nó còn chưa chết hẳn.”

“Ngươi là ai? Nơi này ngoại trừ nhân viên có phận sự, người còn lại không được tiến vào.” Wales lớn tiếng quở trách, đối phương thờ ơ. Ngược lại cười nhạo nhìn hắn, “Nhân viên không phận sự quả thật không được tiến vào.”

“Ngươi......”

“Đủ rồi, Wales.” Không biết từ khi nào Edward đã đứng bên người hắn, giữ chặt tay hắn. “Vị này là thượng tá Smith thuộc Sở nghiên cứu Quân bộ. Hắn đến hiệp trợ điều tra án mạng, hơn nữa giáo phương cũng đã phê chuẩn.”

Sở nghiên cứu? Wales nhíu mày, chuyện này tựa hồ cùng sở nghiên cứu không có quan hệ gì a.

Smith không để ý tới bọn họ, ngồi xổm bên cạnh thi thể, hắn dùng tay cầm chủy thủ, nhưng không phải rút qua, mà là cắm càng sâu vào trán thi thể.

“Ngươi...” Wales cảm giác hành động này đối với người chết là một loại vũ nhục, hơn nữa hắn cũng không có mang găng tay, sẽ phá hư vân tay trên chủy thủ. Vừa định tiến lên ngăn lại, lại phát sinh một chuyện làm cho người ta sợ hãi.

Thi thể cư nhiên mạnh mẽ vặn vẹo, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Tựa như móng vuốt ma sát nhau, lôi kéo thần kinh mỗi người. Điều này làm người ta da đầu run lên, thật sự rất kinh sợ.

“Oa ~~ xác chết sống lại nha...” Có cảnh vệ viên kinh hô nâng súng lên, ngắm chuẩn thi thể. Bị Edward lập tức ngăn lại.

Smith dùng lực ngăn chặn thi thể, thi thể phát ra thanh âm khàn khàn, không phải giọng nữ sinh, mà là thanh âm một loại sinh vật khác từ trong cơ thể phát ra.

“Nhân loại đáng giận... Ngươi cho rằng giết chết ta, liền có thể bình an vô sự sao? Chúng ta còn rất nhiều đồng bạn...”

Sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi, làm quân nhân, đại bộ phận đều biết gián điệp nhền nhện, nhưng rất nhiều người đều là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Nói, đồng bạn của ngươi ẩn núp trên người nào.” Smith chuyển động cổ tay, khiến chủy thủ xoay tròn trên trán thi thể.

“Nha --” Lại là một trận tiếng kêu thảm thiết, thanh âm khàn khàn phi thường khó nghe, đứt quãng quanh quẩn trong phòng, “Đáng giận... Nhân loại... Chúng ta nhất định...... giết chết... ‘Nữ vương’...”

“Chờ một chút, Smith......”

Edward khuyên bảo quá trễ, bị chạm vào cấm kỵ, trong mắt Smith chợt lóe tinh quang, dùng lực đem chủy thủ cắm ngập vào thi thể, thậm chí xuyên qua đầu, đâm vào đất.

Sau một trận tiếng kêu chói tai, thi thể không hề cử động nữa.

“Này đến cùng là......”

Smith dùng thực tế hành động giải đáp nghi vấn của cảnh vệ viên. Hắn lấy ra một cây dao phẫu thuật, thuần thục mở đầu thi thể ra. Cư nhiên không có đại lượng máu tươi chảy ra, mà là một cỗ mùi hôi thối cường liệt đập vào mặt.

Trong não người chết, cư nhiên có một con nhền nhện có hoa văn, chủy thủ lóe hàn quang xuyên qua thân thể nó. Smith móc nhền nhện ra, bỏ vào một bình thủy tinh.

“Là một con nhền nhện biến chủng cấp Tử Tước, liên tục giết hại ba học viên, phòng vệ của học viện quân sự cũng quá lỏng lẻo rồi.”

Những lời này không thể nghi ngờ là khiêu khích Bộ Cảnh vệ, nhưng không có ai đứng ra phản bác, mọi người vẫn chưa tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ vừa rồi.

Smith đem chủy thủ rút ra, đột nhiên phát hiện trên chuôi có chữ khắc thật nhỏ, sắc mặt đột nhiên kịch biến. Edward nhìn ra hắn không thích hợp, lại gần hỏi: “Làm sao vậy?”

Smith thu hồi chủy thủ, “Ta muốn gặp Tiểu An.”

“Tiểu An? Hiện tại đại khái đã ngủ đi.”

“Ta muốn lập tức thấy hắn!”

Edward không hiểu ra sao, nhưng khi hắn nhìn đến chữ khắc trên chủy thủ, cũng tức khắc thay đổi sắc mặt. Chuôi chủy thủ khắc một chữ ‘An’.

Smith biết thanh chủy thủ này là vũ khí tuỳ thân của thiếu niên, mỗi thời mỗi khắc đều mang theo bên người, cất giấu phi thường bí ẩn, không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt đối không sử dụng. Đó là tuyệt chiêu bảo mệnh cuối cùng.

Tác giả có lời muốn nói: Chương tiếp theo, Gavin và Tiểu An cùng nhau? Tiểu An dục hỏa đốt người, không kiềm chế được...... Ha ha......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.